Chương 15: Đăng Ký Dự Thi
Lúc trước sau khi ba mẹ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chính phủ chỉ phát cho hắn một chút tiền bồi thường. Nghe nói chỉ cần phát sinh chuyện ngoài ý muốn trong lúc xảy ra tai biến thì mỗi người sẽ được phát 10 điểm tín dụng tiền an ủi.
Một điểm tín dụng tương đương với 10 ngàn tiền liên minh, nhìn sơ qua thì có vẻ không nhiều lắm, nhưng nếu suy xét số người xảy ra chuyện ngoài ý muốn phát sinh thì đây quả thực là một con số khổng lồ rồi.
Mà lúc đầu đồng ý phát tiền an ủi chỉ có mỗi Hoa Hạ. Vì thế nó là lý do để cho Hoa Hạ trở thành quốc gia có tỷ lệ phát sinh tội phạm sau tai biến thấp nhất, cũng là quốc gia có sự hưởng ứng tích cực nhất đối với sự tái thiết của chính phủ sau tai biến.
Sự việc này để cho mấy quốc gia phương Tây trợn mắt há mồm, sau đó liền noi theo Hoa Hạ.
10 điểm tín dụng tiền an ủi cũng không thể làm cho nhiều người giàu có sau một đêm, nhưng ít nhất cũng làm rất nhiều người sống sót, không tới mức đường cùng.
Lúc trước chính phủ bồi thường 20 điểm tín dụng đã bị Cao Bằng dùng không ít, bây giờ chỉ còn lại 11 điểm. Nếu sử dụng nó thì hẳn là có thể gom đủ tài liệu để thăng cấp cho Đại Tử.
Nhưng cũng không thể tính như vậy, bởi vì nếu sử dụng hết thì tiền để thanh toán phí điện nước, phí sinh hoạt phải tính sao đây. Cho nên lúc ấy Cao Bằng không có trực tiếp đi vào thị trường để mua tài liệu.
Đây là vấn đề lo lắng lúc trước của Cao Bằng, nhưng từ sau khi hắn trở về từ chuyến dã ngoại thì vấn đề này đã trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Mấy ngày ở vùng ngoại thành kia hắn cùng Đại Tử không ngừng chiến đấu, chém giết vài con quái vật. Trên đường trở về hắn còn tìm được một cửa hàng không tồi để bán thi thể của chúng, thu được chừng 2 điểm tín dụng nữa.
Số tiền này đủ cho hắn sinh hoạt trong nửa năm.
Bây giờ trên thế giới công việc kiếm ra tiền chính là Ngự sử, kiếm tiền vừa nhanh lại vừa nhiều, vận khí tốt có thể ở bên ngoài gặp được thiên tài địa bảo, giàu có trong một đêm cũng không phải là mơ mộng.
Khuyết điểm duy nhất của việc đi ra ngoài săn giết quái vật đó chính là có hệ số nguy hiểm rất lớn, vận khí không tốt mà gặp phải quái vật cấp cao thì cũng chỉ có thể phó mặc cho số phận.
Nhưng nếu đã quyết định trở thành Ngự sử chiến đấu thì những nguy hiểm này sớm muộn cũng phải đối mặt. Nào có chuyện nằm ở trên giường cũng có thể kiếm tiền dễ dàng như vậy chứ.
Cao Bằng mở TV rồi ngồi lên ghế sô pha, bên cạnh hắn là Đại Tử đang thoải mái nằm duỗi dài ra.
Các tiết mục bây giờ đều có liên quan tới Ngự thú, có những Chương trình không có liên quan tới Ngự thú nhưng vẫn cố gắng thêm các yếu tố Ngự thú vào trong đó. Thời gian ba năm ngắn ngủi đã xảy ra biến hóa lớn như vậy, cũng chứng minh được khả năng thích ứng của con người mạnh như thế nào.
- Hoan nghênh mọi người đón xem kỳ thứ hai của Ngự Thú Vương Giả Giang Nam. Tôi, Chu Đại Chương là người dẫn Chương trình hôm nay.
Sân khấu của tiết mục là loại sân khấu ngoài trời, trên sân khấu còn đứng vài chục tuyển thủ, mỗi người đều có bảng số đeo ở bên hông.
Ở đối diện tuyển thủ là mấy chục cái lồng giam bằng sắt, giam giữ đủ loại quái vật trong đó.
Những con quái vật không chịu nằm yên, hung hăng húc người vào lồng sắt, có con phát ra tiếng gầm gừ nhẹ nhàng. Hung hãn nhất phải kể đến đó là một con quái vật có hình dạng giống một con sư tử toàn thân màu trắng bạc, cứ như nó đã được sinh ra từ trong hố bạc vậy, vô cùng kì diệu! Nó điên cuồng đụng vào lồng sắt, mỗi lần đụng tới đều phát ra tiếng vang rung trời.
Nhưng mà, lồng sắt này hình như được chế tạo từ vật liệu đặc thù, cho dù Ngân Ma Sư cào cấu như thế nào cũng không bị biến dạng.
Làm cho Cao Bằng khiếp sợ nhất cũng không phải là cái này, mà là khung số liệu dần hiện lên trong mắt hắn.
【 Tên quái vật 】: Ngân Ma Sư
【 Cấp bậc quái vật】: Cấp 22 ( thủ lĩnh )
【 Phẩm chất quái vật】: Tinh nhuệ
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Băng
【Trạng thái quái vật】: Khỏe mạnh ( cuồng bạo )
【 Nhược điểm quái vật】: Hệ Lôi
Thậm chí thuộc tính của quái vật trên TV cũng có thể nhìn thấy.
Cao Bằng chấn kinh rồi.
Nếu là như thế thì phạm vi sử dụng cũng sẽ lớn hơn rất nhiều.
Tắt TV, Cao Bằng ngồi chống hai tay dưới cằm rồi lâm vào trầm tư.
Đại Tử đã trở thành Ngự thú của bản thân, nên mình bây giờ miễn cưỡng cũng có thể gọi là đã bước chân vào ngưỡng cửa Ngự sử.
Nhưng mà, khoảng cách với Ngự sử chiến đấu chân chính vẫn kém không ít, hiện giờ cũng chưa có một tiêu chuẩn chính xác rõ ràng đối với Ngự sử chiến đấu. Nhưng tổng thể mà nói thì có được Ngự thú phẩm chất tinh nhuệ hoặc là Ngự thú cấp bậc tinh anh thì có thể xem là tiêu chuẩn thấp nhất rồi.
Đáng nhắc tới là mấy ngày điên cuồng luyện tập ở bên hồ kia làm cấp bậc quái vật của Đại Tử tăng lên một cấp, bây giờ đã là cấp bảy rồi.
Quả nhiên chiến đấu mới là phương pháp nhanh nhất để tăng cấp.
Ngoại trừ đi ngoại thành săn giết quái vật để trợ giúp cho bản thân, cũng còn một đường có thể coi là có hy vọng, đó chính là trở thành Dục Thú Sư.
Dục Thú Sư là một loại chức nghiệp mới sinh ra, tiêu chuẩn dự thi cũng không giống nhau, thậm chí ở mỗi nơi dự thi lại có các loại đề mục khác nhau.
Nếu như thi thực hành còn tốt, nếu là thi tri thức lý luận…
Chắc cũng không có vấn đề gì, Cao Bằng có chút không nắm chắc.
Lên mạng tìm kiếm một số bài thi của Dục Thú Sư, đúng là có rất nhiều kiểu khác nhau.
Có nhiều chỗ trực tiếp thi ở địa điểm dự thi, mỗi người được phát cho một con quái vật, sau đó trong thời gian quy định phải làm tăng phẩm chất con quái vật lên, nếu làm thành công thì có thể nhận được chứng nhận Dục Thú Sư.
