Chương 170: Đường Cống Ngầm
Ở khu Bách Nghiệp tập đoàn Nam Thiên có mấy nhà máy, phân biệt dùng để chế các loại sản phẩm.
Hơn nữa phần lớn đều là khí giới huấn luyện cơ sở dành cho ngự thú. Mấy thứ này cũng là mấy sản phẩm có số lượng tiêu hao lớn nhất, mỗi ngày đều sinh sản ra lượng lớn thành phẩm sau đó vận chuyển về các chi nhánh lớn ở thành khu.
Số lượng khí giới Cao Bằng sử dụng đối với toàn bộ thành phẩm mà mỗi ngày nhà máy sản xuất ra cũng chỉ là một phần không có ý nghĩa.
Buổi tối Cao Bằng nhìn thấy Hủ Thực Huyết Thử, một tiểu gia hỏa nhìn qua rất bẩn thỉu.
- Tắm rửa cho nó một chút đi.
Cao Bằng chỉ vào vòi nước ở một góc trong sân huấn luyện.
Lý Tuấn Tông chần chờ một chút, sau đó ôm Hủ Thực Huyết Thử chạy về phía vòi nước.
Lấy ống nước quấn quanh trên vòi xuống, sau đó cọ rửa cho Hủ Thực Huyết Thử.
Khi Hủ Thực Huyết Thử bị dòng nước cọ rửa thì có vẻ rất không thích ứng, bực bội phát ra tiếng kêu chi chi chi rồi đi lại quẩn quanh dưới vòi nước, làm ướt nhẹp quần áo nhân viên mà Lý Tuấn Tông vừa mới đổi.
Cho dù là quần áo nhân viên cỡ nhỏ nhất khi mặc trên người Lý Tuấn Tông đều có vẻ rất rộng, tựa như một đứa bé vụng trộm mặc quần áo của bố, khiến người khác buồn cười.
Hao phí không ít khí lực mới rửa sạch sẽ vết bẩn trên người Hủ Thực Huyết Thử. Bộ lông trên người sau khi rửa kết thành từng luồng từng luồng dán sát bên ngoài da, thể tích trong nháy mắt thu nhỏ ít nhất một phần ba.
Lý Tuấn Tông hâm mộ liếc nhìn Tiểu Diễm phun ra hỏa diễm, sau đó cúi xuống nhẹ nhàng sờ đầu Hủ Thực Huyết Thử, trong mắt tràn đầy ao ước.
Ngoại trừ một câu nói lúc đầu với Lý Tuấn Tông, sau đó Cao Bằng không nói thêm câu nào với hắn cả.
Vẫn chỉ chuyên chú vào việc huấn luyện tỉ lệ chính xác khi phun lửa của Tiểu Diễm.
Lửa của Tiểu Diễm có uy lực cũng không nhỏ, nhưng đĩa ném chống cháy được chế tạo từ vật liệu đặc chất tổng hợp, có sức chống chịu rất mạnh với lửa. Nếu như nó được phun vào trên người quái vật khác, đặc biệt là khi đối phó với những quái vật có lông, tuyệt đối có thể tạo thành uy hiếp rất lớn.
Trong sân huấn luyện chỉ còn lại âm thanh phát ra khi ngự thú huấn luyện, còn có hai ngự sử một lớn một nhỏ đang rất chuyên chú.
Mãi cho đến lúc ký túc xá cách đó không xa sáng đèn thì hai người mới dừng huấn luyện, công nhân trong nhà máy đã tan làm.
- Ở dưới đường cống có rất nhiều quái vật, huyết thử được ta nhặt về ở trong cống nước.
Lý Tuấn Tông nhìn qua bóng lưng Cao Bằng, đột nhiên mở miệng nói ra.
Bước chân Cao Bằng dừng một chút.
- Trong đường cống ngầm có rất nhiều quái vật, rất nhiều người bên trong thành khu đều không dám đi xuống dưới. Lần trước ta thực sự đói không chịu được mới đi xuống dưới tìm đồ ăn. . . Vừa vặn gặp tiểu huyết thủ đang bị thương.
Lý Tuấn Tông lớn tiếng nói.
Trước kia rất nhiều người đều vụng trộm hỏi qua hắn có được tiểu huyết thử như thế nào, ví dụ như một nhóm bán ma túy nhỏ ở khu Bách Nghiệp từng mời hắn gia nhập bọn họ. Nhưng mà hắn hiểu được, bọn họ chỉ xem trọng con tiểu huyết thử này mà thôi, dù sao nó chưa ký kết huyết khế với hắn, chỉ bởi vì ỷ lại hắn mới đi theo.
- Ta không dám đi cống ngầm, chỉ có huyết thử mới dám vụng trộm đi bên dưới, nó linh hoạt hơn rất nhiều so với ta. Rất nhiều người đều đi qua phía dưới, nhưng cơ bản đều bị bọn quái vật trong đường cống ngầm ăn hết.
Cao Bằng gật đầu, xem như hiểu con tiểu huyết thử của Lý Tuấn Tông ở đâu đến. Không nghĩ tới cống nước ngầm ở khu Bách Nghiệp này lại có rất nhiều quái vật sinh sống, dựa vào các loại rác thải trong thành thị để sinh tồn.
Sau khi trở về Cao Bằng lại hỏi Vương Lương, hỏi hắn có biết quái vật trong đường cống ngầm hay không, phản ứng của Vương Lương vượt quá sự liệu của hắn,
- Đương nhiên là biết, cứ yên tâm đi, bọn nó không dám đến mặt đất đâu.
Thấy Cao Bằng tựa hồ có chút kinh ngạc, Vương Lương ho nhẹ một tiếng:
- Những quái vật đó trước kia từng tiến lên mặt đất, sau đó bị các ngự sử ở thành phố Du Châu tru diệt mấy lần, lúc này liền sợ, bây giờ cũng không dám đến mặt đất nữa.
Cao Bằng nhíu mày,
- Vậy cứ bỏ mặc không quan tâm đến sao? Tùy ý bọn nó sinh sôi ở trong trong cống nước ngầm?
Cao Bằng nghĩ đến tràng cảnh tai nạn trong các bộ phim ảnh, chuột dị biến phô thiên cái địa giống như thủy triều, con gián biến dị quét sạch thành phố.
- Các thành phố căn cứ khác ứng đối như thế nào chúng ta không biết, nhưng mà thành phố Du Châu. . . Tôi cũng biết một chút.
Vương Lương nói tới chỗ này liền vụng trộm quan sát Cao Bằng,
- Chuyện này có quan hệ với Kỷ tổng. . .
- Nói đi.
Cao Bằng nhíu mày, hắn không thích thừa nước đục thả câu.
- Kỷ tổng có một ngự thú ở thủy đạo trong lòng đất, lấy bọn quái vật trong đường cống ngầm làm thức ăn. Cụ thể là ngự thú gì thì tôi cũng không rõ lắm, chỉ biết ngự thú kia của Kỷ tổng thường trú ở bên trong thủy đạo dưới đất, phụ trách giữ gìn trị an dưới mặt đất.
Vương Lương cười khổ.
Có thời gian lại đi hỏi ông ngoại là được.
Nhưng mà Cao Bằng lại có chút hứng thú đối với bọn quái vật bên trong đường cống ngầm. Khác biệt với quái vật nơi hoang dã, những quái vật này vẫn luôn sinh hoạt ở trong thành thị, mặc dù chỉ là cống thoát nước, nhưng cũng có chênh lệch ngày và đêm với nơi hoang dã.
Nhân loại nắm giữ trong tay ánh sáng của thành thị, mà bọn nó chiếm cứ bóng tối của thành thị.
