Chương 163: Quần Sơn Chi Thành: Du Châu
Khi đến sân bay đã là mười giờ sáng. Nếu như là trước đây, ngồi máy bay từ Trường An tới Du châu đại khái chỉ cần hơn một tiếng là đủ, nhưng sau khi tai biến xảy đến dẫn tới khoảng cách giữa hai nơi xa nhau hơn, bay tới Du châu cần tới ba giờ, lộ trình cũng dài hơn tới gần một nửa.
- Tiên sinh, không thể mang theo ngự thú vào sân bay.
Bảo vệ tiến tới ngăn cản một thanh niên định mang theo ngự thú vào, lễ phép nói.
- Ồ, vậy sao người đó có thể mang theo ngự thú vào trong.
Người thanh niên có chút không phục, chỉ về một lối đi khác ở phía xa. Nơi đó có hai người một già một trẻ mang theo mấy con ngự thú tiến vào đại sảnh rộng lớn.
- Nơi đó là khu vực cất cánh của máy bay tư nhân, hiện tại pháp luật của Liên minh cũng không có quy định cưỡng chế nào về việc có được mang theo ngự thú lên trên máy bay hay không.
Bảo vệ trả lời một cách uyển chuyển.
Ý tứ của hắn chính là máy bay tư nhân thuộc sở hữu của riêng cá nhân người ta, thích làm cái gì mà chả được. Dù sao máy bay là của họ, mạng cũng là của họ, có liên quan gì tới người khác chứ.
Bởi vậy tuyến bay của máy bay tư nhân và tuyến bay của máy bay thương mại cũng khác nhau.
Sắc mặt người thanh niên kia đỏ lên, sau đó hậm hực cúi đầu xuống.
- Ta đã thông báo với ông ngoại của cháu, ông ấy sẽ phái người đến đón con mẫu chu này về Du châu sau.
Lưu Thiếu Đường nói với Cao Bằng:
- Con mẫu chu này quá lớn, phải cần đến máy bay vận chuyển chuyên dụng. Ta sẽ để cho Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu ở lại, cho nó bay theo chiếc máy bay kia, đề phòng trường hợp xảy ra bất trắc.
Cao Bằng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Nửa giờ sau, đoàn người lên máy bay.
Máy bay dần dần cất cánh, cách mặt đất càng ngày càng xa.
Ở khoang phía sau, tất cả ngự thú đều bị xiềng xích quấn chặt, để phòng ngừa gặp phải nguy hiểm.
Tất nhiên không phải sợ chúng gặp phải nguy hiểm mà là sợ chúng phá nát khoang máy bay.
Xuyên qua cửa sổ thủy tinh, có thể nhìn thấy cảnh vật bên ngoài càng ngày càng đơn điệu, biển mây trắng xóa dần dần che kín tầm mắt. Máy bay tăng dần độ cao, xuyên qua tầng mây mù.
Cao Bằng điều chỉnh ghế ngồi để thấy thoải mái nhất, sau đó đeo bịt mắt, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ba giờ sau, máy bay chuẩn bị hạ cánh.
Nhân viên phục vụ đi tới bên cạnh Cao Bằng, khẽ nhắc nhở hắn đã sắp tới Du châu.
Tới rồi sao?
Cao Bằng gỡ bịt mắt xuống, hạ tấm che nắng.
Hắn có thể lờ mờ nhìn thấy những đỉnh núi hùng vĩ đâm thẳng vào mây xanh, đứng sừng sững trên mặt đất.
Nhìn xuống dưới, những dãy núi trùng trùng điệp điệp nối liền nhau, sông Trường Giang chảy dài liên miên bất tận giống như một con rồng đang bay lượn theo núi non trùng điệp.
Ở giữa dãy núi, một thành phố lớn kéo dài từ sườn núi xuống chân núi, bị sông Trường Giang chặn ngang. Trên mặt sông có mười cây cầu bắc ngang qua, nối liền hai bờ Trường giang.
Ở bên bờ sông có một loạt những con đê rất cao, có hàng rào sắt thép như những con rắn uốn lượn theo hai bên bờ, bảo vệ cho thành phố, thỉnh thoảng lại có những chiếc xe bọc thép chạy dọc theo con đường lớn ở ven sông,
Vượt qua sông Trường Giang, máy bay tiếp tục bay về phía trước, thành phố phía dưới đã rất gần.
Thành phố hiện đại được xây dựng bởi xi măng cốt thép tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật, bức tường thủy tinh khúc xạ ánh sáng. Máy bay vượt qua thành phố, bay thẳng về hướng nam, lượn một vòng tròn trên bầu trời rồi mới chậm rãi hạ cánh.
Trước mắt xuất hiện một sân bay rộng lớn, đèn hướng dẫn liên tục nhấp nháy đưa ra chỉ lệnh. Máy bay chậm rãi hạ thấp độ cao, cảm giác mất trọng lượng cũng dần dần xuất hiện.
Cuối cùng máy bay hạ cánh xuống đất.
Sau khi xuống máy bay, ông Lưu gọi điện thoại, nói vài câu ngắn ngủi, sau đó cúp máy rồi nói với Cao Bằng:
- Phía bên lão Kỷ kia có chút việc bận, không thể đến đây đón được. Chỉ là ông ấy đã cho người trong công ty sắp xếp xong, chúng ta cứ tới thẳng đó là được.
- Được, ngài cứ tùy ý sắp xếp.
Cao Bằng không có ý kiến gì cả.
Thành phố Du Châu thượng du sông Trường Giang. Sau khi địa cầu xảy ra tai biến, các sông ngòi đều biến rộng hơn, giống như Địa cầu đang không ngừng "lớn lên", núi non sông ngòi cũng "lớn lên" theo, đây là một hiện tượng vô cùng khó giải thích.
Sông chảy cuồn cuộn, sóng vỗ ầm ì.
Một bóng lưng sắc bén như kiếm phá tan mặt nước, nhấc lên một mảnh bọt nước.
Xuyên qua nước sông xanh biếc có thể loáng thoáng thấy được một bóng đen đang chuyển động xoay tròn dưới đáy sông. Trên mặt sông nhìn như xoáy nước vừa xoáy vừa di chuyển tới lui, nhưng theo những kết quả tính toán cuối cùng của quân đội, mục đích cuối cùng của nó chính là thành phố Du châu ở hạ du sông Trường Giang.
- Đứa nhỏ này vẫn rất nghịch ngợm.
Trong quân khu của Du châu, một vị tướng quân có râu quai nón, trên người mặc quân trang màu xanh sẫm, trên mặt đeo bịt mắt khi nhìn thấy hình ảnh mà máy bay không người lái ghi lại được, nhếch mép cười cười.
Căn cứ theo những gì mà vệ tinh chụp được, con quái vật ở đáy sông nhìn như đang xoay tròn tiến lùi liên tục, thậm chí đôi khi còn âm thầm đi về phía thượng du, nhưng nếu như đưa tất cả các tuyến đường di chuyển của nó vào máy tính để tính toán, vậy thì có thể tính chính xác được mục đích cuối của nó chính là thành phố Du châu hạ du sông Trường Giang. Nó di chuyển lung tung là để phân tán sự cảnh giác của con người.
Đáng tiếc cái âm mưu này không thể che giấu được vệ tinh và máy bay không người lái, cho nên nhìn qua khá là buồn cười.
Giống như một tên trộm muốn chui vào biệt thự, không ngừng diễn kịch giả vờ mình chỉ đi ngang qua, nhưng trên thực tế mỗi một hành động của gã đều bị camera an ninh ghi hết lại.
Đội an ninh ngồi trước thiết bị giám sát nhìn kẻ trộm ngu ngốc kia diễn kịch, nói chuyện phiếm, cắn hạt dưa.
Dưới đáy sông, bọt nước cuồn cuộn tạo thành mạch nước ngầm chảy siết, bọt nước chạm vào bóng đen khổng lồ kia lập tức bị đánh nát, lớp vảy đen nhánh tỏa ra ánh sáng mờ ảo nơi đáy sông.
Một con rắn nước màu xanh lam dài trừng năm mét bị mạch nước ngầm cuốn vào, tốc độ của dòng xoáy rất nhanh, con rắn nước chưa kịp phản ứng đã bị cuốn vào trong, cả người quay cuồng.
Thật vất vả mới tỉnh táo lại được, rắn nước mở to hai mắt, dưới đáy nước đột nhiên nhiên có ánh sáng mờ ảo màu vàng nhạt lóe lên, sau đó ở bên dưới xuất hiện một mảng đỏ ửng.
Rắn nước nghi hoặc cúi đầu nhìn mảng đỏ kia, cảm thấy rất quen thuộc.
Sau đó dòng nước sôi trào, mảng đỏ lật lên, rắn nước liền mất đi ý thức.
- Chính là con quái vật nhỏ này quấy rối ta và cháu ngoại gặp nhau sao.
Kỷ Hàn Vũ đứng trên đầu boong tàu, bình tĩnh nhìn "hòn đảo" đang đến gần.
Trên "hòn đảo" có một cây trường mâu trắng như tuyết chỉ lên trời, trên lớp giáp xác màu xám tro là đám gai đen mọc lít nha lít nhít, liền thành một khối.
Chỉ riêng phần lộ trên mặt nước đã rộng chừng vài chục mét vuông, bộ phận lớn hơn còn ẩn dưới đáy sông. Phát hiện có thuyền đi tới, tốc độ đến gần của "hòn đảo" này càng ngày càng nhanh.
Thấy quái vật ngày càng tới gần, sắc mặt của Kỷ Hàn Vũ vẫn không đổi.
Quái vật chậm dãi nổi lên, thân thể cao lớn tạo ra những đợt sóng, cả con thuyền cũng lắc lư theo. Hai tay Kỷ Hàn Vũ chắp sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt, hai chân giống như đã mọc rễ trên boong thuyền. Nếu như quan sát cẩn thận thì có thể nhìn thấy trên boong thuyền có hai vòng tròn cố định bàn chân của Kỷ Hàn Vũ trên boong thuyền.
----------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top