Chương 416. Con lừa trọc vô tình
Pháp Hải hạ xuống từ không trung. Tháp Lôi Phong đã được thu lại. Vẻ mặt hắn tràn đầy sự nghi hoặc, hỏi: "Tràng chủ, những con yêu thú này đều do con người nuôi dưỡng sao?"
"Ừm, ngươi nên biết rằng thế giới này rất vô thường, chủng tộc lại phong phú.
Giang Thái Huyền thản nhiên nói: "Nhân tộc và yêu tộc có thể cùng tồn tại. Yêu cũng có yêu tốt, người cũng có người xấu. Tất cả đều vì sinh tồn mà thôi."
"Yêu chính là yêu, làm gì có chuyện lương thiện.
Pháp Hải lạnh lùng nói.
"Được thôi, ta không quan tâm ngươi nghĩ như thế nào, nhưng về sau không được tuỳ tiện ra tay với lũ yêu thú. Cũng có Yêu tộc là khách của chúng ta.
Giang Thái Huyền nói.
Pháp Hải trầm mặc một lát rồi lặng lẽ gật đầu.
"Tốt, theo ta đi gặp các vị bằng hữu còn lại."
Giang Thái Huyền bước lên truyền tống trận, cùng Pháp Hải đến Thiên Quang thành.
"Vị này là Pháp Hải - cường giả của Đạo Tràng mới."
Giang Thái Huyền giới thiệu Pháp Hải cho Dư Thanh.
Dư Thanh khẽ gật đầu rồi cung kính nói: "Bái kiến Pháp Hải đại nhân."
"Chúng sinh bình đẳng, gọi ta là Pháp Hải là được rồi.
Pháp Hải nói, vẻ mặt thâm sâu khó dò.
"Ta ở đạo tràng Minh Sơn thành chờ ngươi.
Giang Thái Huyền nói một câu rồi truyền tống rời đi.
Pháp Hải bay lên không trung mà đi. Cấm bay trận vô dụng đối với Thần Ma đạo tràng nên hắn muốn bay như nào cũng được.
Đạo tràng ở Minh Sơn thành, Giang Thái Huyền dùng truyền tống tới trước một bước, giới thiệu: "Lần này có thêm hai vị bằng hữu, một vị trong số đó đã tới."
"Ồ? Vị bằng hữu này là ai vậy?
Gia Cát Thần Hầu hỏi.
"Đã tới rồi.
Giang Thái Huyền nói khẽ.
Ông!!!
Một vệt kim quang bay tới. Mấy vị Thần Ma đang tò mò thì một tiếng gầm thét truyền đến: "Bạch xà! Mau sám hối trong tháp Lôi Phong đi!"
"Thiên Xà Thôn Thế!" Bạch Tố Trinh biến sắc, lập tức hiện ra nguyên hình, thi triển chiến lực mạnh nhất.
"Tràng chủ, đây là kẻ thù không đội trời chung với Bạch Tố Trinh sao?
Mấy người kinh ngạc hỏi.
"Dừng tay.
Mặt Giang Thái Huyền biến sắc, lạnh giọng quát.
Hai vị Thần Ma khịt mũi một tiếng, lúc này mới hạ tay xuống.
"Tràng chủ, làm sao ngươi lại trồng ra một con lừa trọc này vậy?
Bạch Tố Trinh lộ vẻ bất mãn.
"Hừ, con xà tinh kia! Tràng chủ, hãy để ta thu phục nó!" Pháp Hải nói.
"Tất cả đừng có làm càn. Mọi người đều là người một nhà."
Giang Thái Huyền vô cùng đau đầu. Hắn cũng không biết tại sao hệ thống lại đem tên Pháp Hải này cho hắn.
"Ai thèm là người nhà với hắn chứ!" Bạch Tố Trinh hừ lạnh.
"Bần tăng làm sao có thể làm bạn cùng yêu xà?
Pháp Hải cũng hừ lạnh như vậy, quay mặt đi.
"Các ngươi mà còn làm ồn thì ta sẽ cho treo hết lên cây. Ta không ngại để cho các ngươi đầu thai lại lần nữa đâu.
Giang Thái Huyền nói với vẻ lạnh lùng.
Hai vị Thần Ma tỏ vẻ xem thường. Mặc dù Giang Thái Huyền là tràng chủ, nhưng cũng không thể một chưởng đã khống chế bọn hắn. Muốn treo bọn hắn lên cây, để bọn hắn bắt đầu lớn lại từ đầu thì cũng phải xem bọn hắn có đồng ý hay không nữa.
Giang Thái Huyền thờ ơ nói: "Nếu sau này các ngươi không muốn làm nhiệm vụ nữa thì ta sẽ chiều theo ý các ngươi."
"Khụ, Tràng chủ, hay là ta giúp ngươi treo bọn hắn lên nhé?
Gia Cát Thần Hầu nói.
"Ta cũng sẵn lòng.
Lý Quảng nói.
Thiếu một Thần Ma là thiếu đi một người làm nhiệm vụ. Vì thế bọn họ chính là đối thủ cạnh tranh của nhau.
"Ha ha, thì ra là cao tăng Pháp Hải. Mong thứ lỗi vì Bạch Tố Trinh không tiếp đón từ xa.
Bạch Tố Trinh lập tức đổi sắc mặt, nở nụ cười rạng rỡ.
Pháp Hải hừ nhẹ một tiếng, không muốn nói chuyện nhưng cũng không dám làm ẫm ĩ nữa.
Giang Thái Huyền không thể treo bọn hắn lên cây nhưng lại có thể không giao nhiệm vụ cho bọn hắn, để bọn hắn không cách nào sờ được đến đồ ăn.
Giang Thái Huyền bắt đầu thiết kế bí cảnh để ngăn chặn hai vị Thần Ma này gây gổ với nhau. Đây có thể chính là phó bản của trò chơi.
"Tràng chủ đang làm gì vậy?
Bạch Tố Trinh một mình bước tới.
"Thiết kế bí cảnh thành phó bản của trò chơi.
Giang Thái Huyền vừa viết, vừa đáp lời.
"Trò chơi ư? Chơi trốn tìm sao?
Bạch Tố Trinh khẽ hỏi.
Sắc mặt của Giang Thái Huyền tối đen. Có phải ngươi giống Lý Nguyên Bá không? Làm sao đầu óc kém phát triển thế? Bí cảnh lại dùng để chơi trốn tìm sao?
Giang Thái Huyền ngẫm nghĩ rồi nói: "Ta giới thiệu với ngươi một chút. Ta dự định làm phó bản của trò chơi như thế này. Nó được phân ra thành mấy địa đồ, từ Tiên Thiên đến Vương Giả. Thần Ma như các ngươi cũng có thể tiếp nhận nhiệm vụ ở bên trong, giúp bọn hắn thông quan."
Bạch Tố Trinh suy tư: "Nếu như thế này thì bọn họ có được cái gì? Không có lợi ích thì ai lại nhàn rỗi tới bí cảnh chứ?"
"Ai nói không có lợi ích chứ?
Giang Thái Huyền lườm nàng một cái, nói: "Ngươi quả nhiên không biết làm ăn gì cả. Còn nữa, Thần Ma các người ngày thường đều không để ý đến mấy việc như này, tại sao hôm nay ngươi lại rảnh rỗi như vậy?"
Chưa nói dứt lời, Bạch Tố Trinh liền lộ vẻ bất mãn, nói: "Còn không phải là do Tràng chủ trồng ra cái tên Pháp Hải kia sao? Hiện tại hắn chỉ hận không thể canh chừng ta mọi lúc mọi nơi, chờ ta sơ hở để tiêu diệt ta."
Giang Thái Huyền cười khan một tiếng, nói với vẻ bất đắc dĩ: "Ta cũng chẳng còn cách nào khác. Cơ mà hiện tại dù sao cũng là người một nhà, Pháp Hải sẽ không ra tay với ngươi."
"Người một nhà á? Con lừa trọc đó cực kỳ vô tình.
Bạch Tố Trinh hừ lạnh nói: "Người như hắn đã từ bỏ thất tình lục dục. Giờ trong đầu Pháp Hải chỉ nghĩ đến hàng yêu trừ ma, làm gì có chuyện quan tâm ta có phải là người một nhà với hắn không."