Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 305. Ta đang sống trên núi tiền à?

Chương 305. Ta đang sống trên núi tiền à?
"Dư Thanh đại ca, giúp ta nhìn xem Liễu Thanh Duyên kia đã đi hẳn chưa.
Long Hạo thấp giọng nói.
Dư Thanh ngẩn ngơ. Đó không phải là tỷ của ngươi ư? Thế mà còn đề phòng nàng ta sao?
"Đi rồi.
Giang Thái Huyền đột nhiên nói.
Một người một thú này đều không muốn cho đối phương mượn tiền. Cái này một người một thú, đều không muốn cho mượn tiền cho đối phương. Tình tỷ muội này thực ra chỉ là nói giỡn chứ chưa tới một canh giờ đã biết không ai trong bọn họ muốn cho người kia vay tiền.
"Nào, ta muốn đột phá Đạo Quả, trở thành vị Đạo Quả mạnh nhất.
Long Hạo kích động nói.
"Phần món ăn Đạo Quả dành cho ngươi hơn đắt tiền một tí, tổng cộng ba mươi tám vạn nguyên tệ.
Dư Thanh nói.
"Ta có tiền.
Long Hạo lập tức lấy ra một đống tài nguyên lớn, lại còn có cả một đống nguyên tệ lớn nữa.
"Thúc thúc của ngươi hào phóng đến mức cho ngươi tất cả chỗ này sao?
Dư Thanh kinh ngạc hỏi.
"Không. Ta và thúc thúc cùng diệt nhánh Man Hoang Ngạc tộc, cướp tất cả tài sản mà Man Hoang cất giữ, sau đó chia đều cho nhau.
Long Hạo thấp giọng cười nói.
Sau khi con cá sấu thần thông của nhánh Man Hoang Ngạc tộc chết đi , đám còn lại đều không mạnh nên bọn họ đã quả quyết động thủ.
"Nhưng thi thể của những con cá sấu kia đâu?
Dư Thanh hỏi.
"Thi thể ư? Thúc thúc ăn vài con, ta ăn vài con, sau đó đều ném đi hết.
Long Hạo nói.
"Mẹ nó, ngươi ngốc thế, những thi thể đấy cũng có thể bán lấy tiền. Ngươi làm thế là mất bao nhiêu tiền rồi!" Dư Thanh tức giận dậm chân.
Long Hạo: "... Những cái đó cũng đáng tiền sao?"
"Ừm, Thần Ma đạo tràng, không chỉ có tiền mới mua được vật phẩm. Ngoài ra còn có tài nguyên, bảo vật được cầm cố, tất cả đều có thể lấy, bao gồm cả thi thể của yêu thú.
Dư Thanh nói.
Long Hạo ngây dại, mình tổn thất thật nhiều tiền, đau lòng!
"Ôi chao, nếu những con cá sấu kia có chất lượng tốt, số lượng đủ nhiều thì giá trị tuyệt đối không thấp, ngươi hoàn toàn có thể đột phá cấp Thần Thông.
Dư Thanh nói.
"Tràng chủ, ta thì giá trị bao nhiêu tiền?
Long Hạo liền lướt qua Dư Thanh, nhìn Giang Thái Huyền với ánh mắt háo hức.
"Mười vạn nguyên tệ.
Giang Thái Huyền ra giá. Giá như vậy cũng không thấp. Mặc dù Long Hạo là huyết mạch cao cấp, nhưng còn chưa trưởng thành. Hơn nữa cũng phải nhìn lại đây là nơi nào.
Ở ngoại giới, nếu không có mấy chục triệu nguyên tệ, thậm chí nhiều hơn nữa, thì đừng mơ mua được yêu thú có tiềm lực to lớn như Long Hạo.
Ở ngoại giới, huyết mạch cao cấp là vô giá. Ở nơi này lại là đồ bỏ đi.
Long Hạo bị đả kích, giá của mình lại rẻ thế.
"Tràng chủ, ta muốn hỏi một chút, yêu thú huyết mạch cấp thấp, huyết mạch trung cấp và huyết mạch cao cấp sẽ lần lượt có giá bao nhiêu thế?
Long Hạo hỏi.
"Khắp nơi đều có huyết mạch cấp thấp nên nó không đáng tiền. Hơn nữa tuỳ vào yêu thú có chủng tộc khác nhau thì giá trị cũng khác nhau, không thể đưa ra con số chính xác được.
Giang Thái Huyền nói.
"Vậy còn sống sẽ có giá cao hơn hay chết rồi thì giá cao hơn?
Long Hạo lại hỏi lần nữa.
"Đương nhiên là còn sống rồi.
Giang Thái Huyền nói. Chết cũng chỉ có thể bị hệ thống tiêu hủy, hoặc hắn ăn một miếng là hết. Nhưng ngược lại nếu còn sống thì hắn có thể mở một cuộc bán đấu giá rồi bán với giá thật cao.
"Ta hiểu rồi, đa tạ tràng chủ.
Long Hạo nói một tiếng cảm tạ. Sau đó cầm lấy phần món ăn Thần Ma của hắn: "Ba ngàn nguyên tệ, dịch vụ hậu mãi."
"Năm ngàn. Lần trước là lần đầu tiên gặp ngươi nên có giá ưu đãi, ngươi đã lựa chọn dịch vụ hậu mãi Trung cấp.
Giang Thái Huyền thản nhiên nói.
"Năm ngàn thì năm ngàn.
Long Hạo không chút do dự lấy ra năm ngàn nguyên tệ: "Ta muốn Bạch đại nhân giúp ta."
Bạch Tố Trinh lần nữa xuất thủ, giúp Long Hạo luyện hóa phần món ăn, cuối cùng hắn hoàn toàn trở thành một cường giả Đạo Quả.
Sau khi thăng cấp, Long Hạo liền lập tức rời đi, bên trong miệng không ngừng nói lẩm nhẩm: "Tiền, tiền, thực sự mỗi ngày ta đều sống trong núi tiền ư?"
Dư Thanh: "..."
Sắc mặt Bạch Tố Trinh biến thành màu đen, con hàng này sẽ không tính đến chuyện đi buôn bán yêu thú đó chứ?
Giang Thái Huyền gật đầu tỏ vẻ tán dương, nói: "Có tiền đồ, đây là yêu thú đầu tiên mà ta xem trọng."
Không phải phàm là kẻ có ham muốn kiếm tiền thì ngươi đều xem trọng hay sao, tràng chủ của ta? Dư Thanh thầm than trong lòng.
"A, Diệp Đạo và Hứa Trường Không sao lại quay về thế?
Giang Thái Huyền cảm nhận được khí tức của bọn họ nên nhẹ giọng nói.
Diệp Đạo và Hứa Trường Không vừa chạy vào Đạo Tràng với vẻ chật vật vừa tiến đến rồi lập tức quỳ rạp trên mặt đất, lớn tiếng kêu rên: "Thật không biết xấu hổ, quá không biết xấu hổ."
"Sao thế?
Giang Thái Huyền hỏi với vẻ hiếu kì.
"Tràng chủ, bọn ta bị bắt nạt.
Hứa Trường Không trề môi, mặt đầy tủi thân: "Một đám Trúc Cơ đuổi theo bọn ta hơn mười dặm đường."
"Đây đã là lần thứ ba rồi. Lần thứ nhất là một Đạo Quả nhưng may mà có Liễu Thanh Duyên ở Thiên Võ Tông trợ giúp.
Khoé miệng Diệp Đạo giật giật.
"Các ngươi đã làm gì vậy?
Dư Thanh cũng tò mò hỏi.
"Lúc tham gia luận võ, bọn ta đã nói toàn bộ bọn hắn đều là đồ ngốc. Sau đó đám Trúc Cơ đỉnh phong kia liền không biết xấu hổ mà đuổi giết bọn ta.
Hứa Trường Không nói.
"..."
Ta có phải nên nói một câu gì đó không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất