Chương 115: Kỳ Thi Đại Học Cuối Cùng Cũng Đến
Nhà công ty bán chiếc xe này có phân bộ ở tất cả các căn cứ lớn, phân bộ tại Trường An vừa vặn đang có hàng. Ngày thứ hai Cao Bằng đã thu được tin nhắn đến lấy xe.
Buổi tối về đến nhà, Cao Bằng muốn thu thập đồ dùng trong nhà lại. Nhưng khi nhìn quanh căn phòng, hoàn cảnh quen thuộc để cho hắn làm thế nào cũng không thể xuống tay được.
Từ sau khi cha mẹ qua đời, hắn vẫn chưa từng di động vị trí của bất cứ đồ vật gì ở trong nhà.
Hắn hi vọng có thể xây dựng một bầu không khí quen thuộc cho mình, tựa như cha mẹ đang ở bên trong nhà, còn đang bồi tiếp bên cạnh hắn. . . Mặc dù hắn biết đây chỉ là lừa mình dối người, nhưng hắn vẫn muốn lừa gạt chính mình.
Đi đến phòng ngủ cha mẹ, không khí của căn phòng phủ bụi đã lâu tràn ngập mùi vị tro bụi nhàn nhạt.
Rèm cửa đóng kín, hoàn cảnh trong phòng u ám.
- Cha, mẹ! Con muốn dọn ra ngoài. . . Hai người không phải luôn nói trẻ con sau khi lớn lên sẽ dọn ra ngoài sao. . . Con cảm thấy mình bây giờ cũng đã trưởng thành rồi.
Thiếu niên vẫn là thiếu niên kia, nhưng bả vai đã không còn gầy gò như vậy.
- . . . Đó là một căn biệt thự lớn, chính con kiếm tiền mua được. . . Con có thể một mình sống thật tốt trên thế giới này, hai người không cần lo lắng cho con. Ông ngoại dường như đang gặp một chút phiền toái. . . Chờ sau khi con thi đại học xong sẽ đến gặp ông ngoại. . . Dù sao ông ấy cũng là người thân duy nhất của con. . .
Giọng nói càng ngày càng nhỏ, cuối cùng còn mang theo một chút nức nở nghẹn ngào.
Sau khi trầm mặc một lúc lâu thì cửa phòng liền đóng lại.
. . .
Buổi tối ngày thứ hai Cao Bằng đã vào biệt thự ở, phòng cũ hắn không bán, cũng sẽ không bán.
Có điều khiến hắn kỳ quái chính là ở mảnh đất trống bên đường phố đối diện, có một nhóm người của đội thi công đang khẩn cấp xây dựng công trình, bây giờ đã hơn mười giờ tối mà vẫn còn làm? !
Ở bên trong đội thi công tựa hồ có một người kỳ quái đang đứng.
Cả người mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn cứng nhắc, mái tóc màu xám bạc được chải gọn gàng, sống lưng thẳng tắp trông có vẻ rất tinh thần, giống như là người giám sát tiến độ của những công nhân này.
Tựa hồ cảm thấy được ánh mắt của Cao Bằng, người kia quay đầu lại rồi mỉm cười.
Ông Lưu? !
Cao Bằng chấn kinh.
- Ồ, Tiểu Bằng cháu tại sao lại ở chỗ này?
Ông Lưu làm bộ rất kinh ngạc.
Cao Bằng trầm mặc. Cháu nói bao nhiêu lần rồi, diễn kỹ của ông Lưu ngài thật sự không được!
Cháu biết lúc còn trẻ ngài khẳng định có một cái ước mơ.
Cuối cùng Cao Bằng vẫn tiếp nhận sự thật chuyện ông Lưu xây dựng một căn biệt thự nhỏ sát vách nhà hắn. Dù sao đẳng cấp của con mèo đen lớn Mềm Mại hôm đó, khiến Cao Bằng phải tiếp nhận kết quả ông Lưu kỳ thực là một cao thủ thâm tàng bất lậu.
Đối với loại người tâm tư cẩn thận như hắn, việc có thể ở bên người ông Lưu đúng là cảm giác an toàn hơn.
Sau đó mấy ngày, Cao Bằng đều lái chiếc xe tải lớn kia của mình để đi học.
Vị trí của trường học giáp giới với vùng ngoại thành, gần đó cũng có một bãi đỗ xe cỡ lớn, xe của Cao Bằng hầu như đều đỗ ở chỗ đó.
Chiếc xe tải lớn dài trọn vẹn hai mươi mét nằm ngang ở trên bãi đỗ xe tựa như một cự vô bá, chỉ mình nó đã chiếm mất mấy chỗ đậu xe, có thể nói là thu hút đủ mọi ánh mắt.
Đến ngay cả Mục Thiết Anh cũng nói đùa Cao Bằng là một lão tài xế kỳ cựu. Đi một chiếc xe lớn như thế, kỹ thuật điều khiển khẳng định không hề tầm thường.
Điểm duy nhất khiến Cao Bằng tương đối khó chịu chính là mãi cho đến trước kỳ thi tốt nghiệp trung học một ngày, Đại Tử và A Ngốc vẫn không thể tăng lên thành ngự thú cấp thủ lĩnh.
Bọn nó đều đã đạt tới cấp 20, là điểm cực hạn của cấp Tinh Anh có khả năng đạt tới, nhưng lại chậm chạp không thể đột phá tới cấp Thủ Lĩnh.
Đại Tử và A Ngốc đều đã thỏa mãn tiêu chuẩn để thăng cấp, nhưng muốn đột phá thì vẫn cần một cơ hội.
Hoặc là dùng thời gian để mài dũa, có lẽ một ngày nào đó sẽ nước chảy thành sông đột phá, hoặc là cần đến một cơ hội để bộc phát.
