Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 264: Huyết Khế

Chương 264: Huyết Khế
Đáy mắt Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu thoáng qua một tia cảnh giác, hung hăng trừng mắt nhìn A Ban,
- Các ngươi muốn làm gì?
Cao Bằng còn chưa lên tiếng A Ban đã cười hắc hắc, dùng một chân gãi gãi mặt, trong đôi mắt nhỏ chợt lóe lên tia sáng,
- Ngươi nói xem ~ nhện lớn ~
Nói xong A Ban liền không thể chờ đợi bổ nhào lên lưng Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu,
- Một con nhện mập như vậy vừa nhìn đã thấy ngon rồi.
Lúc này hung hăng cắn mạnh một cái lên đùi Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu. Mặc dù Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu là bán lĩnh chủ, nhưng mà lớp vỏ ngoài màu xám cực kỳ cứng rắn của nó vẫn bị cắn ra một lỗ thủng.
A Ban vừa nhai nuốt vừa nói những lời mơ hồ không rõ:
- Thịt quá già, không dễ nhai, nhưng dinh dưỡng vẫn rất phong phú.
Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu tức giận đến mức đỉnh đầu sắp toát ra khói trắng! Phát ra các loại uy thế khủng bố.
A Ban không sợ chút nào, ngược lại còn dương dương đắc ý,
- Trước kia đều là đám nhện cái các ngươi ăn thịt nhện đực chúng ta, lần này ta phải nói cho ngươi biết, nhện đực chúng ta cũng có thể ăn thịt nhện cái!
Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu bị đau phát ra tiếng gào thét tràn đầy phẫn nộ, không ngừng giãy dụa một cách điên cuồng.
Xiềng xích quấn quanh cơ thể nó không ngừng vang lên tiếng lách cách, xiềng xích ở một vài bộ phận còn bị kéo thẳng tắp.
A Ban bị dọa đến mức từng sợi lông trên người dựng thẳng lên, hệt như một con nhím đầu trọc bị kinh sợ,
chỉ cần hơi có chút gió thổi cỏ lay thì ngay lập tức sẽ lấy thế sét đánh không kịp bưng tai chạy trốn.
Nhìn thấy con nhện này bị kinh hãi như thế, Cao Bằng lập tức im lặng, vẫy tay gọi A Ngốc qua.
A Ngốc đang ngồi trên cây cạnh bờ hồ đọc sách với con gái, nghe thấy mệnh lệnh của chủ nhân bèn vươn tay sờ đầu con gái, ôn hòa nói:
- Con cứ ở đây tiếp tục đọc sách đi, ba ba ra ngoài một lát.
Dứt lời liền tung mình nhảy khỏi cây, thân thể nghiêng về phía trước rồi hạ xuống, xương ngón chân rắn chắc cắm vào mặt đất,
Ầm!
Chỉ để lại một đám sương trắng thật lớn ngay tại chỗ.
Với tốc độ khủng khiếp đó A Ngốc kéo theo một cái tàn ảnh thật dài, thời gian không tới ba giây đã vượt qua khoảng cách mấy trăm mét xuất hiện sau lưng Cao Bằng,
- Chủ nhân!
A Ngốc quỳ một chân xuống đất, hỏa diễm màu trắng trong hốc mắt tràn đầy vẻ băng lãnh.
A Ngốc không hề phóng thích khí thế cũng không hề hiển lộ quầng sáng Lĩnh chủ của mình nên Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu không biết được đẳng cấp của A Ngốc, nhưng nó vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được sự cường đại của A Ngốc. Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu cảm thấy nguy hiểm nên không tiếp tục giãy dụa nữa, yên lặng cảnh giác nhìn A Ngốc.
- Ta không có quá nhiều sự kiên nhẫn, ta cũng không muốn chậm rãi nói đạo lý với ngươi. Hoặc là lựa chọn thần phục, ta không chỉ cho ngươi sống sót mà còn có thể cho ngươi trở thành Lĩnh chủ, hoặc ngươi có thể dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, ta cũng sẽ không để ý trong những món đồ mình cất giữ lại nhiều thêm một viên tinh hạch bán lĩnh chủ.
A Ban nhảy từ trên lưng mẫu chu xuống, trong đôi mắt nhỏ tràn đầy vẻ đắc ý, lặp lại một lần những gì Cao Bằng vừa nói.
Mẫu chu trầm mặc không nói, trong ánh mắt thoáng qua một tia khuất nhục, dẫu sao làm một con nhện ở dưới mái hiên thì không thể không cúi đầu:
- Được.
Cao Bằng khẽ gật đầu, sau đó bảo Hoàng Á tiến lên ký kết huyết khế với mẫu chu.
- Ngươi không phải là người ký huyết khế với ta sao?
Mẫu chu kinh ngạc hỏi.
- Ta nói ta sẽ ký huyết khế với ngươi lúc nào? Không phải bất cứ ngự thú nào ta cũng sẽ ký huyết khế đâu.
Cao Bằng nhịn không được cảm thấy buồn cười.
Mẫu chu nháy mắt ngốc trệ, sau đó nổi giận gầm lên,
- Ngươi có ý gì?
A Ban dùng móng vuốt quệt mặt một cái,
- Tỉnh táo lại đi bà chị, chủ nhân đã có con nhện anh tuấn tiêu sái như ta rồi thì sao có thể coi trọng ngươi chứ!
Được Cao Bằng dặn dò, Hoàng Á tiến lên ký kết huyết khế với mẫu chu.
Chỉ mỗi chiều dài thân thể của mẫu chu cũng đã không dưới ba mươi mét, trên cái đầu khổng lồ hiện đầy vết tích loang lổ, từng sợi từng sợi lông cứng lóe lên hàn quang.
Hoàng Á đưa ngón tay vẫn còn chảy máu đặt lên trán mẫu chu, sau đó một luồng u quang chậm rãi thấm ra. . .
Hoàng Á chậm rãi nhắm mắt lại, đại khái đợi một lúc sau Hoàng Á mới mở mắt ra, sắc mặt hiện lên vẻ quái lạ.
- Sao rồi?
Cao Bằng nhíu mày.
- Cao thiếu. . . Chờ một lát, lòng cảnh giác của mẫu chu này có hơi sâu, cần phải thử thêm vài lần nữa mới được.
Hoàng Á xấu hổ cười đáp.
Cao Bằng liếc nhìn A Ban. A Ban ngầm hiểu, đi lên phía trước dùng móng vuốt nhỏ bé của mình gõ gõ lên đầu mẫu chu,
- Ký huyết khế nhanh một chút, có biết hay không, có biết hay không hả?
Thấy tầm mắt mẫu chu quét tới, A Ban tranh thủ thời gian co đầu rụt cổ lại, lui về phía sau hai bước. Sau đó đột nhiên nhớ tới con mẫu chu này đã bị hạn chế hành động, lập tức thẹn quá hoá giận.
- Gõ ngươi ngựa, ai bảo ngươi làm ta sợ!
Một móng vuốt đánh lên trên mặt mẫu chu.
Mẫu chu nhàn nhạt nhìn A Ban, sau đó không thèm để ý đến nó.
Sau khi Hoàng Á nghỉ ngơi một lát lại bắt đầu tiếp tục ký kết huyết khế. Không bao lâu, biểu cảm trên mặt hắn trở nên cực kì khó chịu, cắn chặt hàm răng.
Mười phút sau, Hoàng Á mở to mắt thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, trên trán tràn đầy mồ hôi, dù cho rất mệt mỏi nhưng vẫn lộ ra vẻ vui mừng,
- Cao thiếu, tôi thành công ký kết huyết khế rồi!
Cao Bằng gật đầu,
- Đi.
Sau đó bảo A Ngốc đi mở trói cho mẫu chu.
Có A Ngốc ở bên cạnh, lại thêm Bạch Long ẩn trong hồ cách đó không xa, Cao Bằng ngược lại còn hi vọng con mẫu chu này có thể không nghe lời, như vậy hắn sẽ có lý do thừa cơ dạy dỗ nó một trận.
Xiềng xích bị A Ngốc kéo đứt, Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu ở trên mặt đất lắc la lắc lư một lúc, sau đó mới chậm rãi đứng dậy, ngáp một cái.
Cái chân nhện sắc bén như trường mâu đâm sâu xuống nền đất, Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu yếu ớt phát ra tiếng kêu khe khẽ.
Ánh mắt e ngại nhìn hồ nước, Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu ở ven hồ thỏa thích vươn người. Nó đã bị trói quá lâu, trong chốc lát còn chưa kịp thích ứng.
Tám cái vuốt nhện sắc bén vừa to vừa dài thải mái vươn ra, còn duỗi lưng một cái, thân thể cao lớn tạo thành một cái bóng đen kịt trên mặt đất.
Tròng mắt A Ban suýt nữa đã rớt ra ngoài. Lúc nằm trên đất thì còn tốt, chí ít nhìn sơ qua không cao hơn nó được bao nhiêu, nhưng khi mẫu chu đứng lên thì A Ban lại cảm thấy chiều cao của con mẫu chu này muốn chọc thủng trời xanh.
Tại sao lại có một con nhện cao đến vậy chứ!
Ngẫm lại hành vi vừa rồi của mình, A Ban không khỏi rơi vào trầm tư.
Trong khi đang tự hỏi, tám cái chân của nó đã lặng lẽ di chuyển về phía sau, trong lúc không hay không biết đã trốn đến sau lưng Cao Bằng.
Ngẩng đầu lên đầy vẻ cơ trí, A Ban thở dài một hơi. Được rồi, ta sẽ không so đo với cái con nhện cái này nữa.
Cao Bằng nói ra:
- Chờ một lát, các ngươi ở đây chờ ta nửa tiếng.
Sau đó Cao Bằng đi vào phòng thí nghiệm bắt đầu phối trí dược tề.
Nửa tiếng đồng hồ sau Cao Bằng nhanh chân đi ra, trong tay còn cầm một cái cốc chịu nhiệt, trong cốc chứa đầy chất lỏng màu vàng đậm. Chất lỏng na ná như keo dán, nhìn qua chẳng khác nào mỡ bò đông kết.
Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu gắt gao nhìn chằm chằm cái cốc trong tay Cao Bằng, nó còn chưa làm gì nhưng đã cảm nhận được huyết dịch và cả tinh hạch trong cơ thể mình đang điên cuồng vận chuyển.
Đây là sự hấp dẫn theo bản năng tới từ sâu trong huyết mạch, bản năng thân thể làm cho nó không kìm lòng được muốn ăn hết đồ vật trong chiếc cốc kia.
Nó rất tự giác khom người xuống, hai mắt giống như bị cao su dán chặt lên cốc, rất tự giác mở miệng ra, từng giọt nước bọt chảy ra từ khóe miệng.
Cao Bằng cầm cốc giơ về phía bên trái, cái đầu của Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu di chuyển theo về phía bên trái, Cao Bằng lại đưa cốc sang bên phải, cái đầu của Khủng Bố Tàn Bạo Mẫu Chu cũng theo đó mà đưa về phía bên phải.
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất