Nhạc Trọng thản nhiên nói:
- Tôi chỉ người nào thì người đó bước lên xe này, đi với tôi thanh lý con đường.
Nói xong Nhạc Trọng bắt đầu chỉ người.
Người được Nhạc Trọng chỉ thì vô cùng hưng phấn đi lên xe, rất nhanh một chiếc xe buýt an vị đầy người của Trường Quang Thôn.
- Van cầu ngài cho tôi đi đi, tôi sẽ cố gắng làm việc! Truyện được copy tại TruyệnFULL.com
Một nữ nhân chừng ba mươi tuổi đi tới bên người Nhạc Trọng đau khổ cầu khẩn nói. Nửa cân gạo đối với nàng mà nói cực kỳ trọng yếu.
Nhạc Trọng nhướng mày, lạnh giọng nói:
- Tránh ra!
Trường Quang Thôn có hơn hai trăm người sống sót, nếu Nhạc Trọng cho không thì nơi này sẽ như ong vỡ tổ tới cầu xin vật tư. Hai xe Đông Phong kilocalo thoạt nhìn chở rất nhiều vật tư, nhưng nếu như cung ứng cho hai trăm người thì căn bản không cách nào chống bao lâu.
Nữ nhân kia muốn vì sống sót mà cầu xin hắn, Bạch Cốt cầm búa lớn trong tay đi tới, giơ búa lớn lên cao cao, ma hỏa linh hồn trong mắt của nó chớp động, lạnh lùng quan sát nữ nhân kia.
Nữ nhân kia bị Bạch Cốt nhìn mà sợ hãi, sợ tới mức lui về phía sau vài bước, ngã nhào trên đất.
- Lái xe!
Nhạc Trọng quay người đi lên xe tải, nhìn qua Vương Song ra lệnh.
Vương Song nhanh chóng lái xe chở Nhạc Trọng chạy ra bên ngoài.
Những người không được Nhạc Trọng chọn thì ánh mắt trông mong nhìn qua xe tải, trong mắt tràn ngập hâm mộ và ghen ghét những người được Nhạc Trọng chọn.
Dưới sự nổ lực của nhiều người, con đường đi thông tới thành phố Lũng Hãi đã được thu dọn sạch các chiếc xe cản đường, xe bị vứt đi được tháo xăng ra. Nhạc Trọng cũng đúng như hứa hẹn cho những người sống sót nửa cân gạo.
Những người sống sót đạt được nửa cân gạo thì vô cùng hớn hở, trong ánh mắt hâm mộ của nhiều người đi về trong nhà. Những người sống sót còn lại âm thầm hạ quyết tâm, ngày mai nhất định phải làm cho Nhạc Trọng chọn trúng bản thân mình giúp hắn làm việc.
Ban đêm, sau khi ăn xong bữa tối thì Nhạc Trọng liền bắt đầu vào trong phòng chống đẩy hít đất, hắn tập luyện tới khi mệt mỏi mới thôi.
Được hệ thống thần ma cường hóa nhiều lần, Nhạc Trọng chỉ cần săn giết những quái vật mạnh mẽ thì hắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nữa. Hắn tập chống đẩy, hít đất vận động là cũng là rèn luyện mình thích ứng với lực lượng. Chỉ có thuần thục nắm giữ lực lượng mới là lực lượng thuộc về hắn. Trì Dương cũng ở trong phòng Nhạc Trọng tập luyện như vậy.
Nhạc Trọng nhảy ra khỏi mặt đất, nhìn qua Trì Dương nói ra:
- Tốt! Hôm nay tới đây thôi!
Trì Dương cũng từ trên đất đưng lên.
Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương cười cười, chỉ vào Vương Lan nhìn qua Trì Dương nói ra:
- Dương tử, anh cần người làm ấm chăn không? Nếu như cần thì nàng tặng cho anh.
Vương Lan cũng là mỹ nữ thuần thục, ở trong thành thị cũng là thành phần tri thức, khí chất coi như không tệ. Tuy nhiên lại không phải loại hình mà Nhạc Trọng ưa thích. Hơn nữa nàng và Nhạc Trọng cũng không có phát sinh quan hệ nào, không tính là nữ nhân của Nhạc Trọng.
Trì Dương không có nhìn qua Vương Lan nhiều, thản nhiên nói:
- Không có hứng thú.
Nhạc Trọng cười nói:
- Cũng phải, chỉ cần anh cố tình thì Vương Thiến, Trương Hân hai đại mỹ nhân sẽ ngã vào lòng ngay. Đầu năm nay đẹp trai đúng là nổi tiếng..
Vương Lan tuy xinh đẹp, nhưng mà so với Vương Thiến, Trương Hân lại kém xa lắm.
Vương Thiến, Trương Hân tùy tiện một người đều là hoa hậu học đường, trước tận thế đều có nhiều người truy cầu, chỉ có điều các nàng đem tâm hồn thiếu nữ đặt vào Trì Dương là nam nhân đẹp trai tài hoa lại lãnh khốc này.
Nhạc Trọng ngồi trên ghế sô pha, Quách Vũ chợt đi tới, cầm lấy một cái khăn sạch lau mồ hôi cho hắn. Ngày xưa nàng là thiên kim thị trưởng cao cao tại thượng kiêu ngạo không ai bằng, bây giờ lại phục vụ nam nhân, nếu như ở trước tận thế thì nghĩ cũng đừng nghĩ.
Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương cười nói:
- Vương Thiến, Trương Hân, anh ưa thích ai nhất? Hay là dứt khoát thu toàn bộ bọn họ đi.
Nếu như ở trước tận thế thì Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này. Vương Thiến, Trương Hân mặc dù ưa thích Trì Dương, nhưng mà các nàng tuyệt đối không bao giờ hưởng chung nam nhân với nữ nhân nào khác.
Nhưng mà bây giờ trật tự thế giới đã sụp đổ, Trì Dương cũng là cường giả thực lực mạnh mẽ, muốn có mấy nữ nhân cũng không thành vấn đề.
Trì Dương thản nhiên nói:
- Tôi thích ai anh tinh tường. Đối với hai nàng tôi không có cảm giác.
Nhạc Trọng nghe vậy, cười khổ một tiếng nói:
- Anh và nàng ta không thể nào có kết quả. Sớm đi tìm nữ hài khác thì tốt hơn.
Trì Dương ưa thích ai, với tư cách bạn bè Nhạc Trọng tự nhiên biết rõ. Hắn ưa thích chính là biểu tỷ họ hàng xa của Nhạc Trọng. Nữ nhân này đã có chồng, đồng thời cũng là nữ nhân mị lực kinh người. Lúc trước Trì Dương nhìn thấy nữ nhân kia vài lần đã bị nàng hấp dẫn thật sâu, vẫn không thể quên nàng trong lòng mình.
Đối với mình bạn bè, Trì Dương cũng không có giấu diếm:
- Tôi biết rõ không có khả năng. Tôi đã tận lực quên nàng đi. Nhưng mà hiện tại chưa thể quên.
Trì Dương đứng lên trực tiếp đi ra ngoài:
- Tốt! Tôi đi!
Nhạc Trọng lắc đầu, nhìn qua Lộ Văn bên kia đang chơi Laptop.
Chỉ thấy Lộ Văn đang nằm trên giường chơi laptop hôm nay Nhạc Trọng lấy được, trong Laptop có mấy trò chơi, bên cạnh đó là một hộp đu đủ khô, hai cái chân của nàng đang ngo nghoe thoạt nhìn vô ưu vô lự, cực kỳ đáng yêu.
Nhạc Trọng cười cười đi vào trong phòng tắm.
Nhạc Trọng vừa đi vào trong phòng tắm, lúc này Lộ Văn đang nằm trên giường thoang đứng lên, nhìn qua Quách Vũ chuẩn bị phục thị Nhạc Trọng nói:
- Cô muốn đi đâu?
Quách Vũ biết vâng lời nói ra:
- Tôi muốn đi phục thị chủ nhân.
Tuy Quách Vũ so với Lộ Văn thì mị lực kinh người, nhưng mà sức nặng trong lòng Nhạc Trọng lại kém xa so với Lộ Văn. Nàng thập phần tinh tường điểm này, bởi vậy đối với Lộ Văn nàng không dám lãnh đạm chút nào cả.
Quách Vũ xinh đẹp và mê người, trong đội của Nhạc Trọng cũng chỉ có Kỷ Thanh Vũ oai hùng suất khí và Trần Dao khí chất xuất chúng là có thể so sánh được. Đây là ba nữ nhân xinh đẹp nhất trong đoàn của Nhạc Trọng hiện tại.
Lộ Văn nhìn chằm chằm vào Quách Vũ nói:
- Thời điểm sau làm loại chuyện này đều để tôi làm! Biết không?
Tuy Lộ Văn tuổi nhỏ, nhưng mà vẫn có bản năng bắt đầu bảo vệ quyền lợi của mình. Tuy nàng miễn cưỡng thuyết phục bản thân mình phải chia xẻ với nữ nhân khác về Nhạc Trọng, nhưng mà nàng vẫn muốn chiếm vị trí quan trọng lớn nhất trong lòng của Nhạc Trọng.
Quách Vũ thấp giọng nói:
- Vâng! Văn Văn tỷ!
Nhìn thấy Quách Vũ chịu thua, Lộ Văn cũng không có được thế bức người, đi vào trong phòng tắm.
Quách Vũ nhìn qua bóng lưng của Lộ Văn thì ngón tay xinh đẹp xiết chặt lại, trong con mắt xinh đẹp hiện ra hào quang khác thường.
Nhạc Trọng thư thư phục phục ngâm mình trong nước nóng, nhìn thấy Lộ Văn đi tới thì tò mò hỏi:
- Sao em tới đây?
Lộ Văn bọc mình trong khăn trắng, từng bước một đi về phía của Nhạc Trọng, nhìn qua Nhạc Trọng vũ mị cười nói:
- Nhạc Trọng ca ca! Em xinh đẹp không?