Chương 204: Tứ Tinh Du Châu
- Ở ngay phía trước rồi, cậu qua đó đi, tôi không đi được.
Ngưu Để mỉm cười, dường như có điều gì đó khó nói.
Cao Bằng gật đầu cảm ơn Ngưu Để đã dẫn đường, sau đó tiếp tục đi thẳng về phía trước.
Đi qua khu rừng, Cao Bằng nhìn thấy trước mặt mình có một vài người đang đứng trong sân tập. Không giống như cảnh đăng ký nghiêm túc bên ngoài, dù ở đây cũng nhìn thấy một số thứ như máy tính báo danh, phiếu đăng kí, nhưng phía sau có những nhóm tốp năm tốp ba đang ngồi nói chuyện rất vui vẻ, bên cạnh khu đất trống có một vài ngự thú đang chơi đùa.
Thấy Cao Bằng đi tới, có người nào đó hét lên:
- Có tân sinh đến, đừng ồn ào nữa.
Khi Cao Bằng đi qua, hắn thấy hơn mười cặp mắt đang hướng về mình.
- Này người anh em, chuyên ngành nào thế? Ngự sử hay Dục Thú Sư?
Một chàng trai với cái đầu nhuộm trắng hỏi, cười nháy mắt nói với Cao Bằng.
- Ngự sử.
- Ồ...
Sau đó Cao Bằng cảm thấy hơn nửa ánh mắt nhìn mình lúc nãy đã biến mất.
Sự thay đổi trong thái độ trước và sau khá rõ ràng.
- Đến, qua đây đăng ký đi, cậu có mang giấy chứng nhận đi không?
- Có.
Cao Bằng đưa giấy chứng nhận ra, người kia cầm giấy quét lên máy một cái, trong máy tính nhanh chóng hiện lên dữ liệu của Cao Bằng.
Tên: Cao Bằng
Tuổi: 18 tuổi rưỡi
Thành tích cuộc thi: Vòng đầu tiên ở khu Trường An xếp hạng thứ nhất, vòng thứ hai xếp thứ mười một trong khu Hoa Hạ.
Dữ liệu rất đơn giản và dễ hiểu.
Tên, tuổi và thành tích hiện rõ ràng.
Lão sinh ngồi trước máy tính nín thở, mới đầu vốn tưởng rằng là một con tôm nhỏ, thật không ngờ kết quả lại là một vị đại thần.
Đã xếp thứ mười một trong khu Hoa Hạ, mà vòng đầu tiên lại là trạng nguyên của một khu căn cứ cỡ lớn.
Sau khi nhìn kỹ Cao Bằng, người chịu trách nhiệm đăng ký đầu tiên là ngạc nhiên. Sau đó, liền vỗ trán rồi chỉ vào Cao Bằng và nói:
- Tôi nhớ rồi, cá ướp muối, cậu là cá ướp muối!
Nét mặt tươi cười nãy giờ của Cao Bằng đột nhiên đông cứng.
Cái gì mà cá ướp muối chứ!
Cá ướp muối chính là mấy con ngự thú lười biếng, ngu ngốc kia chứ!
Dường như nhận ra mình vừa nói gì đó không đúng, người này đã vội vàng xin lỗi.
- Xin lỗi, tôi chỉ hơi ngạc nhiên một chút.
- Có chuyện gì vậy?
Một người ở bên cạnh đang đăng ký cho một sinh viên năm nhất khác quay lại hỏi.
- Năm nay, tân sinh của trường đại học Du Châu chúng ta tới một đại thần. Đó là cao thủ xếp thứ 11 trong tổng xếp hạng của vòng thứ hai, coi như nhiều lão sinh viên năm hai năm ba của trường chúng ta cũng không bằng cậu ta.
- Cậu nói xem cậu ta có khả năng khiêu chiến với Minh Ca bọn họ không?
- À, cậu nghĩ quá nhiều rồi.
- Tôi không nói là bây giờ, tôi nói hai hoặc ba năm sau cơ.
- Đến lúc đó, Minh ca đã tốt nghiệp từ lâu rồi, cậu thật ngốc ...
Những người khác xung quanh Cao Bằng mở to mắt, bọn họ cũng dồn dập quan sát Cao Bằng với những ánh mắt khác nhau.
Tổng xếp hạng thứ mười một, chắc chắn không phải vị trí thấp.
Tiếc là họ không quá bất ngờ, bởi vì chỉ nửa giờ trước, một nữ tân sinh năm nhất với thứ hạng thứ tư đã đến đăng ký.
Nó đã làm cho bọn họ rất kinh ngạc, vì thế trong thời gian ngắn không thể nào gây ra sự kinh ngạc lần thứ hai như vậy nữa.
À đúng rồi, tân sinh trước đó hình như cũng ở khu vực căn cứ thành phố Trường An, quả thực là duyên phận, hai vương bài của khu Trường An đều đến Du Châu của chúng ta.
Người bên cạnh vừa nói vừa nở nụ cười.
Đều ở Trường An sao? Trong lòng Cao Bằng máy động.
- Xin chào, xin hỏi vị tân sinh mà mọi người vừa nói đến tên là ...?
Nam sinh cười nói rằng:
- Tôi quên mất, hai người đều đến từ một nơi nên chắc cậu cũng quen biết. Người tân sinh kia tên là Quân Mạc Y, một cô gái lạnh lùng, cậu biết không.
Quân Mạc Y sao, Cao Bằng nghĩ đến một con mãng xà màu đen khổng lồ, nhớ lại một vài ký ức.
- Cũng coi như gặp qua.
Cao Bằng mỉm cười.
Sau khi hoàn thành thủ tục đăng ký, một học trưởng năm hai khác đã đưa hắn đến ký túc xá, vị trí của ký túc xá cách xa nơi này, cần phải đi xe buýt ...
- Lúc đầu nhà trường lo lắng chúng ta có thể sẽ vô tình làm hỏng phòng học, ký túc xá và những tòa nhà khác, vì vậy đã cho xây dựng một khu đặc biệt dành riêng cho chúng ta. Trong mắt bọn họ những con ngự thú này rất hung ác, nhưng sau khi dần dần hiểu được tính tình của chúng, trường học đã mở ra một khu vực khác cho những ngự sử sinh chúng ta. Tuy nhiên vẫn còn một số hạn chế, nhiều nơi ngự thú không thể vào được.
Cao Bằng im lặng lắng nghe.
Học trưởng này dường như rất hay nói, dù cho Cao Bằng không trả lời, trên đường hắn vẫn nồng nhiệt nói về những câu chuyện của những danh nhân ở Đại học Du Châu.
Trong đó nhấn mạnh vào các nhân vật kiệt xuất trong những Ngự sử sinh của Đại học Du Châu.
Bởi vì lên đại học thì tuổi tác đều phổ biến là 18 tuổi, phù hợp với tuổi ký kết khế huyết. Hơn nữa, khả năng tiếp thu những điều mới của những người trẻ thường rất mạnh, vì thế tỉ lệ những học sinh này trở thành ngự sử sinh không quá thấp.
Trong đó một số người còn đặt ra các loại danh hào cho ngự sử sinh trong Đại học Du Châu, một số danh hào còn thuộc loại ngưu tạc thiên.
Tất nhiên, những cái danh hào này chỉ là một loại hình tự giải trí, chúng chỉ được lưu truyền quanh phạm vi của trường đại học. Nếu chúng được chuyển ra ngoài xã hội, những người khác cũng sẽ không công nhận nó ...
Nhưng chỉ có bốn trường hợp ngoại lệ.
Bốn người này đều là những ngự sử sinh hàng đầu trong tất cả các trường đại học ở Du Châu, thậm chí trong toàn Du Châu, ai cũng công nhận thân phận của họ.
Địa vị, sức mạnh của họ đã ra khỏi vòng tròn đại học này.
Trong số đó, Đại học Du Châu đã độc chiếm hai người là Tiết Minh đại học năm 4 và Lâm Hinh Nhị đại học năm 3. Cả hai người ban đầu không phải là chuyên ngành ngự sử, nhưng họ đã bị điều đến hệ này sau khi chuyên ngành ngự sử sinh được thành lập.
- Học trưởng Tiết Minh hiện là quản sự danh dự thường trực của thành phố Du Châu, về cơ bản đã không quan tâm đến việc trong trường, ngay cả học tỷ Lâm Hinh Nhị cũng hiếm khi xuất hiện ở trường. Học tỷ Lâm Hinh Nhị là một thợ săn thế giới, bình thường rất ít khi ở Du Châu, nhiều khu vực gần thành phố Du Châu đều là do Lâm Hinh Nhị học tỷ thăm dò được.
Lúc nói đến hai người này, ngữ khí của học trưởng trở nên rất tự hào.
Trong cuộc trò chuyện liên tục, cả hai dừng lại trước một loạt những ngôi nhà gỗ hai tầng nhỏ, những bức tường trắng gạch đỏ và một cây leo xanh tươi bò lên từ góc phòng.
- Đây là một phòng đơn, mỗi người một phòng. Tuy phòng không lớn, nhưng nội thất trang trí bên trong rất tinh tế, mỗi phòng đều có máy điều hòa và tủ lạnh. Nó là do chủ tịch danh dự của trường là Kỷ tiên sinh quyên tặng.
- Kỷ tiên sinh?
Cao Bằng sững sờ, họ Kỷ không có nhiều,
- À, là chủ tịch tập đoàn Nam Thiên Kỷ Hàn Vũ, nhưng tất cả chúng tôi đều gọi ông ấy là Kỷ tiên sinh. Kỷ tiên sinh là thần hộ mệnh ở thành phố Du Châu chúng ta, thành phố Du Châu đã phải chịu nhiều cuộc xâm lấn nguy hiểm của quái vật, nhưng đều bị Kỷ tiên sinh đánh lui. Vị trí địa lý của thành phố Du Châu chúng ta không được tốt cho lắm, xung quanh đều là núi, sau tai biến có rất nhiều quái vật, nếu không có Kỷ tiên sinh thì chắc chắn chúng ta sẽ không yên ổn như bây giờ.
Cao Bằng trầm mặc, giờ hắn mới biết khuôn mặt nhìn qua rất bình thường của ông ngoại lại ẩn giấu nhiều chuyện xưa như vậy.
---------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top