Chương 159: Thân Thể Cực Hạn Cường Tráng
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn.
Một đầu quái vật cấp Lĩnh Chủ và một đầu quái vật cấp ngụy Lĩnh Chủ chém giết, chỉ là dư ba cũng đã phá hủy không biết bao nhiêu thảm thực vật trong rừng rậm.
Một chút quái vật ban đầu ẩn nấp trong bóng tối dự định chiếm tiện nghi thấy thế liền dồn dập rời đi.
Trần Tuyết Hà gấp, cái con giun này làm sao lại nhỏ mọn như vậy chứ. Kỳ thật mục đích của hắn chính là hi vọng cái con giun này sau khi thăng cấp Lĩnh Chủ thành công sẽ đến tìm Sa Mạc Bạo Quân, mà quân đội thì ngồi làm ngư ông đắc lợi.
Vô luận là đạt được con giun cấp Lĩnh Chủ có thể đào đất này, hoặc là Sa Mạc Bạo Quân cấp Lĩnh Chủ loại Nguyên Tố thì đều là một chuyện rất không tệ.
Đối với chuyện này Trần Tuyết Hà cũng có tính toán của mình.
Cũng không phải để ngươi tâm sự với con nhện này đâu! Cái con nhện này là ngụy lĩnh chủ do tiến hóa thất bại, tiềm lực cơ hồ là 0, cũng chỉ hữu dụng lúc này thôi, ngươi cần gì phải chết sống với nó chứ!
Trần Tuyết Hà nóng nảy trong lòng, yên tĩnh quan sát bước phát triển tiếp theo.
Dù sao cũng chỉ vừa tấn cấp Lĩnh Chủ, thân thể vẫn chưa phát dục hoàn toàn. Sau khi chiến đấu trong chốc lát phát hiện mình không chiếm được tiện nghi quá lớn, cái con Sa Mạn Đà Thực Nhân Khâu Dẫn lĩnh chủ này đánh ra hư chiêu, sau đó trực tiếp chui vào lòng đất đào tẩu.
Mặt đất hiển hiện một cái hố to, tất cả bùn đất ven đường tựa như có được sinh mệnh tránh sang hai bên. Sa Mạn Đà Thực Nhân Khâu Dẫn lĩnh chủ sau khi chạy thoát thì thông đạo tự động đổ sụp, bùn đất xốp mềm chậm rãi chảy ngược vào phía trong lấp đầy cái hố lại.
Mẫu chu phẫn nộ đâm nhện trảo vào bên trong cái hố rồi không ngừng quấy, bùn đất bị phá hư. Cái này ngược lại làm cho thông đạo thuận thế hủy sập, xem như triệt để mất đi tung tích của Sa Mạn Đà Thực Nhân Khâu Dẫn lĩnh chủ.
Trên người Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu có không ít vết thương, dù sao nó cũng chỉ là một ngụy lĩnh chủ mà không phải là lĩnh chủ chân chính. Bởi vậy khi chém giết với lĩnh chủ sẽ không chiếm được tiện nghi, dù cho đầu lĩnh chủ này chỉ vừa mới tấn cấp.
Bên ngoài làn da màu xám trắng xuất hiện đầy vết sẹo to to nhỏ nhỏ, mấy vết sẹo này có chút đã khép lại, có chút còn đang khép lại.
Cao Bằng tận mắt nhìn thấy vừa rồi trong lúc chém giết, bên ngoài thân con giun cấp Lĩnh Chủ có từng vòng từng vòng sáng đột nhiên bị nứt ra. Tựa như một bờ môi lượn vòng quanh thân thể ba trăm sáu mươi độ, giống như một đoàn bột mì nướng bị nứt ra, bên trong còn có một số cái răng ngược hình tam giác, răng cực kì sắc bén, lúc cắt vào chân của Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu làm rơi xuống một mảng lớn da chân màu xám trắng. . .
Bởi vậy bản thể của Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu cũng không nhận phải bất cứ thương thế nào, chỉ bị tróc ra một chút đồ vật màu xám trắng cùng loại với đá vụn. Tựa như lợn rừng sẽ trùm một tầng nhựa thông thật dày lên trên lớp da của mình, sau đó lăn lộn ở bên trong bùn nhão để hình thành một tầng áo giáp vật lý, bên ngoài thân của con mẫu chu này hẳn cũng là loại vật đó.
- Cái con mẫu chu này vừa rồi đánh nhau đã tổn hao không ít khí lực, khả năng đã có chút đói bụng.
Ông Lưu nheo mắt lại nói.
Mẫu chu nằm sấp trên mặt đất, rất khó tưởng tượng nhện khổng lồ có đường kính hai ba mươi mét thế mà lại ôn nhu như vậy.
Dùng tám đôi mắt cố gắng dò xét huyệt động trên mặt đất, không ngừng xoay quanh huyệt động mà con giun lĩnh chủ đã rời đi, nhìn qua có chút đần độn.
Cuối cùng phát hiện con giun này đã thật sự rời đi, trong miệng mẫu chu phát ra tiếng kêu tiếc nuối.
Bên trong bồn địa vốn vẫn còn một chút con giun, sau khi lão đại thăng cấp rồi chạy trốn liền vội vàng ngươi chen ta ta chen ngươi, một thời gian ngắn đã chen thành một đoàn.
Mất đi mục tiêu mẫu chu quay đầu lại, lạnh lùng nhìn xuống lũ giun này, giác hút chậm rãi mở ra, lộ ra cặp răng nanh dữ tợn.
Một vệt màu trắng ngưng tụ trong khoang miệng, thoáng chốc từ trong miệng phun ra đại lượng chất lỏng màu trắng. Chất lỏng bay ra bốn phía theo hình quạt, từng giọt từng giọt chất lỏng đặc dính tụ hợp thành từng khỏa bạch châu, sau đó vỡ ra ở giữa không trung, hình thành một tấm lưới lớn màu trắng rậm rạp chằng chịt.
Phát giác được trên đỉnh đầu có đồ vật rơi xuống, mấy con giun này ngươi truy ta đuổi chạy trốn. Chỉ có một chút là may mắn chạy được, những con giun còn lại không tránh kịp, bị mạng nhện phủ lên người dính vào cùng một chỗ.
Ngoài tơ nhện đã phun ra ngoài thì còn tồn tại một bộ phận nằm ở trong miệng của Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu. Tựa như dùng miệng để kéo một cái lưới lớn, hai căn phó chi ở gần khoang miệng kéo lưới lớn vào miệng rồi nhai nuốt.
Ở trên mạng nhện còn dính một vài con giun đang không ngừng giãy dụa.
Cao Bằng mở to hai mắt, thế mà còn có loại phương thức ăn cơm cần cù như thế này!
Sau đó đầu Cao Bằng giật giật, đột nhiên nghĩ muốn ăn mì trộn tương chiên. . .
Một vệt bóng đen tiềm phục trong bóng tối của lớp cỏ thấp bé, lặng yên không tiếng động tiếp cận mẫu chu.
Mẫu chu đang hóa bi phẫn thành thèm ăn, đột nhiên lòng bàn chân mát lạnh, một chiếc nhện trảo phát ra đau đớn thấu tim.
Cúi đầu xuống liền nhìn thấy hai luồng âm ảnh màu đen đã xoắn cắt một chiếc nhện trảo của mình.
Vị trí bị cắt đứt vừa lúc lại là vị trí bị thương nghiêm trọng trong lúc chiến đấu với con giun lĩnh chủ vừa nãy, phòng ngự cũng yếu kém nhất.
Vốn trước đó đã mất đi một nhện trảo, vừa rồi lại lần nữa gãy mất một nhện trảo, hơn nữa còn là hai chiếc chân gần nhau, làm cho mẫu chu lảo đảo suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Trong thời gian ngắn mất đi hai chân làm nó rất không quen.
Nhưng vào lúc này, Huyễn Ảnh Long Tích vẫn một mực lẳng lặng trốn ở trên mặt cỏ đã động!
Ngay trong lúc mẫu chu lảo đảo, thân hình của Huyễn Ảnh Long Tích bạo khởi, hóa thành một đạo tàn ảnh màu xanh.
Mở ra miệng lớn, đầu nghiêng nghiêng lên, lân phiến bên ngoài thân tác tác rung động, cánh dù ở hai bên đầu mở ra, từng đoàn từng đoàn khí lưu dâng trào về phía sau, tiếp đó hung hăng cắn trúng một chiếc chân của mẫu chu rồi hất mạnh đầu lên.
Chiếc chân bị vặn vẹo thành hình dáng quỷ dị, suýt nữa gãy mất.
Mẫu chu tức giận không thôi, những con quái vật này làm sao đều thích cắn chân của ta!
Nhện trảo quét ngang, trực tiếp đá bay Huyễn Ảnh Long Tích.
Cái chân này mặc dù không có gãy mất, nhưng cũng bị thương nghiêm trọng, lúc di chuyển cực kì không tiện.
Mẫu chu tất cả cũng chỉ có tám cái chân, mỗi bên bốn cái, trong đó một bên đã bị gãy mất hai chân, còn một cái chân bị trọng thương.
Trên mặt ông Lưu lộ ra ý cười,
- Lần này nó chạy không thoát.
Nói xong, ông Lưu ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Trên đỉnh đầu, không biết chuyện gì, một đạo hắc ảnh lượn vòng.
Một cỗ khí tức làm cho người ta phải rung động phát tán ra phía ngoài.
Sau một khắc bóng đen đáp xuống, mang theo cuồng phong gào thét rơi xuống, thổi bay cành lá xung quanh.
Cuối cùng đạo thân ảnh khổng lồ này rơi vào trung tâm bồn địa.
Một quầng sáng màu trắng nhàn nhạt đang xoay tròn trải rộng ở dưới chân cự cầm, mặt ngoài của quầng sáng còn có một số hoa văn cùng loại với lốc xoáy.
Lĩnh chủ! Lĩnh chủ loại chim!
Hô hấp của mọi người ở đây đều ngừng lại, lông tơ toàn thân dựng đứng.
Mặc dù vừa rồi con giun lĩnh chủ kia và con mẫu chu ngụy lĩnh chủ này đều là tồn tại cực kỳ cường đại, nhưng lại không làm cho bọn họ rung động mạnh như thế.
Bởi vì vừa rồi cả hai đang chém giết với nhau, hơn nữa con giun lĩnh chủ cũng chỉ vừa mới thăng cấp nên còn chưa hoàn toàn thích ứng được. Vì thế nó cũng không chân chính đạt tới chiến lực đỉnh phong của một con quái vật cấp Lĩnh Chủ, bằng không tuyệt đối sẽ không bị một con ngụy lĩnh chủ đuổi đi.
Đây là một con kền kền, nhưng lại khác biệt với kền kền cổ dài, đầu trọc trong tiềm thức của mọi người. Không phải tất cả kền kền đều là tên trọc.
Cái cổ so sánh với những con kền kền khác thì càng thêm tráng kiện, con mắt hung ác mang theo một vòng hoa văn màu đen, tại rìa có màu huyết hồng trông cực kì hung ác, lông vũ từ cổ trở lên có màu trắng.
Thứ khiến người ta có ấn tượng khắc sâu nhất chính là cơ bắp cường tráng ở khắp toàn thân trên dưới của nó!
Cái cánh nổi lên cao, từng khối cơ bắp nhô ra phía ngoài. Toàn bộ cánh khép vào phía trong, lông vũ thu vào hình thành một đạo hình gợn sóng duyên dáng.
Ngón chân tráng kiện giống như móc sắt, lồng ngực cường tráng chậm dãi nâng lên hạ xuống theo nhịp hô hấp.
Từng đạo cuồng phong giống như lá chắn vô hình vờn quanh người nó, thổi rạp từng bụi cây thấp bé ở bốn phía.
----------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top