Cái này cũng được đánh giá là một bài thi khó, bởi vì quái vật là được phát ngẫu nhiên, ai biết được là mình có được phát cho một con quái vật hiếm lại cổ quái hay không chứ! Nếu như gặp phải loại quái vật mình không am hiểu thì sẽ bị luống cuống, không có Dục Thú Sư nào can đảm nói mình là toàn trí toàn năng chuyện gì cũng có thể làm được.
Dù sao bây giờ cách thời điểm quái vật xuất hiện lần đầu tiên mới có 3 năm, mọi thứ vẫn đang còn trong quá trình thăm dò. Ngay cả bây giờ, những khu vực sau khi xảy ra thảm họa cũng chỉ mới thăm dò được khoảng 20%, còn lại 80% là những khu vực nguy hiểm chưa biết đến.
Hơn nữa trong 20% khu vực đã thăm dò được cũng có không ít chỗ nguy hiểm, là vùng cấm…
Bởi vì thay đổi lớn nhất chính là biển cả, trước khi thảm họa xảy ra thì biển cả chiếm 70% diện tích, nhưng sau thảm họa biển cả rút lại chỉ còn 60%, đất liền chiếm 40%.
Nói cách khác thì bây giờ lục địa mà con người thăm dò được chỉ khoảng một nửa khu vực, còn một nửa khu vực vẫn chưa được biết đến. Ai cũng không biết được trong đó che giấu bao nhiêu loại quái vật và có những loại quái vật con người chưa biết đến. Lại thêm biển là vùng cấm không biết, mỗi ngày đều có loài quái vật hoàn toàn mới được phát hiện.
Nhưng đối với Cao Bằng mà nói, hình thức thi thứ nhất lại là cái thích hợp với hắn nhất, nếu thi lý thuyết thì hắn chưa học tập một cách có hệ thống bao giờ, khó mà dám chắc sẽ không mắc sai lầm, như vậy thì tiền phí đăng ký sẽ mất trắng.
Đăng nhập vào trang web Dục Thú Sư ở trên mạng, sau đó lựa chọn đăng ký. Chi phí một lần đăng ký cũng rất nhiều, khoảng chừng 1000 tiền liên minh, số này đủ cho hắn với Đại Tử ăn uống một tháng.
Sau khi Cao Bằng đăng ký thành công thì nhận được nhắc nhở. Căn cứ vào địa điểm mà hắn đăng ký thì sẽ được chỉ định thi ở chi nhánh Dục Thú Sư thành phố Trường An, thời gian là vào ngày 15 tháng này. Hôm nay đã là ngày 14, nói cách khác thì ngày thi lại trùng hợp vào ngày mai.
Gọi điện thoại cho chủ nhiệm lớp, đem chuyện mình đăng ký dự thi nói cho chủ nhiệm, Mộ Dung Thu Diệp rất vui mừng. Bởi vì trở thành Dục Thú Sư tương đương với việc tay cầm bát vàng, nàng vẫn luôn ủng hộ chuyện này.
Trực tiếp với tay viết cho Cao Bằng nghỉ một thời gian ngắn, bởi vì bài thi của Dục thú sư căn cứ vào đề bài khác nhau mà yêu cầu thời gian thi cũng khác nhau.
Cuối cùng thì Mộ Dung Thu Diệp vẫn tốt bụng an ủi Cao Bằng một chút, như là thất bại là mẹ thành công, rồi thì em còn nhỏ nên tương lai sớm hay muộn cũng thuộc về trò linh tinh các thứ. Cao Bằng nghe được như vậy cũng cảm thấy dở khóc dở cười.
Hắn phát hiện cô giáo Mộ Dung có đôi khi cũng thật đáng yêu.
------------------
Dịch: Trúc Nguyễn
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top