Chương 214: Đại Tử Ủy khuất
【 Tên quái vật 】: Hài Cốt Bạo Quân
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 30
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Truyền thuyết
【 Năng lực quái vật 】: Xương cốt cứng rắn Lv 2, Chưởng khống vong linh Lv 1.
【 Đặc tính quái vật 】: Huyết ti tâm (Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Tiêu hao số lượng tơ máu và năng lượng nhất định để ngưng tụ ra Huyết ti tâm. Lúc Huyết ti tâm còn tồn tại sẽ tăng lên tố chất thân thể trên toàn phương vị cho Hài Cốt Bạo Quân, lúc Huyết ti tâm bị phá huỷ thì hiệu quả bị động sẽ biến mất.
Hiệu quả ②: Chủ động kích hoạt Huyết ti tâm có thể dẫn phát trái tim cộng hưởng, từ đó thao túng nhịp tim đập. )
Vong Linh Diễm (Hiệu quả ① hiệu quả chủ động: Đưa Vong Linh Diễm vào thi thể đầy đủ xương cốt sẽ có thể khôi phục lại, chuyển hóa nó thành vong linh hệ cốt, độ mạnh yếu có quan hệ với thực lực khi còn sống, nhưng vong linh khôi phục không thể vượt qua đẳng cấp của Hài Cốt Bạo Quân.
Hiệu quả ②: Vong linh bị Vong Linh Diễm khôi phục có thể tiếp tục trưởng thành, nhưng không thể vượt qua đẳng cấp lớn nhất của Hài Cốt Bạo Quân. Hài Cốt Bạo Quân có thể hấp thu vong linh đã khôi để cung cấp cho mình trưởng thành. )
【 Nhược điểm quái vật 】: Hệ Quang Minh
【 Lộ tuyến tấn cấp phẩm chất Thần thoại 】: . . .
Lần này đẳng cấp của A Ngốc tăng lên rất nhiều, trước khi tăng lên A Ngốc chỉ có cấp 26, lần này ngoại trừ phẩm chất tăng thì đẳng cấp đã tăng lên ròng rã 4 cấp.
Lần này lộ tuyến tiến hóa của A Ngốc sinh ra năng lực mới, Vong Linh Diễm nhìn qua có chút giống năng lực loại triệu hoán, tuy nhiên nó cũng có hạn chế, nhất định phải có thi thể mới được, không có thi thể sẽ thành vô dụng.
Mà hiệu quả thứ hai của Vong Linh Diễm làm cho Cao Bằng phải suy nghĩ, có thể hấp thu lực lượng vong linh đã khôi phục để tăng thực lực bản thân.
Đúng là không thẹn với hai chữ Bạo Quân này.
Vừa mới tiến hóa xong A Ngốc lộ ra vẻ rất hiếu kì, cả người phóng ra một bước xoay xoay lắc lắc, tựa hồ không thích ứng việc lực lượng của bản thân đột nhiên tăng mạnh.
- A Ngốc, đi theo ta.
Cao Bằng mở miệng nói.
Trước khi tiến hóa cặp kìm của Đại Tử phải dùng hết toàn lực mới có thể miễn cưỡng lưu lại vết cắt trên xương cốt của A Ngốc, lần này sau khi tiến hóa không biết lực phòng ngự của A Ngốc phải chăng gia tăng, cho nên phương pháp thí nghiệm tốt nhất chính là ——
- Đại Tử, ngươi cắn vào xương đùi A Ngốc một cái đi.
Cao Bằng phân phó cho Đại Tử.
Tựa hồ bởi vì vừa mới tiến hóa, Đại Tử vẫn không thể nhận ra A Ngốc, chỉ cảm thấy khí tức trên người A Ngốc có chút quen thuộc mà thôi.
Nghi ngờ nhìn qua A Ngốc, sau đó Đại Tử thận trọng leo lên. Trên người A Ngốc tản mát ra một luồng khí tức như có như không, loại khí tức này khiến cho Đại Tử rất khó chịu, đồng thời trong lòng dâng lên một tia e ngại.
Sau đó Đại Tử tỉnh táo lại, Từ Hàng Phổ Tử ta thế mà lại sợ hãi?
Đại Tử thở phì phò bò lên trên, mở cái miệng rộng hung hăng cắn về phía xương đùi của A Ngốc.
Két két.
Cặp kìm của Đại Tử bị nứt ra một lỗ hổng lớn bằng hạt gạo, mà xương cốt màu trắng bạc của A Ngốc lông tóc không tổn hao gì.
Đại Tử ngây người một lát, sau đó ủy khuất quay người, không để ý tới Cao Bằng kêu gọi, trực tiếp chạy về phía rừng cây.
- Đại Tử nhanh trở lại!
Cao Bằng không ngừng kêu gọi.
Nhìn qua bóng lưng Đại Tử, trong lòng Cao Bằng bất đắc dĩ, hắn biết là Đại Tử ủy khuất.
Làm ngự thú theo hắn đầu tiên, thực lực hôm nay của Đại Tử cũng không phải không có tiến bộ, nhưng mà nếu so sánh với các ngự thú khác thì tốc độ tăng lên của Đại Tử hơi chậm một chút.
A Ban phẩm chất Sử thi, Tiểu Diễm phẩm chất Sử thi, A Ngốc phẩm chất Truyền thuyết, Tiểu Hoàng phẩm chất Truyền thuyết, cái duy nhất giống nó cũng chỉ có A Xuẩn vẫn là phẩm chất Hoàn mỹ. Nhưng mà Đại Tử cũng không phải là loại cá ướp muối không có truy cầu đối với thực lực, chỉ cần mỗi ngày có thể uống nước trái cây là thỏa mãn như A Xuẩn.
Đại Tử càng nhiều hơn chính là hi vọng mình có thể trở nên càng cường đại, như thế mới có thể mỗi ngày đi theo bên người Cao Bằng để bảo hộ hắn.
Nhưng có một ngày nó đột nhiên phát hiện, những ngự thú khác bên người Cao Bằng đều trở nên càng ngày càng cường đại, việc bảo hộ Cao Bằng tựa hồ cũng không cần đến nó. Nó chỉ cần giống như một đầu cá ướp muối theo ở phía sau yên lặng hô 666 là được rồi, chuyện này khiến cho Đại Tử cảm thấy rất khủng hoảng bất an.
Cũng không phải là Cao Bằng bất công, mà là mỗi một lần tiến hóa đều cần đến những tài liệu có thể ngộ nhưng không thể cầu, không phải là chuyện Cao Bằng có thể quyết định.
Nếu như tài liệu tiến hóa của Tiểu Hoàng và A Ban bọn chúng có thể để cho Đại Tử tiến hóa thì Cao Bằng tuyệt đối sẽ không hàm hồ, thật sự thì loại chuyện này phải xem vận khí.
- Ta, ta đi tìm nó.
A Ngốc cúi người, bàn tay nhẹ nhàng quét lên bùn đất dưới chân, thận trọng nhặt lên một viên hạt tròn màu tím nhạt lớn chừng hạt gạo, bàn tay nhẹ nhàng khép lại sau đó nhanh chân đi về hướng Đại Tử biến mất.
Cao Bằng có thể có rất nhiều ngự thú, nhưng mà bên trong thế giới của mỗi một ngự thú cũng chỉ có một mình Cao Bằng.
Đại Tử ủy khuất ngồi xổm trên mặt đất, không ngừng đào hố dưới gốc một cây đại thụ, sau đó đem mình chôn xuống dưới.
A Ngốc từ phía sau đi đến, yên lặng nhìn Đại Tử tự chôn mình, chỉ còn lộ ra một đoạn đầu nhỏ cùng với hai chiếc râu trong không khí.
- Rống rống. . .
A Ngốc vỗ nhè nhẹ đầu Đại Tử, hỏa diễm màu trắng trong hốc mắt nhẹ nhàng lấp lóe, sau đó có một đoàn bay ra dung nhập vào trong đầu Đại Tử, ngắn ngủi kết nối thế giới tinh thần của Đại Tử và A Ngốc vào một chỗ.
- Đại Tử.
A Ngốc nói với Đại Tử.
Con mắt Đại Tử đảo lòng vòng, liếc nhìn A Ngốc không nói gì.
- Chúng ta là bằng hữu.
A Ngốc đưa tay phải ra.
Đại Tử vẫn không để ý tới A Ngốc.
- Đây là thứ vừa rồi ngươi đánh rơi.
A Ngốc mở tay phải ra, trên lòng bàn tay có một viên hạt tròn màu tím nhạt lớn bằng hạt gạo.
Đại Tử liếc mắt, thiếu chút nữa tức giận khóc lên. Là do ta cắn ngươi một ngụm mới rơi ra, ngươi trả răng lớn cho ta!
- Ngươi nhìn.
A Ngốc cúi đầu xuống, nhẹ nhàng chỉ vào vị trí xương đùi của mình. Ở vị trí vừa nãy bị Đại Tử cắn vào, có mấy đạo vết nứt nhỏ như sợi tóc nhìn rất bắt mắt.
Đại Tử hừ lạnh,
- Miệng vết thương ta cắn ra không phải như vậy, lừa gạt ai chứ.
A Ngốc gật đầu,
- Lần sau ta sẽ chú ý.
- Chủ nhân thích nhất là ngươi.
A Ngốc ngồi xổm xuống nhẹ nhàng vuốt ve đầu Đại Tử,
- Chúng ta cũng cần ngươi.
Đại Tử phụng phịu, trầm mặc không nói.
Sau đó nó liền phát hiện A Ngốc đã đứng dậy rời đi.
Hừ, còn nói cần ta, chỉ chớp mắt liền chạy! Lừa gạt ai đó!
Mười phút sau, sau lưng truyền đến tiếng bước chân,
- Ngươi còn tới đây làm gì, coi như ngươi tới đây ta. . .
Một cỗ mùi thơm nhàn nhạt truyền vào lỗ mũi Đại Tử.
Tay trái của A Ngốc cầm một nửa con gà quay, sau đó nhẹ nhàng đặt gà quay ở vị trí cách đầu Đại Tử nửa mét.
Ánh mắt của Đại Tử đã hoàn toàn bị gà quay hấp dẫn, gắt gao nhìn chằm chằm gà quay.
- Ta liền tha thứ cho ngươi.
Nói xong Đại Tử từ trong đất leo ra nhào vào gà quay miệng lớn gặm ăn, một bên ăn một bên mơ hồ nói:
- Ta nhất định sẽ trở nên mạnh hơn các ngươi.
- Nhất định sẽ.
A Ngốc nhẹ nói.
- Sớm muộn cũng có một ngày ta lại biến thành Từ Hàng Phổ Tử!
Đại Tử kiên định tín niệm.
Từ Hàng Phổ Tử? A Ngốc rất nghi hoặc, đây là vật gì.
- Đó là một con rết rất rất lợi hại, còn biết bay!
Trong mắt Đại Tử tràn ngập ước mơ, cái Từ Hàng Phổ Tử kia siêu lợi hại.
- Ngươi sẽ lợi hại giống như nó.
A Ngốc gật đầu.
- Hừ!
Đại Tử kiêu ngạo ngẩng đầu.
Sau khi được A Ngốc an ủi Đại Tử trở về với cái miệng đầy dầu mỡ, Cao Bằng an ủi Đại Tử ngày mai sẽ đi vào trong rừng rậm tìm kiếm tài liệu tiến hóa cho nó.
Con rết thích ăn dấm nào đó lúc này mới hài lòng nằm xuống đi ngủ.
-------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top