Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 298. Ta bay được rồi!

Chương 298. Ta bay được rồi!
"Còn phải dùng thêm bốn mươi năm mươi viên?
Thanh Ngọc Sư Vương do dự, nó mua không nổi!
Số tiền lúc trước suýt đã bị nó moi ra sạch rồi, giờ mà mua thêm bốn mươi năm mươi viên chắc nó phải bán luôn cái nồi sắt cũ trong nhà mất.
"Thanh Ngọc Sư Vương, ta biết ngươi muốn con ngươi nhanh chóng thành tài, nhưng chuyện này cũng không thể gấp gáp được, nó cũng mới có mấy tháng thôi, yêu cầu của ngươi cao quá.
Giang Thái Huyền nói.
"Thịt chín rồi.
Dư Thanh cắt ngang, hắn sắp chảy nước miếng rồi đây này, đời này hắn chưa từng được ăn thịt yêu thú Thần Thông đâu.
Thịt tỏa ra hương thơm ngào ngạt, Thanh Ngọc Sư Vương đang định dừng tay thì Giang Thái Huyền vội vã rắc thêm gia vị lên: "Cái con yêu thú nguyên thủy này, không biết hưởng thụ gì hết, chỉ biết ăn thôi."
Thịt sau khi được rắc thêm gia vị thì càng thơm hơn nữa, Giang Thái Huyền lấp phần to nhất, sau đó là đến Thanh Ngọc Sư Vương, còn Dư Thanh chỉ được một miếng to bằng nắm tay.
Hai vị Thần Ma không ăn thì Giang Thái Huyền càng vui, thịt của yêu thú Thần Thông ẩn chứa một lượng sức mạnh rất lớn, tuy thịt hơi ít, đan điền của hắn lại rộng hơn trước nhưng ít nhiều cũng có chút tác dụng.
Thanh Ngọc Sư Vương say mê ăn, ăn xong còn liếm đầu ngón tay chưa đã thèm.
Dư Thanh là tiến bộ nhiều nhất, tuy không đột phá tiểu bình cảnh nhưng đã tốt hơn trước rất nhiều.
"Tràng chủ, ta cảm thấy sau này nhiệm vụ nướng thịt cứ giao cho ta đi.
Thanh Ngọc Sư Vương nói."
"Được đó.
Dư Thanh phụ họa.
Giang Thái Huyền nói: "Cũng được, nhưng ta muốn ăn sư tử nướng."
"Tràng chủ, tạm biệt!" Thanh Ngọc Sư Vương chuồn mất, nó không muốn bị treo trên giá nướng đâu!
"Triệu Minh đâu? Làm gì mà còn chưa quay lại thế?
Giang Thái Huyền nhíu mày.
"Ta cũng không biết. Ngươi có cần ta đi gọi hắn về không?
Dư Thanh nói.
"Không cần đâu. Tạm thời cũng không có nhiệm vụ gì. Hắn mà quay lại chỉ tổ tốn đồ ăn.
Giang Thái Huyền nói.
"Ồ, tràng chủ, ngọc bài đưa tin của gia tộc vừa truyền đến tin tức rằng có một nữ tử tên là Hoàng Nhược Yên đang tìm ngươi đó.
Dư Thanh nói.
"Tìm ta ư? Nàng tìm ta có việc gì?
Giang Thái Huyền nhíu mày: "Không phải nàng ta nên tìm tên Tây Môn mập mạp kia à?"
"Đang trên đường từ truyền tống trận tới.
Dư Thanh nói.
Ầm
Ánh sáng lóe lên, thân thể to béo của Hoàng Nhược Yên xuất hiện. Nàng ta bước từng bước nhỏ, đi ra đạo tràng: "Tràng chủ."
Ngay sau đó A Hoài cũng tới. Lúc này, A Hoài đã thành công tấn thăng từ cấp Tiên Thiên lên cấp Trúc Cơ.
"Ngươi không ở Thanh Nguyệt thành với Tây Môn mập mạp mà chạy tới đây làm gì?
Giang Thái Huyền nhíu mày.
"Người ở gia tộc ta đã nói, chỉ cần ta chịu khó tìm cách có có được danh tiếng ở Đông Vực này, ta sẽ có thể tự do làm chủ hôn nhân của mình. Vì hạnh phúc của bản thân nên ta bèn tới đây.
Hoàng Nhược Yên với khuôn mặt phúng phính, kiên định nói.
"Ồ? Vậy chúc mừng ngươi. Chỉ có điều, muốn có danh tiếng ở đây thì cần không ít tiền đó. Lần này ngươi mang theo được bao nhiêu?
Giang Thái Huyền hỏi.
"Ba mươi vạn nguyên tệ!" Hoàng Nhược Yên kiêu ngạo nói.
Dư Thanh tỏ vẻ chấn kinh. Ba mươi vạn nguyên tệ ư? Mặc dù mỗi vụ làm ăn của tràng chủ có thể lên đến mấy mươi vạn, thậm chí hơn trăm vạn, nhưng đây là Đông Vực. Số tiền của cả đám người ở đây cộng lại mới có mấy trăm vạn.
Thực ra cũng có không ít thế lực có thể một lần lấy ra ba mươi vạn nguyên tệ. Thế nhưng tuyệt đối không ai có thể giao nhiều tiền như vậy cho một đệ tử! Số tiền trên người Hoàng Nhược Yên này còn nhiều hơn số tiền của cả gia tộc bọn hắn cộng lại.
"Ba mười vạn nguyên tệ thì đủ rồi. Ta khuyên ngươi nên lựa chọn phần món ăn Trúc Cơ Thần Ma.
Giang Thái Huyền lần nữa lấy ra ngọc bài: "Ngươi không cần công pháp thần cấp. Ngươi chỉ cần bỏ ra một trăm hai mươi ba nghìn nguyên tệ là có thể mua Thần Huyết đan, giúp huyết mạch của mình tăng lên."
"Kỹ Năng đan ư? Thứ này tốt đó. Lần này ta nhất định có thể bay rồi!" Hoàng Nhược Yên kích động nói: "A Hoài, ngươi xem, kĩ năng bay của ta sắp thành công rồi. Đến lúc đó nhất định ta có thể bay được!"
Giang Thái Huyền há miệng. Tại sao hắn lại cảm thấy muốn đả kích ý nghĩ của nàng ta nhỉ?
Hoàng Nhược Yên quả quyết mua phần món ăn Trúc Cơ và ba viên Kỹ Năng đan. Trong đó có một viên là kĩ năng bay, một viên là kĩ năng thân pháp, và viên còn lại là kĩ năng võ tấn công.
"Chiêu thức tấn công hơi đơn lẻ. Ta đề nghị ngươi nên thêm hai viên nữa.
Giang Thái Huyền nói.
"Hôm nay tâm trạng của ta đang tốt. Mua!"
Hoàng Nhược Yên hừng hực khí thế mua thêm hai viên Trúc Cơ kỹ năng đan.
Sau khi Hoàng Nhược Yên luyện hóa phần món ăn kia, nàng lập tức trở nên hưng phấn. Phía sau nàng ta xuất hiện đôi cánh hư ảo. Hai cánh vỗ vào nhau rồi lập tức bay lên.
"A Hoài, ta đang bay!" Hoàng Nhược Yên kích động nói. Nàng ta đang lơ lửng giữa không trung với khuôn mặt đầy đắc ý.
A Hoài liếc nhìn, thở dài nói: "Tiểu thư, nếu mới cách mặt đất một thước đã tính là bay, vậy thì ta sẽ thừa nhận là ngươi đã bay được."
"..."
"Phụt ha ha...
Dư Thanh rốt cục không nhịn được mà cười ra tiếng.
Giang Thái Huyền thở dài một tiếng, không đành lòng nên đành nói rõ cho nàng ta biết. Cái gọi là có được kĩ năng bay thành công mà nàng ta nói thật ra chỉ là mới cách mặt đất một thước, ta cũng rất tuyệt vọng đó.
Chính xác thì Hoàng Nhược Yên nặng bao nhiêu? Nói cách khác, có chuyện gì đó với thể chất của nàng vậy, làm sao lại không thể bay lên được?
Sau khi hệ thống quét qua, kết luận rằng cũng chẳng có lý do gì đặc biệt, đơn giản chỉ là vì nàng ta quá nặng.
Nếu nói yêu hoàng huyết mạch khác đều là yêu hoàng, thì Hoàng Nhược Yên kia nhất định có thể xem là "thịt hoàng".
Hoàng Nhược Yên tức giận, hoàn toàn từ bỏ ý định tu luyện khả năng bay cấp Trúc Cơ. Nàng ta mua thêm hai viên Thần Huyết đan rồi dẫn theo A Hoài đi về hướng Thiên Quang thành.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất