Chương 265: Khủng Bố Ngược Sát Mẫu Chu
- Muốn ăn không?
Cao Bằng dụ hoặc hỏi.
Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu gật đầu thật mạnh, nước bọt sắp chảy ra thành sông.
Trêu chọc Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu trong chốc lát, Cao Bằng giơ tay ném mạnh chiếc cốc trong tay đi.
Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu mở miệng khẽ cắn một cái, thân thể cao lớn nhấc lên một trận gió lốc, thổi mạnh đến mức cây cỏ nằm rạp xuống đất.
Thân thể cao lớn liên tục nhảy nhót trên mặt đất, chờ đến lúc nó đi tới đây, Cao Bằng chỉ nhìn thấy một mảnh hỗn độn trên bãi cỏ.
Có lẽ đây là khuyết điểm của ngự thú có thể tích lớn.
Những ngự thú có thể tích quá lớn sẽ dễ dàng phát sinh những vấn đề này. Giống như một người sinh sống ở quê nhà của côn trùng, cho dù họ có cẩn thận như thế nào đi nữa thì cũng rất dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nuốt cái cốc lớn vào trong bụng, Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu giống như đã uống say, xoay xoay lắc lắc cuối cùng bịch một tiếng ngã xuống mặt đất.
Rất nhanh Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu liền ngủ say như chết, thỉnh thoảng còn chép chép miệng.
- Xấu quá.
A Ban nhìn Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu với vẻ mặt ghét bỏ.
Thế mà còn chép miệng, chưa bao giờ thấy một con nhện nào ngủ không thành thật như nó cả, coi như cái tên Đại Tử xấu xí kia còn dễ thương hơn nó nhiều!
A Ban tranh thủ thời gian chạy khỏi nơi này, không biết chạy đi chỗ nào chơi.
Trong mấy ngự thú dưới tay Cao Bằng thì A Ban là lười nhất, cũng là ngự thú có thể chơi vui vẻ cả một ngày.
Mấy ngự thú khác đều cần phải vất vả huấn luyện thân thể và năng lực khống chế nguyên tố, mà nó thì lại không cần.
Nó chỉ cần học chịu đòn và huấn luyện thân thể là được.
A Ban vẫn cảm thấy Cao Bằng để nó huấn luyện thân thể là hi vọng nó có thể chạy trốn thật nhanh.
…
Ngoài thành Du Châu, Bách Vạn Đại Sơn.
Một đội ngũ cả người ăn mặc kín kẽ, trên đỉnh đầu đội một cái khăn trùm màu trắng kỳ quái đang đi lên đỉnh một ngọn núi.
Nhấc lên cái khăn trắng trên đầu, người dẫn đội là một người tóc vàng mắt xanh, mái tóc màu vàng nhạt gợn sóng rủ xuống vai, râu mép rậm rạp, cúi đầu nhìn về ngọn núi dưới chân. Cách đó không xa có một ngọn núi đen kịt lặng lẽ đứng nơi đó, mặt ngoài ngọn núi có đầy những lỗ nhỏ màu đen.
- Chính là chỗ này.
Người cầm đầu rất lưu loát nói một câu tiếng khu Kim Sa.
Khu Kim Sa là một khu lớn ở Đông u, bầu không khí tín ngưỡng ở đây cực kì nồng nặc, rất nhiều người đều thờ phụng thần minh Thánh La Thiên.
Thánh La Thiên Tông nói thế giới là do Thánh La Thiên sáng tạo, thế giới này vốn là một mảnh thánh khiết, nhưng sau này lại bị nhân loại ô nhiễm. Cho nên nhân loại cần thờ phụng Thánh La Thiên mới có thể tịnh hóa sự ô uế của bản thân, cuối cùng đạt tới mục đích tịnh hóa thế giới, đồng thời cũng có thể trở về với vòng tay của Thánh La Thiên sau khi họ chết.
Đương nhiên, đây chỉ là do Thánh La Thiên truyền ra, một hệ thống tôn giáo hoàn chỉnh cần có những chuyện xưa, bối cảnh và các giới luật của tôn giáo đó.
(PS: Nhắc nhở người đọc rằng Thánh La Thiên này hoàn toàn là hư cấu, không phản ánh một tôn giáo nào ở hiện thực. Quyển tiểu thuyết này diễn ra ở thế giới song song, không liên quan gì tới Trái Đất cả.)
Trên cơ bản chỉ cần là người của khu Kim Sa đều sẽ tin phụng Thánh La Thiên, nhưng mà bọn họ sẽ chia tín đồ ra thành nhiều loại như phiếm tín đồ (tín đồ không tin tưởng lắm), đốc tín đồ (tín đồ tin tưởng tuyệt đối) và cuồng tín đồ (tín đồ cuồng nhiệt).
- Thánh La Thiên ở trên, cuối cùng cũng tìm được.
Mấy người ở sau lưng lần lượt nhấc khăn che đầu lên, nhìn Sơn Linh ở dưới rồi nhẹ nhàng thở ra.
- Đây chắc là Sơn Linh được ghi chép trong La Thiên Kinh.
Một cô gái có mái tóc đỏ thắm, trên mặt có đầy vết tàn nhang nhảy cẫng lên nói.
- Chắc là vậy, không nghĩ tới Sơn Linh trong truyền thuyết cũng đã xuất hiện.
- Như vậy cũng không có gì kỳ quái, không phải các người đều đã nhìn thấy Sư Thứu của bác Jerry rồi sao.
(Sư Thứu: Một loại quái vật có mình sư tử, đầu và cánh của đại bàng, trong truyền thuyết của phương Tây)
Một thanh niên tóc vàng có làn da trắng bệch với vóc dáng không cao ở bên cạnh lạnh lùng nói.
- Chuyện này không giống, Sư Thứu là quái vật được ghi chép lại trong thần thoại xưa, mà con Sơn Linh này là thần tiên ma quái được ghi lại trong La Thiên Kinh.
Cô gái tóc đỏ mặt tàn nhang lắc đầu chăm chú nói.
- Được rồi, tất cả im miệng lại đi!
Người đàn ông cầm đầu nhíu mày quát lớn.
Sau đó hắn cúi đầu về phía Sơn Linh ở dưới chân, trong mắt tỏa ra sự nóng bỏng. Nếu như Sơn Linh đã xuất hiện, như vậy những ghi chép trong La Thiên Kinh phải chăng đều là thật.
Khác biệt với những bản La Thiên Kinh bên ngoài, ở trong tổng bộ Thánh La Thiên có bản gốc của La Thiên kinh, trong bản gốc có ghi chép rất nhiều thứ, mà Sơn Linh chính là một cái trong đó. Trên bản gốc cũng ghi chép rất nhiều thứ vụn vặt, từ trong đó hắn phát hiện ra một tin tức rất thú vị.
- Ta nghĩ chúng ta có thể xuống dưới nói chuyện với Sơn Linh tiên sinh.
Người đàn ông tóc vàng với tay ra sau vẫy vẫy, một con ngự thú toàn thân màu lam cao chừng bốn mét, trên lưng mọc ra hai cánh màu tím chậm rãi đi tới.
Người đàn ông tóc vàng cưỡi lên lưng nó, cự thú phát ra một tiếng gầm nhẹ, xòe hai cánh lao thẳng xuống dưới.
…
Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu đang nằm ngủ say trên mặt đất.
Dưới thân mẫu chu bỗng xuất hiện một quầng sáng cấp Lĩnh chủ, quầng sáng vô cùng thô ráp, giống như nham thạch màu xám trắng, ở ngoài rìa có một chút gai nhọn sắc bén. Quầng sáng này cũng không hoàn chỉnh, có rất nhiều chỗ bị sứt mẻ không trọn vẹn.
Bùn trên mặt đất bắt đầu lăn lộn, cuối cùng hóa thành một viên nham thạch hình cầu bao bọc mẫu chu vào bên trong.
- Đại khái tiến hóa phải cần một khoảng thời gian, nếu như lo lắng cho nó thì anh có thể thủ tại chỗ này chờ nó tiến hóa kết thúc.
Hoàng Á cảm kích gật đầu với Cao Bằng.
- Cảm ơn Cao thiếu!
Nếu như trước đó hắn còn có chút nghi ngờ, nhưng bây giờ đối với Hoàng Á thì chuyện trở thành thuộc hạ của Cao Bằng đã không có gì phải nghi vấn nữa.
Vừa mới trở thành thuộc hạ của Cao Bằng đã có thể nhận được một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ.
Đây chính là ngự thú cấp Lĩnh Chủ đó!
Ngay cả trưởng bộ phận an ninh Từ Hà Đề cũng chỉ có một con ngự thú cấp Thủ Lĩnh đỉnh phong mà thôi.
Giữa trưa Cao Bằng mời Hoàng Á ở lại trong biệt thự ăn cơm.
Buổi chiều, Hoàng Á một tấc không rời canh giữ bên cạnh mẫu chu đang trong giai đoạn tiến hóa.
Buổi tối, hắn trực tiếp dựng một cái lều nhỏ ở bên cạnh mẫu chu.
Một đêm trôi qua, nham cầu do mẫu chu ngưng tụ hiện ra vết rạn dày đặc, vết rạn càng lúc càng lớn, không ngừng tăng dần.
Giống như một con gà con muốn chui ra khỏi vỏ trứng.
Cao Bằng đang chuẩn bị đi đến trường thấy vậy cũng ở lại xem một chút, muốn thấy tận mắt cảnh Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu tiến hóa thành công.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua. . .
Xoạt xoạt!
Một cái chân giống như trường mâu màu bạc sắc bén từ trong đó vươn ra, nham thạch cứng rắn giống như đậu hũ bị chọc thủng dễ dàng.
Tiếp theo là cái thứ hai, rồi cái thứ ba…
Từng cái chân nhện sắc bén như mâu liên tiếp vươn ra phá vỡ nham cầu, hình dáng sau khi tiến hóa cũng dần lộ ra dưới ánh nắng mặt trời.
【 Tên quái vật 】: Khủng Bố Ngược Sát Mẫu Chu (Lĩnh Chủ)
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 41
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Nham
【 Trạng thái quái vật 】: Khỏe mạnh (mừng rỡ)
【 Nhược điểm quái vật 】: 1. Hệ Mộc, 2. Bạch Kim Vương La Đằng
【 Năng lực quái vật 】: Tơ nhện cường hóa Lv2, Ngạnh hóa làn da Lv2, Nhện trảo sắc bén Lv1.
-----------------------
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top