Chương 294. Thúc thúc
"Xì.
Kim xà vẫn tiếp tục kêu không dứt.
"Nó đang nói gì vậy?
Giang Thái Huyền nhìn kim xà đang bò bên ngoài.
"Nó nói, có thể giúp nó trước sau đó mới trả tiền hay không.
Bạch Tố Trinh nói.
Giang Thái Huyền lắc đầu: "Không thể, trừ phi có tiền hoặc có Thông Thiên chống lưng, hoặc ta thấy vừa mắt còn không thì ta sẽ không trả trước cho chúng đâu."
Trả trước rồi hắn còn phải trông chừng, phí công phí sức, nếu không thể đảm bảo có thể thu về đủ số vốn, kiếm được một khoản lớn thì Giang Thái Huyền sẽ không trả trước như thế này.
Chợt, Giang Thái Huyền lên tiếng: "Chẳng phải Dư Thanh nói có một cường giải nghi là Thần Thông đang ở gần đây sao, có Thần Thông bảo vệ rồi mà còn không giải quyết được chuyện này?"
"Ta đã cảm ứng được Thần Thông đó rồi, cũng là yêu thú thuộc họ xà, nhưng nó vẫn luôn giữ một khoảng cách nhất định với kim xà, có lẽ chỉ là bảo vệ tộc đàn cùng loài thôi, trừ phi bị người khác ỷ mạnh hiếp yếu gây nguy hiểm, nếu không nó sẽ không để ý tới.
Bạch Tố Trinh nói.
"Ngươi chắc chắn Thần Thông đó là người bảo vệ của nó?
Giang Thái Huyền hỏi.
Bạch Tố Trinh chần chờ một lúc rồi đi ra ngoài hỏi kim xà, lát sau nàng quay lại cho đáp án: "Chắc chắn, vị đó là thúc thúc của hắn, bọn chúng thuộc cùng tộc long xà, nhưng tộc long xà có lệnh cho nuôi thả từ nhỏ, cùng lắm là bảo vệ để chúng không bị cường giả gây thương tích, còn nếu là cùng cấp, cho dù có ăn luôn con non của long xà thì chúng cũng sẽ không để ý tới nhau."
"Thúc thúc à?
Giang Thái Huyền xoa cằm, hắn quay sang Dư Thanh: "Bảo con kim xà đó đi tìm thúc thúc của nó mượn tiền đi, sẵn tiện dạy nó mấy câu luôn."
"Bảo nó nói thế này, chất nhi một lòng muốn trở nên mạnh mẽ nhưng khổ nỗi lại không có tài nguyên, không dám khiến thúc thúc phải vi phạm tộc quy, chỉ đành xin thúc thúc một ít tiền mua vài món đồ, để ta có thể mua một gốc dược liệu kích phát huyết mạch, chất nhi cảm kích không thôi… Đại khái vậy."
"Nói sao cho càng đáng thương càng tốt, bảo nó làm cho thúc thúc nó cảm động, tranh thủ sự đồng tình, rồi lại tỏ rõ khát vọng muốn trở nên mạnh mẽ của mình với cả sự chững chạc hiểu chuyện nữa.
Giang Thái Huyền căn dặn.
Bạch Tố Trinh: "…"
Có phải ta không nên nói đó là thúc thúc của nó không?
Thấy đứa nhỏ không có tiền thì bắt đầu gạ đứa lớn à?
"Được, thưa tràng chủ."
"Nói thêm một câu nữa, nói chỗ này của ta có Kích Hoạt Chi Thủ, một trăm nguyên tệ, đảm bảo kích phát thành công.
Giang Thái Huyền nói.
"Đã rõ thưa tràng chủ.
Dư Thanh chạy ra khỏi đạo tràng rồi túm kim ra đi qua một góc khuất gần đó, hắn nhìn con kim xà đang vùng vẫy, không khỏi thở dài: "Ngươi đừng giãy nữa, tràng chủ đại nhân và Bạch đại nhân thấy ngươi đáng thương, cố tình sai ta gợi ý cho ngươi một biện pháp."
Kim xà chớp mắt mong ngóng nhìn Dư Thanh.
"Là như vầy, ngươi đi tìm thúc thúc Thần Thông của ngươi…ông bà già nhà ngươi chết hết chưa?"
Kim xà gật đầu.
"Vậy thì càng tốt, ông bà già nhà ngươi chết hết rồi, ngươi không còn ai yêu thương, chỉ có thể nhờ cậy thúc thúc của ngươi, nhớ nói sao cho cảm động một tí, chỉ cần một trăm nguyên tệ là ngươi có thể kích phát huyết mạch, trả năm vạn nguyên tệ, Bạch đại nhân sẽ giúp ngươi."
Dư Thanh ngẫm nghĩ một lúc rồi nói tiếp: "Hoặc ngươi có thể chêm thêm một câu, Bạch đại nhân nhìn trúng một gốc dược liệu cực kỳ quý giá, cần hai mươi vạn nguyên tệ, nếu có thể giao ra số tiền này thì Bạch đại nhân sẽ giúp thúc thúc ngươi một việc."
"Trước hết đừng có sốt sắng quá, chúng ta nói thế này không phải vì muốn chỉ điểm cho thúc thúc ngươi mà là đang cho ngươi cơ hội quật khởi, ngươi nói thêm một câu thế này, Bạch đại nhân chỉ nhìn thấy ngươi đã giúp thúc thúc ngươi giết đại yêu gì gì đó, vậy ngươi ngầu quá còn gì, nghĩ thử xem, chỉ có ngươi mới có thể nhìn thấy Bạch đại nhân, tới lúc đó còn không phải là ngươi muốn gì thúc thúc sẽ cho nấy sao?"
Đối với Dư Thanh sau khi đã tiếp thu khóa huấn luyện chuyên nghiệp của Giang Thái Huyền mà nói, lừa gạt một con yêu thú nhỏ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Kim xà vội gật đầu rồi nhanh chóng chạy đi kiếm thúc thúc Thần Thông của nó.
Dư Thanh hài lòng gật đầu, đắc ý đi vào đạo tràng: "Tràng chủ, ta giải quyết xong xuôi rồi, con long xà đó đã đi tìm thúc thúc của nó rồi."
"Giỏi lắm, làm mấy chuyện kiểu này thêm vài lần là ngươi có thể trở thành nhân viên chính thức rồi.
Giang Thái Huyền nói.
"Đa tạ tràng chủ.
Dư Thanh mừng rỡ, hắn có cơ hội trở thành nhân viên chính thức!
…
Long xà hưng phấn bơi lên chỗ thượng nguồn, nơi có một long xà kim sắc khổng lồ đang nằm ngủ.
"Xì.
Long xà con kêu.
"Ngươi tới tìm ta làm gì?
Long xà khổng lồ mở cặp mắt to bằng một nắm tay, lạnh lùng hỏi.
"Xì.
Long xà con đáp.
"Chuyện cha mẹ ngươi chết, ta cũng rất đau lòng, ban đầu ta còn định cùng phụ thân ngươi phấn đấu trở thành long xà…Thôi không nói chuyện buồn nữa, ngươi gặp được ai rồi?
Long xà thở dài.
"Xì.
Long xà con hưng phấn.
"Cái gì? Người đó đối xử với ngươi rất tốt, trò chuyện với nhau rất vui, còn định nhận ngươi làm đệ tử?
Long xà trợn tròn mắt, vui mừng không thôi: "Thật tốt quá, chất nhi giỏi lắm, cuối cùng cũng tới ngày ngươi vùng lên rồi, thù của cha mẹ ngươi…khoan đã, vị đó nhìn trúng một gốc dược liệu, cần năm mươi vạn nguyên tệ?"
"Xì.
Ánh mắt của long xà con nhất thời trở nên ảm đạm, cảm xúc sốt sắng ban nãy cũng vơi bớt: "Xì."
"Chất nhi ngoan, cha mẹ ngươi không còn thì vẫn còn thúc thúc đây, thúc thúc biết ngươi vẫn biết thúc thúc tốt với ngươi, nhưng thúc thúc không thể vi phạm tộc quy.
Long xà khổng lồ thở dài: "Ta biết trong lòng ngươi hiện tại chỉ có ta là người thân, ta không giúp ngươi thì chẳng yêu thú nào giúp ngươi nữa, chất nhi số khổ của ta, thúc thúc chỉ sợ ngươi bị lừa thôi."