Thần Ma Thiên Tôn

Chương 425: Đăng Thiên Thê

- Phụ thân, Tiểu Hồng tới giúp người!

Tiểu Linh Nhi đi chân trần, hưng phấn hô lên với Ninh Tiểu Xuyên.

Ngọc Ngưng Sanh thì rất bình tĩnh, nắm lấy tay Tiểu Linh Nhi, áo trắng trôi nổi bồng bềnh, trên mặt che mạng, khiến người ta có một loại mỹ cảm mông lung.

Thật ra Ninh Tiểu Xuyên đã sớm cảm ứng được khí tức của Tiểu Hồng, cho nên cũng không cảm thấy ngoài dự liệu, bây giờ hắn và Tiểu Long hợp thể, lực lượng lại tăng lên một bước dài, đạt tới một trình độ mới, đủ để đánh một trận với ý niệm thể của Nhiếp Lan Tâm.

Khoảnh khắc hợp thể, Ninh Tiểu Xuyên liền phát hiện lực lượng của Tiểu Hồng cũng đề thăng không ít.

- Ninh Tiểu Xuyên, xem như hôm nay vận khí của ngươi tốt, chờ sau khi ta diệt trừ Đạo môn Cửu tử, nhất định sẽ lại tìm ngươi, đến lúc đó, ngươi cũng không còn vận khí tốt như vậy đâu.

Nhiếp Lan Tâm lạnh lùng nhìn Ninh Tiểu Xuyên, thân hình khẽ động, liền hóa thành một đạo bạch quang bay mất.

Mặc dù Nhiếp Lan Tâm đã rời đi, thế nhưng trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng không cảm thấy cao hứng chút nào.

Đây chẳng qua chỉ mới là giao thủ với một đạo ý niệm thể của nàng, nếu như chân thân của nàng thực sự giáng lâm, như vậy thì phiền toái lớn rồi.

Gặp phải địch nhân như Nhiếp Lan Tâm, bất kể là người phương nào cũng đều sẽ cảm thấy đau đầu.

Khải giáp trên người Ninh Tiểu Xuyên tản đi, ngưng tụ thành Tiểu Long.

Nó ngồi trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên, thân hình lại lớn hơn một vòng, trong miệng không ngừng phát ra tiếng “ngao ngao”.

Ninh Tiểu Xuyên nghe hiểu được ý tứ của nó, nói:

- Tạm thời không thể giao Huyền Thú Giám cho ngươi được.

Bây giờ chỗ dựa lớn nhất của Ninh Tiểu Xuyên là Bát Phong Luyện Thần trận, muốn bố trí Bát Phong Luyện Thần trận thì không thể rời khỏi Huyền thú bên trong Huyền Thú Giám. Hắn còn dự định sẽ đi thu phục thêm bốn đầu Huyền thú cao cấp, chỉ có như vậy mới có thể tùy thời phóng thích ra Bát Phong Luyện Thần trận hoàn chỉnh.

Vừa rồi, nếu như hắn có thể bố trí được Bát Phong Luyện Thần trận nguyên vẹn, cho dù là ý niệm thể của Nhiếp Lan Tâm thì cũng không thể dễ dàng kích phá được trận pháp như vậy.

Bạch Thú Hạc thất phẩm bay tới, Ngọc Ngưng Sanh đứng trên đám lông vũ trắng, dáng vẻ yểu điệu tú lệ, dung nhan khuynh quốc khuynh thành bị một tấm khăn che lại, mái tóc bồng bềnh trong gió, nói:

- Ngay cả Đạo môn Cửu tử cũng không làm gì được Vạn Âm Tiên Hậu, tại sao ngươi lại đi trêu chọc nàng ta?

- Có đôi khi ngươi không trêu chọc người khác, thế nhưng vận mệnh lại hết lần này đến lần khác trêu đùa ngươi, khiến ngươi và người khác không thể không trở thành oan gia đối đầu.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không nói cho Ngọc Ngưng Sanh biết là Vạn Âm Tiên Hậu đã chết, còn người còn sống là Nhiếp Lan Tâm. Chuyện này càng giải thích thì lại càng phiền toái, cho nên hắn mới lựa chọn im lặng.

Hắn lại nói:

- Tại sao ngươi lại biết mà tới đây?

