Chương 468. Thoát khỏi Thiên tháp
"Vì cùng là Ma tộc, ta sẽ không vạch trần các ngươi, đợi các ngươi đều chạy hết, sau khi ta xưng Vương rồi cũng có thể đi đến tầng Vương Giả, tiếp quản lãnh địa của các ngươi.
Viêm Liệt lẩm bẩm.
Trong Thiên tháp, nếu có Ma tộc đột phá giới hạn, thì sẽ phi thăng lên một tầng.
Nghe Viêm Liệt đưa tin, những Ma tộc còn lại đều đã có quyết định, chúng không quan tâm đến bọn họ, nhóm Ma Vương muốn làm gì thì làm đi, thà chết còn hơn.
Đám Ma Vương tầng Vương Giả thật sự rất đau buồn, bọn họ liên hệ với Ma tộc tầng Trường Sinh, muốn mang bọn chúng ra Thiên tháp, nhưng chẳng ai đồng ý.
"Bọn họ đã bị nô lệ hoá rồi, họ đã quên đi niềm kiêu hãnh của Ma tộc, lại chịu khuất phục trước Thiên tháp của Thiên Võ Đại Đế!" Một đám Ma Vương gầm lên, mặt mũi của Ma tộc đều bị đám người này vứt đi hết!
Khi Ma Vương rống lên, Long Hạo và Lạc Thanh Phong lại mang một đám Ma tộc đi bán, lần này giá cả có chút thấp, nhưng được cái số lượng lớn, nên họ vẫn kiếm được rất nhiều tiền.
"Tràng chủ, ta sắp bế quan, thời gian sẽ lâu hơn chút, Bạch Tố Trinh mấy ngày tới sẽ phá quan ra ngoài.
Gia Cát Thần Hầu truyền tống tới, vẻ mặt lãnh đạm."
"Vậy đi đi, lần này Thần Hầu buôn bán lời không ít linh thực đúng không? Lần này bế quan mất bao lâu, ngươi dự định đạt tới trình độ nào?
Giang Thái Huyền hỏi.
Gia Cát Thần Hầu đã tích đủ Thần Ma đan từ lâu, vậy mà còn kéo dài thời gian như vậy, đây rõ ràng là muốn một bước nhảy vọt, mà không phải đơn giản đột phá Trường Sinh, tiến vào Vương Giả như vậy.
"Hoàng.
Gia Cát Thần Hầu lãnh đạm nói.
"Vậy thì nhanh đi, ta rất mong chờ đấy.
Giang Thái Huyền vui mừng.
Một khi Gia Cát Thần Hầu trở thành Hoàng vậy chính là vô địch dưới Đại Đế rồi, đương nhiên với điều kiện Gia Cát Thần Hầu có thể xuất quan, vì lần này thời gian bế quan của hắn ước chừng rất dài.
Gia Cát Thần Hầu vừa đi, Cổ Huyền lại liên hệ với hắn: "Tràng chủ, mau xuất hiện."
"Tên này lại bắt Vương của tộc nào đây?"
Giang Thái Huyền ra khỏi đạo tràng, nhìn thấy vẻ mặt vui mừng của Cổ Huyền, bước nhanh tới.
"Tràng chủ, ta có hai tôn Vương.
Cổ Huyền lấy ra hai quả cầu ánh sáng dùng để phong ấn hai vị Vương Giả, một vị trong đó không bị thương gì cả.
"Cổ tộc?
Giang Thái Huyền trợn mắt ngoác mồm, ngươi ngay cả chủng tộc của mình cũng ra tay?
"Không cùng phe phái.
Cổ Huyền bĩu môi, tỏ vẻ tức giận: "Vương của cùng tộc lại không phục ta, nên tiêu diệt."
"Làm tốt lắm.
Giang Thái Huyền âm thầm giơ ngón tay cái lên, không hổ là người có thể xưng Vương, thật quá tàn nhẫn.
"Ba trăm bốn mươi vạn, nạp trong thẻ hội viên rồi.
Giang Thái Huyền nói.
"Cảm ơn tràng chủ, ở đây còn có một số tài nguyên, ngươi xem xem?
Cổ Huyền lại lấy ra một cái phong ấn, trong đó có một số tài nguyên, còn có ít võ giả Dị tộc.
"Bảy mươi vạn.
Giang Thái Huyền nói.
"Tràng chủ, cái này không đúng, Long Hạo và Lạc Thanh Phong bọn họ có thể bán ra mười vạn một người, tuy Trường Sinh chỉ có ba tên, nhưng Thần Thông cũng có mười, thêm những tài nguyên kia, sao chỉ có bảy mươi vạn được?
Vẻ mặt Cổ Huyền bất mãn, tràng chủ đang lừa hắn đấy à?
Tính theo giá trước đây, đợt này chắc chắn phải hơn trăm vạn.
"Nếu số lượng lớn thì sẽ không đáng tiền, có từng nghe câu này chưa, vật vì hiếm mà quý.
Giang Thái Huyền thản nhiên nói, bỏ lại thêm một câu: "Có bán hay không?"
"Bán.
Cổ Huyền vẻ mặt đau khổ, ai bảo hắn không thể ra Thiên tháp, chỉ có thể bán cho đạo tràng chứ?
"Ngươi cũng không cần như thế, ngươi có thể kiểm tra lại giá bán của bọn Long Hạo.
Giang Thái Huyền thờ ơ nói: "Giá của bọn họ đã giảm đến mức kẻ khác phải tức lộn ruột rồi."
"Tràng chủ, cái giá này không thể hạ xuống nữa.
Cổ Huyền suýt chút nữa đã khóc, ta còn muốn trở thành Hoàng Giả nữa, ngươi cứ như thế này giảm xuống, ta sẽ tuyệt vọng mất.
"Đừng lo lắng, giá của Vương Giả sẽ không giảm đâu.
Giang Thái Huyền nói, đối với việc giảm giá, hắn cũng không còn cách nào khác, đây là do hệ thống quyết định, hắn không có lựa chọn.
"Số tiền ngươi tích lũy được hiện tại gần như đủ để mua được đạo cảnh Hoàng Giả rồi, cũng không lâu nữa là có thể du ngoạn sơn thuỷ.
Giang Thái Huyền nói.
Cổ Huyền nghiêm sắc mặt nói: "Tràng chủ, ta phải làm vô địch Hoàng Giả, tốt nhất là có thể thăng lên Hoàng Giả đỉnh phong, sau đó mua Kỹ Năng đan, võ học cấp Hoàng, có như vậy thì khi ta lên tầng Hoàng Giả mới có thể trấn áp các Hoàng Giả còn lại, tiếp tục hoàn thiện bản thân."
Giang Thái Huyền ngạc nhiên, ngươi nghĩ như vậy ư? Vậy ngươi biết như thế cần bao nhiêu tiền không?
Cổ Huyền rời đi, hắn còn phải tiếp tục cố gắng để cải thiện bản thân.
"Cổ Huyền Vương."
Vừa mới trở về Cổ tộc một vị Vương Giả mỉm cười nhìn Cổ Huyền trở về.
"Hóa ra là Thiên Mục Vương, khách quý.
Cổ Huyền cười chào hỏi, đây là Vương Giả của Tam Nhãn tộc, hai người vốn không qua lại, hôm nay sao hắn lại đến đây, chẳng lẽ ông trời cảm thấy sự cố gắng của mình mà đưa tiền tới?
Hay là hắn phát hiện ra mình đã xuống tay với Vương Giả, nên đến gây rắc rối cho mình? Nhưng nếu gây rắc rối thì một mình hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của mình.
"Ta lần này tới đây bàn chuyện quan trọng.
Thiên Mục Vương tươi cười đầy mặt, nói: "Cổ Huyền Vương có muốn ra khỏi Thiên tháp không?"
Đồng tử Cổ Huyền co rụt lại, ra khỏi Thiên tháp? Đám Vương này rốt cuộc cũng tìm ra cách ra khỏi Thiên tháp rồi?