Vụng trộm đánh cắp phế phẩm cặn bã mà nhân loại không cần đến để sinh tồn.
Thời gian một tuần trôi qua, công tác trong nhà máy của Lý Tuấn Tông đã tiến vào quỹ đạo, cũng ngày càng thuần thục trong công việc.
Vóc dáng chỉ cao đến ngực nhưng lại mặc một thân quần áo lao động rộng thùng thình, tay đeo găng tay cao su, nhìn thế nào cũng cảm thấy khó chịu. Đứng ở bên cạnh bàn, mỗi ngày bận rộn làm việc, xen lẫn bên trong một đám người lớn, còn không cao đến ngực của người khác, nhìn qua có chút buồn cười.
Trong lúc này Cao Bằng cũng trở về bên ông ngoại một lần, nhận lấy ăn uống đến mức thân thể tăng trưởng một vòng Đại Tử và A Ban.
Đại Tử và A Ban đã cường tráng không ít, nhưng cũng không phải trên ý nghĩa truyền thống!
Mà là một loại cường tráng.
Có lẽ đây chính là điểm khác biệt giữa ông ngoại và ông Lưu.
Đồng dạng là cường tráng, nhưng lại khác biệt về bản chất.
Đại Tử và A Ban đều xa xa không có đạt tới tiềm lực đỉnh phong của chủng loại bọn nó.
Cho nên trong khoảng thời gian này đẳng cấp tăng trưởng ở vào kỳ cao điểm.
Đẳng cấp của Đại Tử tăng lên tới cấp 25, đứng đầu trong các ngự thú dưới tay Cao Bằng. Đây cũng là lần thứ nhất mà Đại Tử dẫn trước những ngự thú khác về mặt đẳng cấp, từ khi Cao Bằng ký kết với A Ngốc. . .
Quả nhiên ở cùng ông ngoại có đồ tốt để ăn, Đại Tử cảm nhận sâu sắc được chỗ tốt thực tế. Sâu trong tâm hồn nho nhỏ của nó, đã coi Kỷ Hàn Vũ trở thành nhân loại thân mật nhất ngoại trừ chủ nhân.
Mà vẫn một mực đánh xì dầu dưới trướng Cao Bằng, A Xuẩn cuối cùng cũng tăng lên tới cấp 20. Bởi vì giới hạn phẩm chất, nó vẫn chỉ là phẩm chất Tinh Nhuệ cho nên chưa thể đột phá đến cấp Thủ Lĩnh.
Phù Không Thủy Mẫu ở Bằng thành bên kia vẫn một mực là một loại ngự thú gân gà, cơ hồ không có người nào ký kết huyết khế với Phù Không Thủy Mẫu. Nguyên nhân chủ yếu là do loại ngự thú này ngoại trừ có thể phi hành thì cơ hồ không có bất cứ năng lực công kích và phòng ngự nào, thuộc tính Không Gian duy nhất cũng cực kì gân gà! Cũng chỉ là tùy thân mang theo một tiểu không gian, đồng thời thể tích của cái không gian này không đủ lớn.
Nhưng mà A Xuẩn sau khi tiến hóa thì Phù Không Thủy Mẫu đã trở thành Mộc Linh Thủy Mẫu. Ngoại trừ thuộc tính Không Gian thì còn có thêm thuộc tính hệ Mộc trị liệu, xa không phải Phù Không Thủy Mẫu bình thường có thể so sánh.
- Thật sao, đây chính là năng lực trị liệu của ngươi?
Cao Bằng im lặng nhìn A Xuẩn phiêu phù ở giữa không trung, một căn xúc tu nào đó ở dưới thân nâng lên, ở đỉnh xúc tu hiện lên một đoàn lục quang trong suốt, khép lại một phần ba vết dao của con chuột bạch thí nghiệm trước mắt.
Nhưng vấn đề là cái vết dao này ta chỉ dùng dao cắt móng tay để cắt ra!
------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top