Ngọc Ngưng Sanh khẽ mím môi, nói:

- Ngươi ở trong Hoàng thành gây ra động tĩnh lớn như vậy, đã sớm chấn động thiên hạ, ngươi cảm thấy ta có thể không đến sao? Mặt khác, cha ta cũng muốn gặp ngươi.

- Ám Thiên Vương tiền bối cũng tới?

Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ:

- Khó trách ý niệm thể của Nhiếp Lan Tâm lại lựa chọn rút đi, nhất định là nàng đã phát hiện Ám Thiên Vương ở gần đây.

Với tu vi Võ Đạo của Nhiếp Lan Tâm hiện nay, tất nhiên sẽ không e ngại Ám Thiên Vương, thế nhưng ý niệm thể của nàng tuyệt đối không phải là đối thủ của Ám Thiên Vương, một khi ý niệm thể bị Ám Thiên Vương đánh tan, lực lượng bản tôn của nàng cũng sẽ bị hao tổn, như vậy sẽ rất bất lợi đối với nàng.

Cho nên nàng mới lựa chọn rút đi.

- Cha ta bây giờ đang ở U Linh sơn trang, chúng ta cũng nhanh trở về thôi!

Thanh âm của Ngọc Ngưng Sanh rất trong trẻo, tựa như tiên nhạc, khiến người nghe thập phần hưởng thụ.

Ninh Tiểu Xuyên, Ngọc Ngưng Sanh, Tiểu Linh Nhi, Tiểu Hồng đều ngồi trên lưng Bạch Hạc Thú thất phẩm, bay vào trong tầng mây, rất nhanh đã quay trở về U Linh sơn trang.

Ám Thiên Vương quả thật đang chờ trong U Linh sơn trang, sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh trở về, liền lấy Phượng Hoàng Linh đưa cho Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Vị tiền bối tặng ngươi Phượng Hoàng Linh này, tuyệt đối là một vị cao nhân tài ba, chỉ bằng vào một cái Phượng Hoàng Linh này, tương lai cho dù ngươi rời khỏi Ngọc Lam Đế quốc, đoán chừng cũng không có bao nhiêu người dám đối địch với ngươi.

Một cái Phượng Hoàng Linh này đại biểu rằng chỗ dựa sau lưng của Ninh Tiểu Xuyên chính là một vị nhân vật thần thông, tất nhiên sẽ không có người nào khinh suất động vào hắn.

Ninh Tiểu Xuyên thu hồi Phượng Hoàng Linh, nói:

- Ta có thể cảm giác được tu vi Võ Đạo của tiền bối lại đột phá đến cảnh giới mới, xem ra tiền bối đã lĩnh ngộ được áo nghĩa của Phượng Hoàng, thật sự là đáng mừng.

- Quả thật đã lĩnh ngộ được một ít, thế nhưng còn xa mới chạm tới áo nghĩa của Phượng Hoàng.

Sắc mặt của Ám Thiên Vương rất nghiêm túc, nói:

- Tiểu Xuyên, ngươi không nên trêu chọc Vạn Âm Tiên Hậu, ngay cả Thái Sư Vấn Hoa cũng chết trong tay nàng, nếu như ta đoán không nhầm, tu vi của nàng rất có thể đã đạt tới Thiên Thê (*) tầng thứ năm rồi.

(*) bậc thang

- Thiên Thê tầng thứ năm?

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh đều lộ ra thần sắc nghi hoặc.

Ám Thiên Vương nói:

- Đăng Thiên Thê, chính là chặng đường mà một Võ giả nhất định phải đi qua để đạt tới Thiên Nhân cảnh, đợi đến khi tu vi của ngươi đạt tới Địa Tôn cảnh đỉnh phong thì sẽ lĩnh ngộ ra sự tồn tại của “Thiên Thê”. Chỉ khi đạt tới Thiên Thê thì mới có thể tu luyện thành Thiên Nhân cảnh. Trong Ngọc Lam Đế quốc, người có thể lĩnh ngộ được Thiên Thê chỉ đếm trên đầu ngón tay, mỗi người đều là tồn tại thông thiên triệt địa, nếu các ngươi gặp phải nhân vật cấp bậc này, chạy được bao xa thì chạy bấy nhiêu a.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Có phải là lĩnh ngộ được Thiên Thê thì mới có thể ngưng tụ ra kiếm ý thể như Kiếm Thánh, hoặc ý niệm thể như Vạn Âm Tiên Hậu không?

Ám Thiên Vương khẽ gật đầu, nói:

- Không sai. Sau khi Võ giả bắt đầu Đăng Thiên Thê, thân thể sẽ phát sinh rất nhiều biến hóa kỳ diệu. Ngưng tụ ra ý niệm thể chỉ là một loại biến hóa trong đó. Có thể nói, một Võ giả thì chỉ cường giả ngưng tụ được một đạo ý niệm thể, tương đương với một phần hai mươi lực lượng bản tôn. Đương nhiên, một vài nhân vật có thể chất đặc thù thì cũng có thể đồng thời ngưng tụ ra hai cái ý niệm thể, thậm chí ba cái ý niệm thể.

- Mặc dù ý niệm thể không cường đại bằng bản tôn, thế nhưng ý niệm thể lại có thể lập tức giết địch nhân cách ngoài ngàn dặm.

- Đơn cử một ví dụ, nếu ngươi muốn giết một người, nhưng người đó lại ẩn thân tại một khu vực Tam Phẩm Văn Minh cách ngoài 6000 dặm, vậy thì ngươi phải làm thế nào mới có thể giết được hắn?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Với tốc độ của ta hiện nay, nếu không ăn không uống mà truy đuổi thì cũng phải mất bốn ngày mới tới được khu vực Tam Phẩm Văn Minh đó.

Ám Thiên Vương cười nói:

- Bốn ngày thì quá chậm, lúc đó địch nhân của ngươi đã sớm trốn tới nơi khác. Chỉ cần ngồi trong U Linh sơn trang, ý niệm khẽ động là có thể dùng thiên địa Huyền Khí cách ngoài 6000 dặm để ngưng tụ ra ý niệm thể. Lợi dụng ý niệm thể có thể ngay lập tức giết chết địch nhân. Một khi địch nhân bị giết chết, ý niệm thể cũng tự nhiên sẽ tiêu tán.

Không ngờ Ám Thiên Vương cũng có thể ngưng tụ ra ý niệm thể, xem ra hắn cũng đạt tới cấp bậc Đăng Thiên Thê rồi.

- Cho nên, Tiểu Xuyên à, ngươi phải biết rằng tình cảnh của ngươi hiện nay nguy hiểm như thế nào. Nếu như tu vi Võ Đạo của ngươi không đánh lại ý niệm thể của Vạn Âm Tiên Hậu, như vậy Vạn Âm Tiên Hậu tùy thời đều có thể giết chết ngươi. Với tu vi Võ Đạo của ngươi bây giờ, ngươi cảm thấy mình nắm chắc mấy phần có thể trốn thoát khỏi ý niệm thể của Vạn Âm Tiên Hậu?

Ninh Tiểu Xuyên và ý niệm thể của Vạn Âm Tiên Hậu đã giao thủ hai lần, đại khái biết rõ ý niệm thể của nàng mạnh như thế nào, nếu thật sự chiến đấu, tối đa thì chỉ có hai thành cơ hội đào tẩu.

- Nếu như tu vi Võ Đạo của ta đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ năm, như vậy sẽ có chín thành cơ hội đào tẩu từ trong tay ý niệm thể của nàng. Muốn chính diện chống lại ý niệm thể của nàng thì tu vi ít nhất phải đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ sáu.

Ninh Tiểu Xuyên rất lý trí phân tích.

Ám Thiên Vương khẽ gật đầu, nói:

- Tu hành Võ Đạo, chú ý chậm rãi tiến từng bước. Với tuổi của ngươi hiện nay, đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ tư đã là rất tài ba rồi. Muốn đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ năm, e rằng phải tu luyện ít nhất một năm.

- Tu hành Võ Đạo cũng có đường tắt, ở bên ngoài tu luyện một năm thì mới có thể đột phá đến Địa Tôn cảnh tầng thứ năm, thế nhưng ở trong Thiên Cung tu luyện thì chỉ mất một ngày.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Bất luận là Ám Thiên Vương hay là Ngọc Ngưng Sanh, đều không thể vào Thiên Cung tu luyện.

