Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 120: Đường Lang Ác Bá

Chương 120: Đường Lang Ác Bá
A Ngốc hung hăng thở hổn hển, Hồ Tân Cự Hạt nằm ở trước mặt nó.
Huyết dịch không ngừng chảy ra từ trong vết thương của Hồ Tân Cự Hạt, nhuộm đỏ một mảng lớn thổ địa.
Cố sức mở ra mí mắt đầy mỏi mệt, Hồ Tân Cự Hạt nhúc nhích, sau đó e ngại nhìn chằm chằm vào A Ngốc. Nó giãy dụa muốn lui lại, nhưng mỗi lần lùi lại một bước liền kéo theo một mảng lớn huyết dịch chảy ra từ vết thương.
Cuối cùng chỉ phát ra một tiếng kêu rên rỉ e ngại mà vô lực.
Hồ Tân Cự Hạt nhìn về phía A Ngốc, trong miệng phát ra tiếng kêu lấy lòng,
- Xì xì ~
Chỉ là âm thanh có chút yếu ớt.
A Ngốc lẳng lặng nhìn nó, sau đó bước lên trước ấn đầu nó xuống, nhẹ nhàng vặn gãy.
Rắc rắc!
Giết chết con quái vật này, cảm xúc của A Ngốc không có chút biến hóa nào.
Chỉ là ngẩng đầu yên lặng nhìn lên bầu trời một chút, sau đó quay người đi về phía chủ nhân. Khi đến trước người Cao Bằng, A Ngốc cao hơn năm mét từ trên cao nhìn xuống hắn,
Sau đó A Ngốc ngồi xổm xuống, thận trọng ôm chủ nhân.
Nó muốn thừa dịp hiện tại ôm chủ nhân một chút. Nếu không nó sợ, nó sợ có một ngày nó trở nên lớn hơn thì sẽ không ôm được chủ nhân nữa.
Đầu tựa vào trên vai Cao Bằng, giọng nói trầm thấp của A Ngốc vang vọng trong đầu Cao Bằng,
- Cám ơn, chủ nhân.
Nếu như không có chủ nhân, có lẽ ta bây giờ cũng chỉ là một con khỉ bị giam trong lồng chờ đợi tử vong đếm ngược mà thôi.
Mặc dù A Ngốc tương đối ngốc, nhưng nó cũng không đần.
Cao Bằng cứng ngắc tại chỗ. Hắn muốn ôm lại A Ngốc, nhưng hai tay lại xuyên qua nơi trống rỗng của khe hở giữa các khung xương.
Nhẹ nhàng đưa tay phải lên sờ xương sườn của A Ngốc,
- Thôi nào, ôm lâu như vậy làm Đại Tử đều ghen rồi kìa.
Đại Tử ở bên cạnh rất sốt ruột, qua lại bồi hồi, thỉnh thoảng còn vụng trộm liếc mắt nhìn sang, sau đó quay lưng đi, hai chiếc râu trên đỉnh đầu nôn nóng lắc lư.
- Chỉ ôm một chút, chỉ ôm một chút… Mà đến năm lần!
Đại Tử xoay người, sau đó đứng thẳng người lên nhào về phía Cao Bằng.
Bịch!
Trực tiếp xô ngã Cao Bằng xuống nền đất.

A Ngốc cũng không phải là ngự thú giải quyết cuộc chiến nhanh nhất. Ngự thú nhanh hơn A Ngốc chính là Hắc Hoặc Thủy Mãng ở sân chiến đấu bên trái.
Trong sân chỉ còn lại Hắc Hoặc Thủy Mãng lẻ loi trơ trọi nằm uể oải trên mặt đất. Bụng nó nhô cao lên, để cho người ta hoài nghi là có phải nó đã nuốt một chiếc xe con vào bụng hay không.
Một quái vật cấp Thủ Lĩnh lại bị mạnh mẽ nuốt vào trong bụng, đầu Hắc Hoặc Thủy Mãng này đúng là rất kinh khủng.
Cao Bằng nhịn không được chăm chú nhìn thêm.
Giữa các quái vật cấp Thủ Lĩnh, trừ khi chúng có sức mạnh ngang nhau hoặc là có một loại năng lực bảo vệ tính mạng nào đó, bằng không trên cơ bản cuộc chiến sẽ không kéo dài quá lâu.
- Kia hình như là tiểu cô nương nhà Quân Hằng.
Trong căn cứ của quân đội, có người mở miệng nói.
- Đúng vậy, đó là con gái cả của Quân Hằng. Nghe nói tên là... Quân, Quân…
Người sĩ quan kia nhíu mày suy tư, tên là gì thì hắn cũng không nhớ rõ lắm.
- Tôi nhớ ra rồi, tên là Quân Mỹ Lệ!
Người sĩ quan kia đột nhiên vỗ đầu mình, sau đó cao hứng nói.
- … !
Bầu không khí trong căn cứ đột nhiên trở nên xấu hổ.
Quân Mỹ Lệ?
- Đừng nói lung tung! Tiểu cô nương kia tôi đã gặp qua một lần, mặc dù tính tình hơi lạnh một chút nhưng người lại rất được. Tên đầy đủ của tiểu cô nương nhà người ta là Quân Mạc Y.
Thủ trưởng đột nhiên mở miệng nói.
- Khụ khụ.
Tên sĩ quan trước đó nói ra cái tên Quân Mỹ Lệ lúng túng quay đầu sang chỗ khác.
- Quân Mỹ. . . Mạc Y đúng là rất tốt, người Ngự sử bên cạnh nàng cũng không sai, ngự thú là một đầu hệ Vong Linh.
- Ở nơi này của chúng ta, hệ Vong Linh rất hiếm thấy đó.
- Uhm, tên tiểu tử này tôi biết.
Đột nhiên có người mở miệng nói. Người nói chuyện mang theo mũ lính, khuôn mặt hơi đen, lông mày rậm, khóe mắt có một vết sẹo không lớn. Đó chính là Tổng huấn luyện viên Trần.
- Lão Trần, tên tiểu tử kia là học sinh ông phụ trách sao?
Một người khác mở miệng hỏi.
- Đúng vậy!
Tổng huấn luyện viên Trần lời ít ý nhiều, dừng một chút rồi tiếp tục nói,
- Hắn cũng là Dục thú sư trẻ tuổi nhất hiện giờ của thành phố Trường An. Sự kiện Khô Diệp Hoàng và Sa Đà Mạn Thực Khâu Nhân Dẫn lần trước hắn đều bỏ khá nhiều công sức.
Những quân nhân ở đây lúc này mới chợt hiểu, ánh mắt không ít người khi nhìn về phía Cao Bằng không khỏi trở nên nhu hòa hơn một chút.
- Ừm.
Thủ trưởng nhìn về phía Cao Bằng, khóe mắt mang theo ý cười. Lão gia hỏa kia đúng là có được một người cháu ngoại giỏi.
- Ài, nghe nói tiểu cô nương của Quân gia sau khi lên lớp mười hai thì trên cơ bản không có đến trường, cũng chỉ mời mấy thầy giáo đến dạy kèm ở nhà. Thời gian còn lại đều đi theo đội ngũ mà Liên minh chính phủ phái đến dã ngoại, cũng không biết có phải sự thật hay không?
Có sĩ quan mở miệng nói.
- Là sự thật. Tiểu cô nương này đã được biên chế chính thức trong Hắc Kỳ của Liên minh chính phủ.
Thủ trưởng gật đầu.
- Đã là biên chế chính thức trong Hắc Kỳ, vậy thì khẳng định phải có chút bản sự mới được.
Một sĩ quan gật đầu

Cô gái bên cạnh chỉ có một ngự thú, chắc là thuộc loại Ngự sử chỉ chuyên tâm huấn luyện một ngự thú.
Sau khi chiến đấu kết thúc thì cô gái này liền chuẩn bị rời đi, lúc quay người liếc nhìn sang phía của Cao Bằng, trông thấy bên người hắn vẫn còn hai đầu ngự thú chờ đợi chiến đấu thì hơi dừng một chút, sau đó tiếp tục đi ra ngoài.
Nghỉ ngơi nửa giờ, đến lượt Đại Tử chiến đấu. Lần này Đại Tử phải khiêu chiến với một đầu quái vật cấp Tinh Anh.
Đối với Đại Tử thì vấn đề này không lớn. Bởi vì nó đã đạt đến max cấp tinh anh, cộng thêm phẩm chất Hoàn Mỹ, khả năng lật thuyền trong mương cơ hồ bằng không.
Cuối cùng quái vật phải khiêu chiến là một con Liệt Diễm Ngưu cấp 14 phẩm chất phổ thông. Ngay từ lúc bắt đầu chiến đấu đã bị Đại Tử cắn một cái, sau đó tiến hành thả diều.
Nhân lúc Liệt Diễm Ngưu không chú ý, Đại Tử vụng trộm tiến lên cắn một cái, sau đó quay người chạy.
Cuối cùng đầu Liệt Diễm Ngưu này bị sống sờ sờ chơi thả diều chết. Lúc ngã trên mặt đất trong mắt nó còn tràn ngập vẻ không cam lòng, màu da tím xanh, tứ chi băng lãnh cứng ngắc.
Cuối cùng đến lượt A Ban.
Nửa giờ sau quái vật được đưa tới, thứ bước xuống từ trên xe chính là một thân ảnh thon dài màu xanh lá, toàn thân xanh biếc, nhìn qua giống như được tạo thành từ phỉ thúy.
【 Tên quái vật 】: Khô Diệp Đường Lang
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 16
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Phổ thông
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Mộc
【 Nhược điểm quái vật 】: Hệ Hỏa
Thuộc tính của A Ban là hệ Thổ, con quái vật này là hệ Mộc, vừa vặn khắc chế A Ban rồi!
Cao Bằng vui mừng, tay trái nắm lại tay phải xòe ra rồi đập vào cùng một chỗ.
Vậy thì được tăng thêm 10% rồi!
Quái vật cấp Tinh Anh được chia làm 100 điểm, tăng thêm 10% điểm cộng chính là 110 điểm, số điểm lấy được tất nhiên là càng cao càng tốt.
Sau khi Khô Diệp Đường Lang bị đưa ra khỏi chiếc lồng liền trở nên rất táo bạo, xoay người vung vẩy đôi liêm đao trong tay chém vào lồng sắt, phát ra từng tiếng vang keng keng keng.
Phách lối không ai bì nổi.
Quả thực chính là một Đường Lang ác bá chuyển thế sống sờ sờ.
Xe tải lái đi, con Đường Lang ác bá này còn bay theo sau, ai bảo ngươi dám nhốt ta! Vừa xông lên chính là một liêm đao bổ ra, làm cho buồng sau của xe tải bộc phát ra kịch liệt Hỏa tinh.
- Chi chi
Tiếng kêu trầm thấp của A Ban vang lên.
Đường Lang ác bá vừa bay ra ngoài liền kinh sợ, lại có quái vật dám khiêu khích ta? !
Ánh mắt của Khô Diệp Đường Lang lộ ra sự kinh ngạc rất nhân tính hóa, quay đầu nhìn chăm chú vào A Ban.
Sau đó giơ liêm đao lên chỉ thẳng vào A Ban, rồi lại chỉ vào chính mình.
Ngươi, đang muốn gây hấn với Tam Hà thôn Đường Lang ác bá ta sao?
Ánh mắt Cao Bằng lộ ra một tia kinh ngạc, trí thông minh của đầu bọ ngựa này có chút quá cao rồi.
Xem bộ dạng này, linh trí đã không thua kém đứa trẻ tám chín tuổi.
------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất