Chương 205: Sơn Họa
Bước vào phòng ngủ, tự mình đặt tất cả hành lý vào phòng, vừa mới mở vali hành lý ra, một thân ảnh màu xanh nhanh chóng từ bên trong chui ra.
A Xuẩn vui vẻ bay trên không hai vòng, cuối cùng vững vàng đáp về phía đầu Cao Bằng.
Nhưng lúc này lại không thể đáp chính xác trên đỉnh đầu Cao Bằng, bởi vì hắn đã giơ một tay lên đỡ lấy A Xuẩn đang hạ xuống, chậm rãi lắc đầu:
- Ở bên ngoài thì không được.
A Xuẩn rất ủy khuất, những cái xúc tu dưới thân quấn chặt cùng một chỗ, không ngừng đảo đi đảo lại giữa không trung.
Cao Bằng mặc kệ hành vi của tiểu tử kia, việc đầu tiên là đem toàn bộ gian phòng quét dọn một lần, gian phòng này dường như từ khi dựng lên đến nay vẫn chưa có người từng ở qua, giường đệm trong phòng và không ít đồ điện gia dụng đều được bọc một lớp nhựa plastic, tất cả đều mới tinh.
Sau khi sắp xếp xong toàn bộ đồ đạc, Cao Bằng đến trường để tiếp nhận ngự thú của mình.
Tất cả ngự thú ở trong trường học đều không được phép tùy ý ra vào trường, muốn đi vào trường học phải có thiết bị định vị đặc biệt để có thể thuận tiện xác định vị trí bất cứ lúc nào.
Sau khi rời khỏi trường học, thiết bị định vị có thể gỡ xuống, nhưng thiết bị nhất định phải được đeo khi ở trong trường học. Nếu thiết bị bị mất, trước tiên nhất định phải báo cáo, bằng không sẽ bị xử lý nghiêm khắc.
Điều này là để bảo vệ sự an toàn của những học sinh không có ngự thú. Tựa như khi nhốt chung một đàn sói và một đàn cừu, luôn phải có một số hạn chế đối với đàn sói.
Phát chung với sổ tay báo danh của tân sinh còn có một cuốn sổ tay học sinh to bằng bàn tay, nhìn qua rất tinh xảo, cũng không quá dày.
Mở cuốn sổ tay học sinh ra, trong đó giới thiệu chi tiết các nội quy trường học.
Buổi tối, có một thanh niên cao lớn mặc y phục màu đỏ gõ cửa phòng Cao Bằng.
- Chào bạn, bạn là Cao Bằng phải không?
Người thanh niên này cúi đầu nhìn danh sách ở trên tay.
- Là tôi.
- Tôi là Chu Trạch, là phụ đạo viên của cậu. 12 giờ trưa ngày mai, chúng ta tập hợp ở phòng học 404, tất cả các học sinh đều sẽ đến, đến lúc mọi người sẽ làm quen với nhau. Đây là nhóm chat QQ của lớp, hãy nhớ thêm nhóm rồi thay đổi ghi chú.
Nói xong, Chu Trạch đưa cho Cao Bằng danh thiếp. Mặt trên danh thiếp được in sáu chữ to Nhóm Chat Lớp Bốn Ngự Sử, phía dưới là một chuỗi các con số…
Cao Bằng im lặng không nói gì, nhận lấy danh thiếp từ Chu Trạch, hiện tại ngay cả thêm nhóm QQ đều cần danh thiếp sao.
Chờ khi Chu Trạch đi rồi, Cao Bằng lấy điện thoại ra tìm kiếm nhóm trên QQ, rất nhanh đã được gia nhập vào nhóm. Trong nhóm thực sự rất sôi nổi, đang nói chuyện vu vơ trên trời dưới đất.
Cao Bằng lặng lẽ nhìn xem. Sau khi xem cuộc trò chuyện một lúc, nội dung cuộc trò chuyện không khác mấy so với nhóm lớp cấp ba trước đó… cảm thấy có chút nhàm chán, ngáp dài rồi tắt máy.
Cao Bằng lắc đầu, nhấc A Xuẩn đang ngủ say ở trên giường lên, lập tức rời khỏi ký túc xá, ông ngoại vẫn đang ở nhà chờ hắn trở về ăn cơm tối.
…
Đã một tuần kể từ khi Cao Bằng nhập học, ngoại trừ ngày đầu tiên trở về thăm nhà thì những ngày còn lại hắn đều ở lại trường, chỉ về nhà vào ngày cuối tuần.
Trong thời gian một tuần ở trường, Cao Bằng cũng xem như quen thuộc với các bạn học.
Những người có thể thi đỗ vào Đại học Du Châu cũng sẽ không quá yếu, thấp nhất đều là Ngự thú Tinh anh cấp 15 trở lên.
Trong đó cũng có vài người có ngự thú đạt tới cấp Thủ lĩnh.
Có một vài gương mặt quen thuộc, tất cả đều đã gặp mặt trong vòng sát hạch thứ hai. Ngoài ra còn có một số gương mặt mới, chắc hẳn đều vừa mới đột phá tới cấp Thủ Lĩnh trong kỳ nghỉ hè.
Lần này có bốn lớp, mỗi lớp có khoảng 20 người, có nghĩa là toàn bộ chuyên ngành Ngự sử sinh chỉ có 80 người. Cộng với một lớp chuyên ngành Dục thú sư, toàn bộ hệ Ngự sử tổng cộng chưa đến 100 người, đúng là nhân khẩu rất ít ỏi.
Sách của Ngự thú sinh rốt cuộc cũng được phân phát, từng cuốn được đặt vào tay của mỗi người.
Chúng không giống với tưởng tượng của Cao Bằng, hắn từng nghĩ rằng những cuốn sách này chỉ là tượng trưng mà thôi. Nhưng khi thực sự đặt nó vào trong tay, hắn cảm nhận được sức nặng của cuốn sách.
Đó là trọng lượng của kiến thức.
Nhìn vào đống sách dày này, tất cả những tân sinh năm nhất được nhận sách đều sững sờ.
Những cuốn sách này làm sao lại dày hơn so với sách giáo khoa trung học?
Không phải đã nói trở thành Ngự sử sẽ không cần học sao?
- Các bạn có phải cho rằng sau khi trở thành Ngự sử sẽ không cần học?
Phụ đạo viên Chu Trạch lắc đầu thở dài trên bục giảng.
- Cách suy nghĩ này của các bạn là không đúng, sống đến già học đến già, các bạn muốn cả đời làm một Ngự sử thất học thiếu kiến thức sao?
- Điều quan trọng nhất là những điều này thực sự là kiến thức các bạn nên nắm vững. Tất nhiên, nếu các bạn muốn trở thành loại Ngự sử không lý tưởng suốt ngày lẩn quẩn ở trong khu rừng gần căn cứ thì không có vấn đề gì, bạn không phải học những điều này. Nhưng nếu bạn muốn làm cho bản thân tốt hơn, những thứ này có thể bình thường hoặc không được sử dụng nhiều, nhưng chúng có thể cứu mạng bạn vào thời điểm quan trọng.
- Đừng tưởng rằng tôi đang nói đùa, nếu như đến dã ngoại gặp phải một loại quái vật, ngay cả tập tính, năng lực, nhược điểm của nó đều không hiểu rõ, trận đấu này ngay từ khi bắt đầu các bạn đã thua một nửa.
Cao Bằng rất ủng hộ lý lẽ của phụ đạo viên. Trên thực tế, cho dù không có yêu cầu của trường học, những quyển sách giống như này hầu hết hắn đều đã xem. Ví dụ, những con quái vật trong bách khoa toàn thư bản thứ nhất đến bản thứ tám hắn đã xem không dưới mười lần, nội dung bên trong gần như đã thuộc lòng.
Ngoài ra còn có hướng dẫn sinh tồn dã hoang, cũng là cuốn sách mà Cao Bằng vô cùng thích, bên trong bí mật mang theo rất nhiều kinh nghiệm của tác giả. Người ta nói rằng tác giả của cuốn sách này là một nhà thám hiểm rất nổi tiếng, nửa năm trước trong một lần thám hiểm không may trúng độc thân vong… Tất nhiên điều này không quan trọng.
Nhà thám hiểm không may gặp phải một quái vật hệ độc cường đại mới bất hạnh thân vong, không liên quan gì đến kĩ năng của hắn.
Mỗi ngày ngoại trừ yêu cầu đọc sách để có thêm kiến thức, khoảng thời gian còn lại cho phép các Ngự sử sinh tham gia vào nhiều hoạt động hàng ngày khác. Trong việc quản lý sự phát triển của Ngự sử sinh, sự tự do là khá cao, do đó khiến cho Cao Bằng có ảo giác bị nuôi thả.
Đôi khi Cao Bằng nghi ngờ những người này hoàn toàn không biết cách dạy Ngự sử sinh như thế nào…
- Cao Bằng, có muốn tham gia hội học sinh với tôi không? Hội học sinh sẽ có nhiệm vụ định kỳ hàng tháng, có thể tạo ra hiệu quả rèn luyện nhất định.
Một nam sinh nhìn quen mắt trong lớp nói với Cao Bằng.
- Hội học sinh có thể có những nhiệm vụ gì?
Cao Bằng sửng sốt trong phút chốc.
- Những nhiệm vụ này có thể rèn luyện người!
Nam sinh kia nhanh chóng nói:
- Nhiệm vụ lần trước là đến vườn cây làm công nhân quét dọn, bởi vì vườn cây không được dọn dẹp trong một thời gian dài, nhiều quái vật hệ thực vật cấp thấp đã phát triển. Nó tương đương với việc khiêu chiến với những con quái vật trong hoàn cảnh nửa hoang, cộng thêm việc tính nguy hiểm không cao nên có hiệu quả tập luyện rất tốt. Thế nào, cậu có muốn tham gia hội học sinh với tôi không?
- …
Sau khi nghe xong, Cao Bằng trầm mặc một lúc lâu. Việc này chẳng phải là làm việc miễn phí giúp người khác dọn dẹp sao?
Những học viên mới dễ thương này quá dễ bị lừa gạt.
Nhưng nhìn hắn tràn đầy nhiệt tình như thế, Cao Bằng cũng không muốn đả kích hắn. Dù sao, gia nhập vào hội học sinh chính là mộng tưởng của rất nhiều tân sinh.
- Tôi không có thời gian gia nhập vào hội học sinh, nhưng nếu cậu thực sự thích thì hãy kiên trì với sự lựa chọn của bản thân đi.
…
Cách thành phố Du Châu hơn ba trăm dặm, một tòa núi nhỏ giống như tổ ong, toàn thân đen kịt đang run rẩy kịch liệt. Từng đoàn sương mù màu đen được phun ra nuốt vào từ hang động dưới chân núi giống như đang hô hấp, hang động rậm rạp chằng chịt ở bề mặt núi khẽ ngâm nga vang vọng trong sơn mạch rất lâu không ngừng…
---------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top