Chương 469. Cổ Huyền Vương, ngươi?
Sau khi nắm bắt được những thay đổi của Cổ Huyền, nụ cười của Thiên Mục Vương càng sâu hơn: "Vào trong rồi nói rõ."
"Ta biết một nơi bí mật, không ai biết, ngươi đi theo ta.
Đầu óc Cổ Huyền vừa chuyển, lập tức nói.
"Được, đây là địa bàn của ngươi, ngươi biết rõ hơn ta.
Thiên Mục Vương gật đầu, không nghi ngờ gì, ra khỏi Thiên tháp là mong muốn của tất cả các Vương Giả, họ rất muốn rời khỏi đây và trở về quê hương của mình.
Cổ Huyền Vương đưa Thiên Mục Vương đi, đến một vùng đất không có người ở, nơi có những tảng đá kỳ dị gồ ghề, là một nơi hoang vắng, khắp nơi đều là đá.
Dưới sự nghi ngờ của Thiên Mục Vương, Cổ Huyền dỡ bỏ một tảng đá lớn để lộ ra một hang động.
"Cổ Huyền Vương, đây là?
Thiên Mục Vương nghi hoặc.
"Đây là đại trận Cổ tộc mà ta dành cả đời cố gắng tạo dựng, có thể giấu được sự tra xét của bất kì Vương Giả nào.
Cổ Huyền Vương rót vào một đường nguyên lực thuộc về Vương Giả vào, tảng đá to lớn đột nhiên ánh lên một chút ánh sáng vàng, hang động cũng phát ra ánh sáng vàng phong phú.
"Cổ Huyền Vương quả nhiên là một người có bản lĩnh.
Thiên Mục Vương thán phục.
"Thỏ khôn còn ở hang động, huống hồ Cổ Huyền Vương ta?
Cổ Huyền đắc ý, vươn tay nói: "Xin mời."
Nói xong, Cổ Huyền dẫn đầu bước vào trong hang động, Thiên Mục Vương cũng nhanh chóng đi theo.
Hang động rực rỡ ánh sáng vàng, sau khi cả hai bước vào, tảng đá khổng lồ tự động bịt kín lối vào của hang và ngay lập tức phong tỏa lối ra.
Động sâu ngàn thước, hai vị Vương Giả lại tới nơi trong chớp mắt, đây là một cung điện, một tấm biển treo trên cao ghi ba chữ Huyền Vương điện.
Cổ Huyền Vương mở cửa đại sảnh, trong đại sảnh có hơn mười cái ghế, Cổ Huyền nhìn quanh, tìm một cái ghế bên trái rồi ngồi xuống, sau đó chỉ vào cái ghế bên cạnh nói: "Thiên Mục Vương, xin mời."
"Đa tạ.
Vương Thiên Mục gật đầu, vừa định ngồi xuống, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ, nhìn xuống ghế, tự nhiên còn có một vũng máu chưa khô.
"Cái này là Vương Giả thuộc hạ của ta lưu lại, người đã bị thương trong trận chiến trước đó với Nhân tộc, Yêu tộc.
Cổ Huyền Vương giải thích.
"Thì ra là như vậy.
Vương Thiên Mục giật mình, lúc này mới ngồi xuống, cười nói: "Cổ Huyền Vương, cách đi ra khỏi Thiên tháp, đã tìm được rồi, ngươi có đồng ý cùng chúng ta ra ngoài không?"
"Nếu có thể ra khỏi Thiên tháp, ta đương nhiên đồng ý, chỉ là cần phải trả cái giá nào?
Cổ Huyền nói, hắn biết rất rõ trên đời này không có bữa trưa nào miễn phí.
"Rất đơn giản, huyết tế cần máu của vô số võ giả, võ giả càng mạnh càng tốt, tấn công vào sâu trong cấm chết của Thiên tháp, phá bỏ nó.
Thiên Mục Vương nói.
"Cấm chế Thiên tháp cũng có thể giải sao?
Cổ Huyền không tin, nếu có thể giải được, đã sớm giải rồi cần gì phải chờ đến bây giờ?
"Cổ Huyền Vương, ngươi còn nhớ Thiên Thần Lệnh không?
Thiên Mục Vương thấp giọng nói.
"Thiên Thần Lệnh thật sự tồn tại?
Cổ Huyền biến sắc, trầm giọng nói: "Nghe đồn rằng Thiên Thần Lệnh chính là thứ mà Thiên Thần Đại Đế để lại, do con cháu của Thiên Thần Đại Đế phụ trách, có thể tuỳ ý ra vào Thiên tháp, cũng có thể ngăn Nhân tộc, Yêu tộc tiến vào, nhưng chỉ nhắm vào Yêu tộc, Nhân tộc chứ không phải chúng ta."
Mặc dù Thiên Thần Lệnh tốt, nhưng đối với bọn họ cũng vô dụng mà thôi.
"Đó là trước kia, bây giờ chúng ta từ Thiên Thần Lệnh nhận được gợi ý luyện chế lệnh bài mới, chỉ cần chúng ta thu thập đủ máu, chúng ta có thể đột phá cấm chế, ra khỏi Thiên tháp.
Thiên Mục Vương khát khao nói: "Đến lúc đó, chúng ta có thể trở về quê hương, lại lần nữa có cuộc sống tốt đẹp."
"Ngươi chắc chắn về tin tức này chứ?
Cổ Huyền Vương thấp giọng nói.
"Chắc chắn, đã có Ma Vương ra ngoài rồi, không bao lâu nữa tất cả Ma tộc sẽ ra ngoài.
Thiên Mục Vương nói.
"Như vậy thực sự tốt quá.
Cổ Huyền Vương vui mừng đứng lên.
"Ngày tháng của chúng ta đến rồi, chỉ cần ra khỏi Thiên tháp, ai có thể làm được gì chúng ta chứ?
Thiên Mục Vương cười lớn một tiếng, đang muốn đứng dậy thì chỗ ngồi đột nhiên bùng lên vạn ánh sáng vàng, trói chặt Thiên Mục Vương lại.
"Cổ Huyền Vương, ngươi đây là?"
Thiên Mục Vương kinh hãi, hoảng sợ, một thanh trường kiếm lập tức đâm tới, lực Vương Giả nồng đậm, nháy mặt xuyên qua thân thể của Thiên Mục Vương.
"Rất cảm ơn ngươi vì món quà tuyệt vời mà ngươi đã mang đến cho ta.
Cổ Huyền Vương cười lạnh một tiếng, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Thiên Mục Vương, thờ ơ nói: "Về phần ra khỏi đây? Về nhà? Ngươi mẹ nó đang đùa ta à, ngươi biết bên ngoài là cái gì không?"
"Cổ Huyền Vương, chẳng lẽ ngươi đã quên lời thể của sáu đại tộc Vương Giả chúng ta sao? Chắc chắn sẽ dẫn dắt người trong tộc phá vỡ Thiên tháp, chiếm lấy Chân Hư Giới, lấy tư thế tối cao trở về quê hương sao!" Thiên Mục Vương không để ý vết thương, giận dữ hét lên với Cổ Huyền Vương.
"Đừng nghĩ đến việc chiếm giữ Chân Hư Giới nữa, để ra khỏi Thiên tháp, ta cũng có cách.
Cổ Huyền lạnh lùng cười nói.
"Ngươi cũng có cách?
Thiên Mục Vương sững sờ, đây là tin tức vất vả lắm ta mới có được, ngươi có biết Ma tộc trả giá bao nhiêu không, ngươi lại nói cho ta biết ngươi cũng có cách ra ngoài?
"Đúng vậy, cách của ta rất đơn giản, lấy hết tất cả của các ngươi, để ta tăng cấp, thậm chí xưng Đế, sau đó đánh vỡ phép tắc chó má của Thiên tháp, làm Vương ở quê hương!" Cổ Huyền lạnh lùng cười nói.
Khoảnh khắc hắn biết Thần Ma đạo tràng, xưng Hoàng đã không còn là mục tiêu của hắn nữa rồi, mục tiêu của hắn chính là Đế, là Thần!
"Cổ Huyền Vương, ngươi điên rồi sao? Xưng Đế đơn giản như ngươi nói là được sao?
Thiên Mục Vương tức giận nói: "Mau thu lại phép tắc của ngươi, thả ta rời đi, ta có thể coi như không có chuyện gì xảy ra."
"Để cho ngươi rời đi?
Cổ Huyền Vương liếc nhìn Thiên Mục Vương chế nhạo: "Ngươi có biết ngươi đáng giá bao nhiêu không?"
Thiên Mục Vương sững sờ, thả ta đi với việc ta đáng giá bao nhiêu tiền có gì khác nhau chứ? Ta chính là Vương Giả, tiền bạc làm sao đo được?