Thần Ma Thiên Tôn

Chương 178: Thông Thiên Kiều tầng thứ bảy

Ninh Tiểu Xuyên đến Thiên Đế Thành, Danh Dương đã vào Thiên Cung tu luyện, vì thế hắn liền đến thẳng Thông Thiên Kiều.

Sau một năm khổ tu, cộng với sự chỉ dẫn của nữ tử thần bí, hắn rất muốn biết tiềm lực của mình đã kích phát được bao nhiêu.

Có thể đạt đến trình độ thiên tài ở cấp nào rồi?

- Một năm sau Ninh Tiểu Xuyên đã quay lại Thiên Đế Thành, hơn nữa còn trực tiếp tới Thông Thiên Kiều.

- Hôm qua Danh Dương vượt qua Thông Thiên Kiều tầng thứ sáu, lần này e là Ninh Tiểu Xuyên cũng tới khiêu chiến tầng thứ sáu.

- Giờ có kịch hay xem rồi, sẽ là một trận long tranh hổ đấu đây.

Tất cả võ giả trong Thiên Đế Thành đều sôi sục.

Sau một năm danh tiếng của Danh Dương và Ninh Tiểu Xuyên tại Thiên Đế Học Cung đã không còn như xưa, là nhân vật vang danh khắp Thiên Đế Học Cung rồi. Sự xuất hiện của Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên cũng gây nên một trận chấn động lớn, rất nhiều học viên đều tới Thông Thiên Kiều.

Minh chủ Vân Chung Minh là Tiêu Thành và đội trưởng đội Chấp Pháp Hàn Phú đều đích thân tới, từ đó có thể thấy họ coi trọng Ninh Tiểu Xuyên đến mức nào.

Ninh Tiểu Xuyên bước lên Thông Thiên Kiều, rất nhanh chóng đã vượt qua năm tầng đầu.

Cột sáng trên Thông Thiên Kiều dường như cứ sau ba nhịp hô hấp là sáng lên một cái. Chưa tới một khắc thì cả năm cột đã sáng trưng.

Ninh Tiểu Xuyên đứng ở tầng sáu, gặp một nhân ảnh áo trắng thứ sáu.

Người này khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên mắt lóe lên sự kinh ngạc, rồi trở nên ngưng trọng, nói:

- Giết chết ta, vượt qua tầng thứ sáu Thông Thiên Kiều.

- Đánh đi!

Đây là lần thứ hai Ninh Tiểu Xuyên tới tầng thứ sáu Thông Thiên Kiều. Không có bất cứ lời thừa thãi nào, hắn thi triển Thất Thái Na Di, xương cốt hai chân phát ra ánh sáng bảy màu, thân thể tựa quỷ mị, giống như vô số tia sáng bảy màu lao vun vút trong không trung.

Ngay sau đó xuất hiện phía sau nhân ảnh áo trắng.

Bàn tay ngưng tụ nhân uân Huyền Khí màu tím, hóa chưởng thành đao chém xuống.

Phập!

Đầu của nhân ảnh áo trắng bay đi.

Chỉ một chiêu.

Thân thể nhân ảnh áo trắng hóa thành vô số điểm sáng, ngưng tụ lại thành một cột sáng chiếu thẳng lên trời.

- Chúc mừng ngươi đã vượt qua tầng thứ sáu Thông Thiên Kiều.

Trong cột sáng vọng ra tiếng của nhân ảnh áo trắng.

Ninh Tiểu Xuyên đi qua cột sáng, hướng về tầng thứ bảy.

Tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều một khi vượt qua được có nghĩa là ngươi đã có thành tựu Võ Đạo, có thể xem là cao thủ một phương.

Trong Thiên Đế Học Cung cũng có quy định, phàm những người vượt qua tầng bảy Thông Thiên Kiều đều có thể tùy ý vào Đế Hư, thậm chí có thể xin tốt nghiệp.

Phàm những học viên tốt nghiệp Thiên Đế Học Cung đều sẽ có địa vị không tầm thường ở Ngọc Lam đế quốc. Gia nhập quân doanh có thể được phong ngay thành tướng quân, cũng có thể chọn vào Long Tượng Thần Võ Doanh, còn có thể làm quan một phương, đương nhiên cũng không ít học viên chọn ở lại tiếp tục tu luyện.

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã tới tầng bảy, gặp nhân ảnh áo trắng thứ bảy.

Người này chắp hai tay sau lưng, đứng ở giữa Thông Thiên Kiều nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

- Thần Thể tầng thứ bảy mà đến được đây. Rất lâu rồi không gặp được thiên tài như ngươi, đúng là rất hy vọng ngươi vượt được cửa của ta.

Ninh Tiểu Xuyên cũng chắp hai tay sau lưng, đứng thẳng tắp, nói:

- Với tu vi hiện tại của ta, nếu vượt qua được tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều thì có thể trở thành thiên tài cấp bậc nào?

- Ít nhất cũng là thiên tài tám trăm năm khó gặp.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Vậy nghĩa là chỉ cần ta đánh bại được ngươi thì có thể đánh Thiên Chung, mời Học Cung Chi Chủ xuất quan?

- Nếu ngươi thật sự có thực lực đó, chắc chắn Học Cung Chi Chủ sẽ đích thân tiếp kiến ngươi.

Nhân ảnh áo trắng nói.

- Vậy thì bắt đầu đi.

Ninh Tiểu Xuyên cũng thận trọng, vì khí tức người này hơn xa nhân ảnh áo trắng ở tầng thứ, sáu khiến hắn cảm thấy có chút áp lực.

Nhân ảnh áo trắng hơi cúi người, sau lưng xuất hiện một đám Huyền Khí ngưng tụ lại thành một con Huyền Vũ cao 12 mét, thân rùa, đầu rồng, Võ Đạo Huyền Khí vô cùng hùng hậu.

Ninh Tiểu Xuyên giang hai tay, xương sườn phát sáng, một trăm đạo kiếm khí bắn ra ngưng tụ thành một trăm thanh cổ kiếm màu tím lơ lửng trên đỉnh đầu.

Xoẹt!

Ninh Tiểu Xuyên cùng một trăm thanh kiếm cùng lao tới.

Nhân ảnh áo trắng giơ tay lên, đồng thời thân thể Huyền Vũ cũng bay ngược về sau biến thành một tấm lá chắn cổ xưa, chặn đứng kiếm khí.

Uỳnh uỳnh!

Một trăm thanh cổ kiếm vỡ tan tành biến thành Huyền Khí màu tím quay trở lại cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.

Nhưng khí thế của Ninh Tiểu Xuyên vẫn không giảm, đánh ra một chỉ, kích lên tấm lá chắn Huyền Vũ, bạo phát tiếng va chạm chói tai.

Lá chắn Huyền Vũ tuy không bị phá vỡ nhưng nhân ảnh áo trắng cũng bị đẩy lùi.

Bàn tay phải Ninh Tiểu Xuyên không ngừng oanh kích lên lá chắn Huyền Vũ, tung ra vô số hư ảnh của Thiểm Điện Thần Thú, bạo phát lôi điện khiến nhân ảnh áo trắng không ngừng bị đẩy lùi về sau.

Binh!

Binh!

Khí thế của Ninh Tiểu Xuyên cực kỳ bức người, liền một lúc tung 17 chưởng, mỗi chưởng đều có sức mạnh rời núi khiến bạch ào nhân chỉ biết bị động phòng thủ.

- Phá!

Ninh Tiểu Xuyên lại ngưng tụ một đạo kiếm khí, oanh kích lên chiến giáp Huyền Vũ, lập tức khiến tấm lá chắn dường như không thể phá này vỡ tan.

Kiếm khí oanh kích trúng khiến nhân ảnh áo trắng bay đi.

Kiếm khí xuyên thủng ngực nhân ảnh áo trắng nhưng không phải đòn chí mạng, chỉ khiến hắn bị thương.

- Huyền Vũ Chi Nộ!

Cổ của nhân ảnh áo trắng dài ra, nổi vảy, giữa những tấm vảy là vô số sợi tơ máu giống như biến thành một con long xà vậy, mồm nhả ra môt quả cầu lửa nóng bỏng.

Đường kính của quả cầu lửa phải tới một mét.

Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thất Thải Na Di, thân thể biến hóa khó lường, cầu lửa nhân ảnh áo trắng nhả ra căn bản không thể đánh trúng hắn.

Đương nhiên sức công phá của cầu lửa không thể coi thường, mấy lần sượt qua đốt cháy cả một lọn tóc của Ninh Tiểu Xuyên.

- Liệt Dương Phần Thiên!

Ninh Tiểu Xuyên vừa tránh né vừa ngưng tụ sức mạnh, hội tụ tại trán, biến thành một điểm sáng màu tím, bắn ra một chùm lửa nóng bỏng màu tím.

Phành...

Chùm lửa này xuyên qua quả cầu lửa, đánh lên giữa ngực nhân ảnh áo trắng, đốt cháy cả cơ thể hắn.

Phừng phừng!

Toàn thân nhân ảnh áo trắng bị thiêu thành tro bụi.

Cột sáng thứ bảy trên Thông Thiên Kiều sáng lên, ánh sáng cực kỳ chói mắt, gần như tỏa sáng cả Thiên Đế Thành.

- Chúc mừng ngươi đã vượt qua tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều!

Học viên và học sư bên ngoài Thông Thiên Kiều đều chấn kinh đến cực điểm, mọi người đều nhìn nhau bàn tán.

- Sao Ninh Tiểu Xuyên lại lợi hại như vậy? Vân Trung Hầu Nhạc Vũ Dương năm xưa cũng không thể bằng hắn. Lẽ nào hắn thật sự là Thiên Đế chuyển thế?

- Danh Dương khó khăn rồi đây.

- E rằng thiên phú của Ninh Tiểu Xuyên đã bước vào cấp bậc nghìn năm khó gặp rồi, có thể đánh Thiên Chung, trở thành đệ nhất nhân, lịch sử chưa từng có, sau này có thể được phong hầu, phong vương.

Ngự Thiến Thiến đứng trên đường bên ngoài Thông Thiên Kiều, ánh mắt linh động, làn da mềm mại tuyệt đẹp. Tuy rằng cô cảm thấy lần này trở về, Ninh Tiểu Xuyên đã khác trước, nhưng khi hắn vượt qua tầng bảy Thông Thiên Kiều thì vẫn vô cùng kinh ngạc.

Biểu hiện của Ninh Tiểu Xuyên đã không thể dùng từ thiên tài để hình dung, đây đúng là có thể sánh ngang với chân thần thời niên thiếu.

Lan Phỉ công chúa mặc chiếc váy màu xanh ngọc bích, mái tóc đen tuyền, cổ đeo viên minh châu to cỡ mắt rồng, khiến làn da càng thêm trắng trẻo.

Cô đi vào giữa đám người, khóe miệng hơi nhướn lên, nói:

- Bản công chúa từ lâu đã biết Ninh Tiểu Xuyên không phải loại tầm thường. Biểu hiện hôm nay thật sự không khiến ta thất vọng, không hổ là phò mã tương lai của bản công chúa.

Lan Phỉ công chúa khẽ nhướn mày, đôi mắt long lanh hơi liếc nhìn Ngự Thiến Thiến.

Ngự Thiến Thiến nắm chặt tay, cắn chặt môi, cô biết Lan Phỉ công chúa đang cố tình khiêu khích mình, vì Ngự Thiến Thiến và Ninh Tiểu Xuyên vốn đã đính hôn, nhưng chính Ngự Thiến Thiến đã chủ động xin Ngọc Lam Đại Đế thu hồi ban hôn, nên vụ liên hôn này mới bị hủy.

Bây giờ, Ninh Tiểu Xuyên bày ra thiên phú và tài hoa kinh người, hiện nay đã trở thành bảo bối mà nữ tử cả Ngọc Lam đế quốc này đều muốn tranh đoạt. Lan Phỉ công chúa nhắc lại lời này là cố ý chọc vào vết thương của Ngự Thiến Thiến.

Đồng thời Lan Phỉ công chúa cũng thể hiện thái độ rõ ràng, muốn đi xin Ngọc Lam Đại Đế ban hôn cho cô ta và Ninh Tiểu Xuyên. Nếu Ninh Tiểu Xuyên trở thành phò mã thì Lan Phỉ công chúa thực sự lợi to, còn Ngự Thiến Thiến chỉ còn biết vùi mặt vào gối mà khóc.

Ngự Thiến Thiến rất căm hận nhưng lại không làm được gì, vì chính cô đã xin Ngọc Lam Đại Đế hủy hôn, giờ cô hối hận rồi. Đúng vậy, hối hận rồi. Không phải vì thiên phú Ninh Tiểu Xuyên kinh người, mà là vì cô nhận ra mình thật sự yêu Ninh Tiểu Xuyên, không thể thoát ra được nữa rồi.

Nếu cho cô một cơ hội nữa, dù biết rõ Ninh Tiểu Xuyên thích Ngọc Ngưng Sanh thì cô cũng sẽ không xin hủy hôn. Cô muốn bá chiếm Ninh Tiểu Xuyên, không muốn chia sẻ với bất cứ ai.

Ninh Tiểu Xuyên ra khỏi Thông Thiên Kiều, trên người không có một vết thương nào, vô cùng ung dung, trên người tỏa ra khí chất hơn người, khiến người ta phải khâm phục.

- Tiểu Xuyên.

Ngự Thiến Thiến biến thành một làn gió, bay tới bám lấy tay Ninh Tiểu Xuyên, đề phòng nhìn Lan Phỉ công chúa như sợ bị cô ta cướp Ninh Tiểu Xuyên đi mất.

- Ngự dưa hấu, sao thế?

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy cô có chút không bình thường.

Ngự Thiến Thiến mím môi:

- Đừng gọi ta là dưa hấu, quê quá đi mất. Gọi ta Thiến Thiến.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy đúng là có vấn đề, ho hắng hai tiếng.

- Vừa rồi ta đã qua tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều. Ta muốn lên Thiên Cung đánh Thiên Chung.

- Được thôi, ngươi đánh Thiên Chung làm gì?

Ngự Thiến Thiến chớp mắt hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta từng hứa với Ngọc Ngưng Sanh sẽ chuộc thân để cô ta vào Thiên Đế Học Cung tu luyện. Nhưng cô ta là người mang tội, chính Ngọc Lam Đại Đế đã hạ chỉ. Muốn Ngọc Lam Đại Đế thu hồi chỉ lệnh, tra xét lại vụ án năm đó, bắt buộc phải là Học Cung Chi Chủ ra mặt. Vì lời hứa này cho nên ta phải đi đánh Thiên Chung.

Nghe hắn nói vậy, sắc mặt Ngự Thiến Thiến bỗng chốc trắng bệch.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất