Chương 405. Mộ tổ tiên
Trở lại đạo tràng ở Minh Sơn, Thang Nguyệt Lộ cùng Ngự Thiên Thu đã chờ từ nãy đến giờ, tiền cũng chia xong hết.
"Tràng chủ, bí cảnh Huyết Ma ngươi xử lý như thế nào?
Ngự Thiên Thu vội vàng đi lên hỏi.
"Tam vương gia yên tâm, nếu không có việc gì nữa ta phải đi tới đạo tràng ở Yêu Thú Sơn Mạch.
Giang Thái Huyền nói.
"Đạo tràng ở Yêu Thú Sơn Mạch?
Ngự Thiên Thu trợn to hai mắt: "Yêu thú ở đó cũng có thể nghe hiểu lời nói của tràng chủ?"
Yêu thú cũng không phải chỉ là yêu thú Đạo Quả trở lên, còn có Tiên Thiên và Trúc Cơ, chúng đều là linh trí không cao, cũng không có cách nào giao lưu, làm sao bán được?
"Không phải gần đây tuyển nhân viên cửa hàng đấy sao.
Giang Thái Huyền bất lực nói: "Ta lại phải huấn luyện nữa."
"Tràng chủ, cần gì phải phiền phức như vậ? Vương phủ của ta có nuôi một hai con yêu thú Đạo Quả, tràng chủ muốn thì cứ việc lấy đi.
Ngự Thiên Thu nói.
"Tự mang theo yêu thú đến ứng tuyển đi, Yêu Thú Sơn Mạch rất lớn, có thể cần mở thêm chi nhánh đạo tràng.
Giang Thái Huyền nói.
"Cảm ơn tràng chủ, ta sẽ quay lại ngay.
Ngự Thiên Thu vội vàng nói.
"Chờ đã.
Giang Thái Huyền đột nhiên gọi Ngự Thiên Thu lại: "Thiên Duyên hoàng thất của các ngươi có bí cảnh nào không mở được không, ta có thể giúp. Thuận tiện các ngươi có thể bán bí cảnh, cũng có thể tiến bộ nhanh hơn."
Ngự Thiên Thu lắc đầu: "Không có, hai đại quốc Thiên Duyên và Thiên La đều không có bí cảnh Vương Giả."
"Các ngươi chưa từng sinh ra Vương Giả?
Giang Thái Huyền không tin.
"Từng có, nhưng đá Ngũ Hành không phải chỗ nào cũng có.
Ngự Thiên Thu thở dài lắc đầu: "Hơn nữa, Vương Giả sau khi sinh ra, không bao lâu liền rời đi rồi, ngươi đến Yêu Thú Sơn Mạch hỏi một chút xem, yêu thú truyền thừa từ xưa nhất định có bí cảnh vương giả."
"Được rồi, tạm biệt.
Giang Thái Huyền vội vàng truyền tống đi.
Lần này, phần thưởng cho nhiệm vụ bí cảnh Vương Giả rất nhiều, có thể nhận được bao nhiêu hay bấy nhiêu, hơn nữa thời gian bây giờ đã không còn nhiều.
Lúc trước nhận nhiệm vụ đã gần nửa tháng, cộng thêm thời gian đột phá của bản thân, đi nơi khác tìm bí cảnh Vương Giả rõ ràng là không thực tế, chỉ có thể thử tới Yêu Thú Sơn Mạch thôi.
Khi Giang Thái Huyền vừa truyền tống đến Yêu Thú Sơn Mạch, Man Hoang Ngạc Tộc Hoang Nguyên cũng vừa kết thúc lôi kiếp.
"Tràng chủ.
Hoang Nguyên đến, còn có Long Hạo và thúc thúc của nó, hiện tại có giấu cũng không giấu được, chỉ có thể mang thúc thúc đi theo.
"Hoang Nguyên, phần thực đơn Trường Sinh bốn mươi vạn nguyên tệ.
Giang Thái Huyền thản nhiên nói, dừng một chút, hắn tiếp tục: "Đúng rồi, yêu tộc các ngươi có bí cảnh Vương Giả không? Thiên Võ Tông, Vô Cực Tông, đều bán bí cảnh Vương Giả rồi, bán được một khoản tiền lớn."
"Không bán!" Hoang Nguyên từ chối.
"Long Xà tộc thì sao?
Giang Thái Huyền lại hỏi.
"Không bán.
Long Xà tộc cũng dứt khoát từ chối.
Giang Thái Huyền nhíu mày: "Sao vậy, bí cảnh Vương Giả có cái gì tốt chứ, các ngươi cũng không có năng lực mở, giữ lại thì cũng sụp đổ thôi?"
"Cho dù có sụp đổ cũng không bán.
Hoang Nguyên rất kiên quyết.
"Này, yêu thú các ngươi có bị ngốc không vậy? Bán bí cảnh Vương Giả rồi các ngươi có thể tăng thực lực, giữ lại chỉ có sụp đổ, càng ngày càng không có tác dụng.
Giang Thái Huyền nhịn không được nói.
"Tràng chủ, ngươi sẽ bán phần mộ của tổ tiên ư?
Long Hạo nhỏ nhẹ nói.
Giang Thái Huyền khựng lại, hỏi: "Các ngươi vào không được, làm sao chôn cất được cho tổ tiên chứ?"
"Yêu tộc chúng ta, nếu Vương Giả đến tuổi già sẽ tiến vào bí cảnh yêu tộc ngồi đến chết, nếu bị giết chết, sẽ do các Vương Giả khác hỗ trợ chôn vào bí cảnh, đó là đất tổ của yêu tộc chúng ta.
Long Hạo giải thích.
"Vậy các ngươi không có bí cảnh khác mai táng thi thể sao?
Giang Thái Huyền rối rắm, chẵng lẽ chỉ thu được ba bí cảnh Vương Giả thôi?
"Không có.
Hoang Nguyên lắc đầu.
"Thôi được rồi.
Giang Thái Huyền từ bỏ, đó là phần mộ tổ tiên của người ta, dù sao cũng không thể động tay vào phần mộ tổ tiên của người ta được, hắn ngược lại muốn, nhưng đám yêu tộc này có chết có lẽ cũng không muốn bán.
"Tràng chủ, tạm biệt.
Mua phần thực đơn Trường Sinh xong, Hoang Nguyên và đám yêu thú chuẩn bị rời đi.
Nhìn bọn họ rời đi, Giang Thái Huyền nhịn không được nói: "Thật ra, thi hài của Vương Giả cũng rất có giá trị, nếu không…ta cũng không."
Hoang Nguyên và đám yêu thú nhìn Giang Thái Huyền bằng ánh mắt như muốn giết người, có ý gì chứ, muốn chúng ta đào phần mộ của tổ tiên? Mưu đồ thật hiểm ác!
"Chú, đừng chạy nhanh như vậy, ngươi có biết bí cảnh của Man Hoang Ngạc tộc ở đâu không?
Long Hạo ngây ngô hỏi.
"Hả? Cháu trai, đừng có cái suy nghĩ kia, mặc dù chúng ta không hợp với Man Hoang Ngạc tộc nhưng chúng ta đều là yêu thú, động vào phần mộ tổ tiên là điều cấm kỵ, một khi động vào những yêu thú chủng tộc chắc chắn sẽ đứng lên và phản đối. " Chú Long Hạo cảnh cáo.
Nó thật sự sợ Long Hạo sẽ đào phần mộ của Man Hoang Ngạc tộc, một khi đã nếm trải được ngọt bùi, kết quả phần mộ tổ tiên của Long Xà tộc, của Thánh Hoả tộc, thậm chí của các chủng tộc khác, đều không thể tưởng tượng được.
Bí cảnh Vương Giả của yêu thú không thể động vào, Giang Thái Huyền nhìn nhiệm vụ, chẵng lẽ cứ như vậy mà kết thúc?