A Ban cũng đã đạt tới cấp 18. Cao Bằng phát hiện từ khi cho A Ban tấn thăng lên phẩm chất Hoàn Mỹ, nhan giá trị của nó đã tăng vọt không ít.
Giáp xác đen kịt tựa như một chiến giáp băng lãnh, ở khớp nối giữa chân đốt có móc ngược. Những chiếc móc ngược uốn lượn tản mát ra hàn quang sắc bén, liền ngay cả vị trí mắt cũng có một tầng giáp xác thật mỏng.
So với bộ dáng ban đầu thì trông tốt không ít.
- Cao Bằng, thành tích thi đại học loại văn hóa đã có, cậu được bao nhiêu điểm?
Buổi chiều lúc huấn luyện Đàm Tiền Tiến chạy đến, nhẹ nhàng chọc chọc cánh tay Cao Bằng.
Cao Bằng lắc đầu,
- Còn chưa kịp tra.
- . . . Thành tích đã có từ tối qua.
Đàm Tiền Tiến im lặng.
- À, vậy thì chờ lát nữa kiểm tra đi.
Cao Bằng hồi đáp.
- Cậu nói số báo danh cho tôi, tôi tra giúp cậu.
Đàm Tiền Tiến rất nhiệt tình.
Đối với loại chuyện này, hắn luôn luôn rất nóng lòng.
Cao Bằng nói số báo danh cho hắn biết, Đàm Tiền Tiến hỗ trợ kiểm tra, sau đó nương theo một tiếng hét to khiếp sợ:
- Ôi trời!
- Thế nào?
Cao Bằng kinh ngạc.
- 674 điểm! Cậu quả thực không phải người mà!
Đàm Tiền Tiến khóc không ra nước mắt,
- Thành tích này của cậu cơ bản có thể ghi danh vào phần lớn trường đại học trong nước.
- À, cũng tạm được.
Cao Bằng có chút thất vọng, so với dự đoán của hắn phải thấp hơn mười mấy điểm. Nhưng dù sao hắn cũng không phải thần, tăng thêm mấy tháng gần nhất bề bộn việc huấn luyện ngự thú dẫn đến bỏ bê học tập, thành tích hạ xuống một chút cũng là chuyện bình thường. Dù sao lúc trước hắn cũng đã từng vụng trộm làm qua bài thi của năm trước, được cao hơn mười mấy điểm so với thành tích này.
Có bỏ liền được, muốn có được một vài thứ gì đó thì sẽ mất đi một vài thứ gì đó.
Thấy vẻ trang bức của Cao Bằng, Đàm Tiền Tiến thực sự rất muốn ném bình nước khoáng trong tay mình lên đầu của hắn.
Thành tích này, hắn có phải quỳ cũng muốn.
Nhưng mà ngươi lại ghét bỏ.
. . .
Ở trong bầu không khí khẩn trương này, kỳ thi đại học của Ngự Sử sinh rốt cục tiến đến.
Địa điểm kỳ thi lần này là ở trên một đại bình nguyên của vùng ngoại thành. Bởi vì tính đặc thù của kỳ thi Ngự Sử sinh khiến cho nó hầu như không tồn tại khả năng gian lận. Dù sao nó cũng là khiêu chiến chính diện 1v1, trừ khi ngươi có thể thuyết phục quái vật bị khiêu chiến để nó diễn kịch với ngươi. . . Nhưng mà khả năng này cơ hồ bằng không.
Vòng thi thứ nhất diễn ra trọn vẹn trong thời gian hai tuần, tất cả Ngự Sử sinh của thành phố Trường An đều tiến hành khiêu chiến ở trên đại bình nguyên, đồng thời hiện trường cuộc thi sẽ được đài truyền hình livestream.
Điều này cũng làm cho không ít thí sinh rất kích động. Ta rốt cục có thể lên TV rồi? !
Đài trưởng đài truyền hình nhìn tỉ lệ người xem tăng vọt, cười đến không ngậm miệng được.
Mặc kệ do loại nguyên nhân nào, tóm lại hai tuần Ngự Sử sinh thi trở thành trọng điểm chú ý của tất cả mọi người trên thế giới. Đây là một thịnh điển, cũng là một vũ đài của thế hệ mới trên toàn thế giới.
Ở bên ngoài bình nguyên đã dựng lên giới tuyến cảnh giới, từng tuyến cảnh giới màu vàng ngăn cách toàn bộ người không liên quan ở bên ngoài.
Đồng thời còn có một số lượng lớn binh sĩ cầm súng thật đạn thật trong tay cảnh giới ở bên ngoài.
Thi đại học không cho phép bất luận kẻ nào nhúng tay, điều đó được sự đồng thuận của hai thế lực lớn là Liên minh chính phủ và Liên minh Ngự Sử, nhất định phải cam đoan tuyệt đối công bằng!
Chỉ có hoàn cảnh tuyệt đối công bằng mới có thể dựng lên độ tin cậy của thi đại học, mới có thể chế tạo thi đại học trở thành biển chữ vàng mà tất cả mọi người có thể tin tưởng. Vì thế tuyệt đối không thể sơ suất! !
Ở trên trời, từng đầu Ngự thú phi hành xoay quanh ở trên không, tựa như rađa cảnh giới khắp bốn phương tám hướng.
Sớm tại một ngày trước, tất cả thí sinh đã báo cáo về đẳng cấp của quái vật cần khiêu chiến.
Cao Bằng lựa chọn một con quái vật cấp Thủ Lĩnh cộng thêm hai con quái vật cấp Tinh Anh.
Vừa vặn giao cho A Ngốc, A Ban và Đại Tử.
------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top