Bởi vì Thiên Đế học cung chính là học phủ chí cao của Ngọc Lam Đế quốc, trừ phi có thể thi đậu thành đệ tử của Thiên Đế học cung, bằng không thì căn bản không có cơ hội tiến vào đó tu luyện.

Người trong Ma Môn thì càng bị nghiêm lệnh chặn tại ngoài cửa.

Ám Thiên Vương nói:

- Nếu như ta cũng có thể tiến vào Thiên Đế học cung tu luyện, bằng vào những năm mà ta tích lũy, tuyệt đối có thể trong thời gian ngắn trùng kích đến cảnh giới càng cao hơn.

Tu luyện trong Thiên Cung, tốc độ tu luyện sẽ nhanh gấp mấy trăm lần ngoại giới, thế nhưng, một mực ở trong Thiên Cung tu luyện thì sớm muộn cũng sẽ xuất hiện bình cảnh, lúc đó tốc độ tu luyện sẽ trở nên rất chậm chạp.

Muốn tăng cương cảnh giới Võ Đạo, không chỉ “tu luyện” mà còn phải “lịch lãm rèn luyện”.

Thời gian tu luyện và lịch lãm rèn luyện cần phải cân bằng nhau, như vậy thì tốc độ tu luyện mới có thể nhanh nhất.

Ở trong Thiên Cung chỉ có thể rút ngắn thời gian Võ giả tu luyện, thế nhưng lại không thể rút ngắn được thời gian Võ giả lịch lãm rèn luyện.

Nếu như Võ giả chỉ biết tu luyện mà không biết so chiêu cùng người khác, không trải qua lịch lãm rèn luyện sinh tử, như vậy thì tu vi cảnh giới sẽ càng lúc càng tiến chậm.

Giống như Linh Hư Tôn Giả, nàng có thể ở suốt trong Thiên Cung tu luyện, nếu không gặp phải bình cảnh thì e rằng tu vi của nàng đã sớm siêu việt Thiên Nhân cảnh rồi.

Thế nhưng, thực tế thì không phải vậy.

Nếu bây giờ nàng vẫn ở trong Thiên Cung tu luyện mà không ra ngoài lịch lãm rèn luyện, như vậy thì tốc độ tiến bộ sẽ rất chậm chạp, thậm chí sẽ ngừng tiến.

Nếu như Ám Thiên Vương và Ngọc Ngưng Sanh tiến vào Thiên Cung tu luyện, tu vi Võ Đạo trong thời gian ngắn có thể đề thăng nhanh chóng, nhất cử đột phá cả đại cảnh giới.

Bởi vì trước đây bọn họ đều chỉ lịch lãm rèn luyện, thời gian lịch lãm rèn luyện vượt xa thời gian tu luyện, nếu như tiến vào Thiên Cung tu luyện mười ngày, tuyệt đối có thể so với bọn họ tu luyện ở bên ngoài mười năm.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ vuốt cằm, nói:

- Ta có biện pháp có thể giúp các người tiến vào Thiên Cung tu luyện.

Ám Thiên Vương lắc đầu, nói:

-Thiên Đế học cung có rất nhiều cường giả của triều đình, căn bản không cho phép ngoại nhân tiến vào, đặc biệt là người trong Ma Môn, một khi bị phát hiện, tất sẽ bị lâm vào vây công.

Ninh Tiểu Xuyên lộ ra nụ cười vui vẻ, nói:

- Vậy thì chưa chắc, giao tình giữa ta và Học Cung Chi Chủ tân nhiệm cũng không tệ, có lẽ nàng có thể dàn xếp cho ta. Ngưng Sanh, ta đã đáp ứng với ngươi là sẽ giúp ngươi vào trong Thiên Đế học cung tu luyện, lần này ta sẽ không nuốt lời đâu.

Ninh Tiểu Xuyên vốn định tiến vào Thiên Đế học cung tu luyện một thời gian, nhằm đột phá Địa Tôn cảnh tầng thứ năm.

Đồng thời cũng có thể tránh được sự đuổi giết của Nhiếp Lan Tâm, ngoài ra còn có thể nhân cơ hội này mà mang theo Ám Thiên Vương và Ngọc Ngưng Sanh cùng tiến vào Thiên Đế học cung tu luyện, giúp bọn họ một phen.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất