Nhạc Trọng không có chút do dự, tâm niệm vừa động đem bản sách kỹ năng này hóa thành khói đen bay vào trong cơ thể, hơn nữa đoàn khói đen này ngưng tụ thành một đạo phù văn trong thức hải của hắn.
Nhạc Trọng đem hai hộp báu màu trắng nhét vào trong ngực, tiếp tục chạy lên lầu hai.
Đại học Trung Hải là đại học nhất lưu của cả nước, phòng của học sinh tiêu chuẩn là bốn người, một tầng cũng chỉ có mười gian phòng, một tầng thì số lượng tang thi không nhiều lắm, rất nhanh đã bị Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt chém giết không còn.
- Trì Dương, mình đến rồi, mở cửa nhanh!
Nhạc Trọng chém giết tất cả tang thi thì đi tới phòng 206 và kêu lớn lên.
Rất nhanh, cửa ký túc xá được mở rộng ra, Trì Dương cũng cầm cây gậy gỗ tân thủ nhanh chóng đi ra ngoài.
- Dương tử, anh quả nhiên còn sống!
Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười, tiến lên một quyền đánh vào bờ vai của Trì Dương một cái.
Trì Dương nhìn Nhạc Trọng, nhìn qua gương mặt tuấn mỹ hơi lạnh lùng nói:
- A Trọng, đa tạ!
- Là Nhạc Trọng sao? Đã lâu không gặp, tôi là Trương Hân, anh còn nhớ rõ tôi không?
Đúng lúc này từ trong ký túc xá có một nữ tử tóc dài màu đen đi ra, mặt trứng ngỗng, nữ sinh thập phần xinh đẹp nhìn qua Nhạc Trọng cười nói.
Nhạc Trọng nhìn Trương Hân, thản nhiên nói:
- Trương Hâ, chào cô!
Tướng mạo của Trì Dương tuấn mỹ, học tập ưu tú, vận động cũng thập phần sở trường, thời kỳ trung học là đối tượng truy cầu của nữ sinh. Theo như hiểu biết của Nhạc Trọng thì từng có hơn mười nữ sinh thổ lộ với Trì Dương, hơn nữa có hai nữ sinh theo đuổi Trì Dương mà đi từ thành phố Lôi Giang vào đại học. Trong đó Trương Hân chính là mọt trong hai nữ sinh đó.
Sau khi tiến vào đại học, nhân duyên nữ nhân của Trì Dương cũng không có đứt đoạn qua. Nhưng mà với tư cách bạn bè của Trì Dương thì Nhạc Trọng biết rõ Trì Dương vốn không thích nữ nhân nào theo bên cạnh hắn.
Rất nhanh từ trong ký túc xá có năm nữ hài đi ra ngoài..
- Đi mau! Nơi này không phải là nơi nói chuyện!
Nhạc Trọng lưu lại một câu, chợt nhanh chóng lao ra ngoài.
Trì Dương bọc hậu cho sáu nữ hài chạy theo.
Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt nhanh chóng chạy xuống dưới lầu, chỉ thấy ở trước xe trường học Kỷ Thanh Vũ một mình chém giết những tang thi có ý đồ tới gần xe trường học, tang thi chết trong tay Phảng Chế Đường Đao của nàng vượt qua mười con.
Nhưng mà có không ít tang thi lúc này đang chạy tới nơi này, chuyện này làm cho người ta sinh ra áp lực cực lớn.
Dưới áp lực mạnh mẽ của tang thi, Kỷ Thanh Vũ vừa chém giết một tang thi vừa không ngừng lui ra phía sau, dùng không gian đổi lấy thời gian.
Nhạc Trọng thấy thế cùng Bạch Cốt xông lên phía trước chém giết những tang thi có ý định xông tới gần, tạm thời ngăn chặn tốc độ của tang thi đi tới.
Trì Dương cũng mang sáu nữ sinh trong ký túc xá chạy tới xe trường học.
- Tốt rồi! A Trọng!
Tất cả mọi người sau khi lên xe thì Trì Dương chợt nhìn qua Nhạc Trọng kêu to một tiếng.
- Rút lui!
Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói một câu, sau đó cùng Bạch Cốt nhanh chóng chạy lên xe trường học bên kia.
Kỷ Thanh Vũ tiện tay chém giết một đầu tang thi và sau đó cố sức chạy thật nhanh trở về xe trường học.
Trần Dao nhanh chóng khởi động xe trường học, phóng như điên ra khỏi trường đại học này.
Trên đường đi chiếc xe trường học không ngừng nghiền nát tang thi, đem tất cả tang thi đánh bay, cả xe trường học không ngừng rung động lắc lư.
- Chúng ta bây giờ đi đâu?
Ngồi trên ghế lái, Trần Dao nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng hỏi.
Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:
- Đi tới trạm xăng dầu khu Trường Hồ.
Nhạc Trọng nhìn Trì Dương hỏi:
- Trì Dương, anh cấp mấy?
Cảm giác chi nhãn có thể cảm ứng được sinh vật cấp bậc cao hơn mình năm cấp, nhưng không cách nào nhìn ra tư liệu nhân loại.
Trì Dương nhanh chóng nói ra:
- Cấp 4!
Nhạc Trọng đem một bản sách kỹ năng cấp 1 lực lượng cường hóa ném cho Trì Dương nói:
- Anh xem bản sách kỹ năng này có thể dùng được hay không.
Trì Dương tiếp nhận bản sách kỹ năng và nhìn qua, sau đó ném lại cho Nhạc Trọng:
- Không thích hợp!
Nhạc Trọng đem phòng hộ phục cấp 1 ném cho Trì Dương:
- Vậy anh mặc phòng hộ phục này vào đi.
Săn giết tang thi đều có vật phẩm thích hợp thuộc tính tuôn ra, nó sẽ căn cứ hình thể của người mặc mà thích ứng phù hợp. Nguồn tại http://TruyệnFULL.com
Trì Dương rất nhanh mặc phòng hộ phục cấp 1 lúc trước Nhạc Trọng mang theo, thực lực của hắn thoáng cái tăng lên không nhỏ.
Thời điểm Trì Dương thay quần áo thì Nhạc Trọng nhanh chóng mở hai cái hộp bàu màu trắng ra xem, trong đó có một hộp bàu hóa thành hào quang biến mất không còn lại gì, một cái hộp báu khác tuôn ra tấm chắn màu bạc.
- Bạch thuẫn cấp 1, có thể ngăn cản công kích của quái vật dưới cấp 15. Lực lượng +1. Bền 20/20.
Nhạc Trọng hay động tấm chắn này vài cái và cảm thấy nó không có bao nhiêu sức nặng, chỉ nặng vài cân mà thôi, là lợi khí phòng thủ.
- Trì Dương, tấm chắn này anh cầm đi.
Nhạc Trọng trực tiếp đem tấm chắn kia ném cho Trì Dương, hắn có phòng hộ phục cấp 2 nên không cần tấm chắn.
Trì Dương tiếp nhận tấm chắn này, cũng không nói thêm gì, hắn cũng không phải là người nói nhiều. Nhưng hắn là bạn bè tin cậy nhất của Nhạc Trọng. Lúc trước tuổi trẻ khinh cuồng thì Trì Dương đã từng cùng với Nhạc Trọng cầm gậy sắt cùng tám gã đầu đường xó chợ đánh nhau. Mà lần đó thật sự là trận chiến hung hiểm nhất của Nhạc Trọng cùng Trì Dương trải qua, nếu không phải cảnh sát nhanh chóng chạy tới, chỉ sợ Nhạc Trọng cùng Trì Dương đã không sống nổi.
Nhạc Trọng nhìn qua sáu nữ hài này, nhìn Trì Dương nhỏ giọng hỏi:
- Trong đám con gái này có ai là bạn gái của cậu không?
Nhạc Trọng hỏi tuy nhỏ nhưng mà sáu nữ hài trong phòng ký túc xá theo Trì Dương ra ngoài đang vãnh tai lên lắng nghe.
Trong sáu nữ hài thì mặt trứng ngỗng Trương Hân và mặt trái xoan Vương Thiến xinh đẹp nhất, có khí chất nhất. Hai người các nàng là người theo đuổi Trì Dương.
Trì Dương chém đinh chặt sắt nói ra:
- Không có!
Không thích là không thích, Trì Dương chưa bao giờ dây dưa dài dòng.
Nghe được Trì Dương nói thì ánh mắt của sáu nữ hài ảm đạm xuống.
Xe trường học chạy nhanh như bay, trên đường đi đụng bay vô số tang thi, chiếc xe này nhanh chóng chạy tới khu xăng dầu.
Lúc này trong trạm xăng dầu không có bất cứ chiếc xe nào khác, chung quanh cũng chỉ có vài đầu tang thi đang bồi hồi.
Nhạc Trọng lúc này lao thật nhanh xuống dưới đường, thanh lý những tang thi chung quanh trạm xăng dầu.
Trì Dương mặc phòng hộ phục vào thì tay cầm lấy gậy tân thủ, một tay cầm bạch thuẫn thập phần tỉnh táo cẩn thận săn giết tang thi.
Sau khi đổ đầy xăng thì Nhạc Trọng nhanh chóng lao lên xe trường học.
- Kế tiếp chúng ta nên đi đâu?
Trần Dao khởi động xe trường học và một đường nghiền đè không ít tang thi, đồng thời nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.
Nhạc Trọng nhanh chóng trả lời:
- Đường Kim Hồ! Cư xá hoa uyển.
Xe trường học một đường chạy như bay đụng văng không biết bao nhiêu tang thi tới đường Kim Hồ.