Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 448. Bán Thần huyết, Thần thể

Chương 448. Bán Thần huyết, Thần thể
"Còn có cách khác không?
Ngọc Linh Lung nhanh chóng nhìn về phía Vu Văn, rất mong đợi câu trả lời của anh.
"Thần Ma đạo tràng cho thuê, thu mua, bồi dưỡng Thần Ma, bên bọn ta cũng có thu mua Thần Huyết, Thần Thể, ngươi có Thần Huyết, cũng có Thần Thể, sao không bán đi một cái? Bán đi rồi, ngươi sẽ có tiền.
Vu Văn nói.
"Bán Thần Huyết, hoặc Thần Thể?
Ngọc Linh Lung giật mình, tựa như nắm lấy cọng rơm cuối cùng, hưng phấn nói: "Đúng vậy, ta bán đi, ta phải bán!"
Vu Văn mỉm cười gật đầu, ngay sau đó, vẻ mặt ngưng trọng: "Nhưng mà, bán Thần Huyết hoặc Thần Thể, phải để tràng chủ mua mới được, ta không đủ tư cách."
Ngay vừa rồi, một thanh âm truyền đến, nói cho hắn biết Thần Huyết và Thần Thể đều muốn bán, chỉ có thể tìm tràng chủ.
"Ta muốn gặp tràng chủ, xin ngươi liên hệ tràng chủ giúp ta.
Ngọc Linh Lung vội vàng nói.
Vu Văn lắc đầu nói: "Tràng chủ đã nghỉ ngơi rồi, muốn bán phải đợi đến ngày mai."
"Vậy thì ta sẽ đợi đến mai.
Hy vọng đang ở ngay trước mặt, mối thù của phụ vương, có thể rửa nhục hay không Ngọc Linh Lung biết, chỉ có bán Thần Huyết hoặc Thần Thể của bản thân mới có thể nắm bắt hy vọng này.
Ăn xong thịt nướng, Vu Văn đi nghỉ ngơi, Ngọc Linh Lung đợi bên ngoài đạo tràng.
Qua một đêm, Ngọc Linh Lung đợi bên ngoài cả đêm, trời vừa hửng sáng, nàng mong chờ bước vào đạo tràng, nhưng không thấy Giang Thái Huyền đâu.
Vân Vũ đến, ở cùng với Ngọc Linh Lung, bọn họ còn đang gạt Ngọc Linh Tuyền, bọn họ đang cố gắng xoay sở tiền, để Ngọc Linh Lung có tiền tăng thực lực.
"Hệ thống, ta nghĩ cũng không hiểu, người ta nguyện ý bán Thần Huyết, Thần Thể, vì sao lại không thu mua? Phải để người ta năn nỉ ba quỳ chín lạy, còn phải từ chối người ta hai lần?
Giang Thái Huyền rất khó chịu về những hạn chế của hệ thống.
"Ting, kí chủ, đến lúc đó ngươi sẽ biết thôi.
Hệ thống trả lời.
"Được rồi, bây giờ đã như vậy rồi, chỉ có thể không để ý đến nàng hai ngày.
Giang Thái Huyền khẽ thở dài, bản thân bận việc của bản thân, thuận tiện thông báo với đám người Thang Nguyệt Lộ, ai có thể bày Truyền Tống Trận, thì sẽ có được tư cách làm nhân viên ở đây.
Thật ra trước kia làm nhân viên ở đây thì cũng chẳng có gì đặc biệt, nhưng khi Giang Thái Huyền dần uỷ quyền cho họ thì nhân viên cửa hàng ở đâu mà không được gọi một tiếng tiền bối chứ, huynh đệ? Những hàng hóa tuy không giảm giá nhưng thuê thì bọn họ có thể thuê trước.
Giang Thái Huyền nếu không ở đó thì bọn họ sẽ làm chủ việc thuê, dù sao bây giờ phó bản trò chơi đã mở, Giang Thái Huyền không thể lo xuể từng khách thuê được.
Mặc dù họ không thể từ chối việc cho đối phương thuê, hơn nữa còn phải xem Thần Ma đạo tràng có chịu hay không, nhưng bọn họ có thể cho người nhà mình thuê trước, sắp xếp người khác ở sau, đạo tràng có hàng hoá mới thì sẽ được họ thông báo trước.
Thang Nguyệt Lộ và Diệp Đạo vội vàng liên lạc với thế lực phía sau mình, thu thập nguyên liệu Truyền Tống Trận, luyện chế nó.
Giang Thái Huyền cũng đang mở chi nhánh đạo tràng ở tầng Trường Sinh, từ ba ứng cử viên còn lại chọn ra một người.
Trời vừa hửng sáng.
"Ngọc Linh Lung, cầu xin tràng chủ ra gặp mặt.
Ngọc Linh Lung tái nhợt, cung kính nói.
"Linh Lung, đừng xin nữa.
Vân Vũ thở dài.
"Ngọc Linh Lung, xin tràng chủ ra gặp mặt.
Ngọc Linh Lung dường như không nghe thất, lại nói.
"Đang làm gì vậy hả? Xin gặp tràng chủ à?
Từng bóng người đi đến, yếu có Thần Thông, mạnh có Vương Giả, họ đều đang nhìn Ngọc Linh Lung một cách kỳ lạ.
"Nhìn cái gì, chưa thấy người khác cầu xin bao giờ à?
Vân Vũ nhất thời tức giận nói.
"Cô bé, dám nói chuyện với ta như vậy à, nếu không phải đang ở Thần Ma đạo tràng thì cả tông môn ngươi ta đều giết đấy.
Cổ Huyền lạnh lùng cười nói.
"Cổ Huyền Vương, sao lại so đo với một con bé thế?
Giọng của Vu Văn truyền đến.
Cổ huyền hừ lạnh một tiếng, bước vào đạo tràng.
Những võ giả xung quanh nhìn Vân Vũ đầy ngưỡng mộ: "Ngươi dám nói chuyện kiểu này với bán Hoảng Giả, ngươi lợi hại đấy."
"Cô bé, đừng chạy ra ngoài cách đây mười dặm, chỉ cần di chuyển xung quanh Thần Ma đạo tràng thì sẽ không có việc gì.
Ngự Hoang an ủi nói.
Vân Vũ đã sợ muốn đờ đẫn, bản thân tự tiện mắng một câu lại trúng Vương Giả, còn có một vị bán Hoàng Giả?
"Vân tỷ, ngươi đi trước đi, ta tự lo được.
Ngọc Linh Lung nói.
Vân Vũ lắc đầu, không rời đi: "Ta đi cùng với ngươi, không phải nói ở đây không có việc gì sao, ta ở đây cùng ngươi là được rồi."
Thời gian trôi qua, trong nháy mắt đã là buổi trưa, những người này càng thêm kỳ quái, không ít người tò mò vì sao Ngọc Linh Lung nhất định muốn gặp tràng chủ.
"Không phải là đắc tội với đạo tràng, không có tiền chuộc thân đấy chứ?
Một vị Vương Giả đoán.
Vu Văn không giải thích, những người này muốn nghĩ gì thì nghĩ, không liên quan gì đến hắn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất