Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 284: Chấn Động

Chương 284: Chấn Động
Mỗi sinh mệnh đều là một bộ sử thi hùng vĩ.
Trong thế giới của Sáp Sí Lôi Viên, không nghi ngờ gì nữa, nhân viên nuôi dưỡng trong vườn bách thú tên là Garoua kia đã chiếm một phần rất lớn trong sinh mệnh của nó. Dù cho đã chết, nhưng trong linh hồn nó vẫn khắc ghi thật sâu những ký ức liên quan đến hắn.
Còn có con Mộc Khổng Tước dù chết đói chết khát cũng không chịu khuất phục kia, tất cả chuyện này đều chứng minh hắn là một ngự sử hợp cách.
Với người khác thì hắn là anh hùng, nhưng với ta hắn lại là kẻ thù, lập trường khác biệt, chỉ thế thôi.
- Rống!
Bộ xương của Sáp Sí Lôi Viên đột nhiên chậm rãi đứng dậy từ dưới đất, trong con ngươi đen kịt bùng lên từng đoàn từng đoàn ngọn lửa màu trắng, tiếng gào thét vang lên dường như được phát ra từ sâu trong lồng ngực nó.
Thân thể đã chết theo mặt đất lạnh lẽo đứng dậy, các đốt xương va chạm vào nhau vang lên tiếng lách cách giòn tan.
Dù không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng lần nào nhìn thấy hình ảnh này Cao Bằng cũng vô cùng rung động.
Sức mạnh khiến cho người chết đứng dậy, để cho người chết sống lại.
【 Tên quái vật 】: Sáp Sí Khô Lâu Viên (phụ thuộc Hài Cốt Bạo Quân)
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 41
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Phổ thông.
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ vong linh / Hệ cốt
【 Nhược điểm quái vật 】: Hệ thần thánh / Hệ quang.
Cấp bậc tụt xuống một cấp so với trước kia, phẩm chất cũng tụt xuống một bậc. Vong linh khôi phục không thể hoàn toàn có được tất cả sức chiến đấu như khi nó còn sống, dù có khôi phục được vong linh thì thực lực cũng có mạnh có yếu. Cao Bằng vẫn chưa hiểu rõ các yếu tố cụ thể ảnh hưởng đến mức độ mạnh yếu của chúng, hiện giờ hắn còn chưa có thời gian đi nghiên cứu những thứ này.
A Ngốc lệnh cho Sáp Sí Khô Lâu Viên kéo hài cốt của Mộc Khổng Tước vào trong phòng thí nghiệm của chủ nhân, sau đó mới theo Cao Bằng cùng nhau đi ra ngoài.
Cao Bằng gật đầu:
- Lúc xế chiều Tiểu Hoa đã tiến hoá thành công, khi ta đi ra vẫn đang nằm ngáy o o… Trong nhà gỗ đó, ngươi về xem thử xem nó đã tỉnh lại chưa.
A Ngốc gật đầu, đứng im không nhúc nhích nhìn theo bóng lưng Cao Bằng rời đi. Thật lâu sau mới nắm chặt tay trái đặt lên ngực, cúi chào thật sâu với bóng lưng đã đi xa kia.

Trong buổi tối hôm nay, quân khu Du Châu, chính phủ Du Châu, các gia tộc to to nhỏ nhỏ ở căn cứ thành phố Du Châu đều nhận được một tin tức có tính chất bạo tạc.
Tập đoàn Nam Thiên mới có thêm một ngự thú vương cấp – Thiên Tai Sơn Chu!
Tin tức này giống như một cơn lốc quét ngang cả xã hội thượng tầng Du Châu. Ngay sau đó, nó khuếch tán ra các căn cứ thành phố khác và dần lan ra toàn bộ khu Hoa Hạ với một tốc độ kinh khủng.
Khi mới nhận được tin này, có rất nhiều người cho rằng đây chỉ là trò đùa. Nhưng sau khi xác định được tin này có thật, ai nấy đều hoàn toàn chấn kinh, từ trong đáy lòng đều tràn ngập sự ghen ghét đố kỵ, sợ hãi thán phục, đủ loại cảm xúc khác nhau.
- Nghe nói Kỷ Hàn Vũ đã có một con giao long vương cấp rồi… Giờ lại có thêm một con ngự thú vương cấp nữa. Nam Thiên này, Nam Thiên, chẳng lẽ thực sự muốn trở thành Nam Thiên Môn cao cao tại thượng kia sao?
Thị trưởng khu căn cứ Ma Đô khi biết được tin tức này đã nói với người nhà như thế. Sau đó, không biết làm sao lại lan truyền ra ngoài.
Đêm hôm đó, quân khu Du Châu liên hợp với chính phủ căn cứ Du Châu tổ chức hội nghị, thảo luận mất trọn vẹn ba giờ đồng hồ.
Trong Liên minh chính phủ, các quân khu và chính phủ mỗi căn cứ đều có vai trò của mình, quan hệ vẫn luôn không hoà hợp, các hội nghị liên hợp như vậy rất ít khi diễn ra.
- Được, báo cáo kết quả cho tổng bộ chính phủ khu Hoa Hạ đi. Trong thời gian này hãy dặn nhân viên chính phủ bên dưới an phận một chút, nếu tập đoàn Nam Thiên có yêu cầu gì, chỉ cần không quá phận, đều phải tận lực đồng ý.
Thị trưởng khu căn cứ Du Châu Ngưu Trường Trị xoa xoa mi tâm, kết luận, tan họp.
Buổi họp bất thường ngay trong đêm này cũng không phải nhằm vào tập đoàn Nam Thiên, chỉ là ảnh hưởng của chuyện này thực sự quá lớn. Trước mắt, bọn họ cũng không biết chắc ở các địa khu lớn khác trên thế giới có ngự thú vương cấp hay không, hiện giờ dù đã hợp thành Liên minh chính phủ thế giới nhưng các đại khu vẫn âm thầm phân cao thấp. Trừ khi là việc liên hợp xây dựng bộ môn hoặc thí nghiệm, nếu không họ cũng không biết quá nhiều tin tức về các địa khu khác.
Nhưng mà bên trong địa khu Hoa Hạ chỉ có một ngự thú vương cấp là bạch long của Kỷ Hàn Vũ, bây giờ lại có thêm một con Thiên Tai Sơn Chu không rõ thực hư.
Cho nên, vô luận là phương châm đối đãi với tập đoàn Nam Thiên hay các mặt khác đều phải có sự thay đổi.
Người không có ý hại hổ, nhưng hổ luôn có ý hại người, việc phòng ngừa chu đáo vẫn luôn cần thiết.
Ngày hôm sau, Cao Bằng mới nghe được tin tức bên ngoài.
- Ông ngoại, cứ trực tiếp thông báo ra ngoài như vậy sao?
Cao Bằng rất không quen. Dựa theo thói quen của hắn, loại chuyện này không nên bại lộ ra ngoài ánh sáng, hắn ưa thích âm thầm phát đại tài hơn là uy phong bề ngoài.
- Ông cũng muốn giấu giúp cháu, nhưng ngự thú của cháu to như thế, làm sao giấu được, kẻ khác có ai mù đâu.
Kỷ Hàn Vũ cười nói.
Cao Bằng cười khổ. Cũng đúng thôi, giấu ngự thú cao khoảng mười mấy thước còn dễ, chứ A Ban cao đến mấy trăm mét, muốn giấu đi, trừ khi những người khác đều mù hết.
- Huống hồ, nói ra thì sao?
Kỷ Hàn Vũ bình tĩnh nói:
- Có ai dám nói gì không?
- Cháu phải nhớ kỹ, những kẻ này đều bắt nạt yếu sợ mạnh! Lúc trước khi ông mới về Nam Thiên, khắp nơi đều bị gây khó dễ, ở bên trong tập đoàn cơ hồ bị cho đi tàu bay giấy (bên ngoài thì tâng bốc, bên trong thì bài xích, làm cho mất thực quyền). Ngay đêm đầu trở về, ông đã bị tập kích đến sáu lần, có tay súng bắn tỉa, cũng có ngự sử, thậm chí còn có người ném cả thuốc nổ vào trong phòng ông.
Kỷ Hàn Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ, Cao Bằng vểnh tai lắng nghe, đây là lần đầu tiên ông ngoại kể chuyện quá khứ với hắn.
Đột nhiên hai mắt hắn lạnh đi:
- Có những ai!
Kỷ Hàn Vũ khoát tay áo:
- Vì ông đã mất tích một năm, nên họ đều coi tập đoàn Nam Thiên như một khối thịt mỡ, tướng ăn của đám người này cực kỳ khó coi. Khi ông trở về thì đương nhiên bọn họ đều rất phẫn nộ. Ông là một kẻ đáng lẽ phải chết rồi, vì sao còn phải quay về chứ?
Kỷ Hàn Vũ nhịn không được cười nhạo:
- Sau đó, ngày thứ hai ông dẫn theo Bạch Long tìm tới cửa nhà từng người một, giết cho máu chảy thành sông.
Kỷ Hàn Vũ quay sang nghiêm túc nhìn vào hai mắt Cao Bằng:
- Sau đó, bọn họ liền sợ.
Cao Bằng gật đầu như gà con mổ thóc.
- Mới đầu ông ngoại còn muốn giúp cháu ngăn cản thêm hai năm mưa gió nữa…
Kỷ Hàn Vũ khẽ thở dài. Kết quả là chớp mắt một cái, đứa cháu ngoại đã trưởng thành đến mức này rồi.
Điều này khiến cho Kỷ Hàn Vũ hơi hụt hẫng. Mình còn muốn che gió chắn mưa cho cháu ngoại thêm vài năm, giờ thì không cần nữa…
Năng lực Đấu Chuyển Tinh Di kỳ dị kia được Kỷ Hàn Vũ phát hiện trong một di tích, hắn cũng có tu luyện nên đương nhiên hiểu được sự lợi hại của nó. Có thể nói, hiện giờ khả năng bảo mệnh của Cao Bằng còn mạnh hơn cả hắn, chỗ nào cần đến hắn bảo vệ nữa.
Ngày thứ ba, A Ban di chuyển đến chỗ Cao Bằng, cuối cùng chọn ngọn núi nằm phía sau biệt thự làm lãnh địa của mình.
Chính phủ Du Châu cũng nhận ra con cự thú này, nhưng đều giả bộ như không thấy… xem như ngầm đồng ý.
Sáng sớm ngày thứ hai, tổng bộ chính phủ khu Hoa Hạ đã hạ chỉ thị phê duyệt – Như thường.
Đây là cách nhìn của chính phủ khu căn cứ Du Châu, nhưng đối với công nhân viên của tập đoàn Nam Thiên thì lòng trung thành của họ đã tăng cường lên rất nhiều.
Bọn họ đột nhiên phát hiện ra, dường như nơi mình đi làm là nơi an toàn nhất trên thế giới…
------------------------
Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) – Mạt thế, khoa huyễn, nếu đã yêu thích Ngày Tàn Của Thế Giới, truyện tranh Ganz, phim Alita, Đấu trường sinh tử thì đừng bỏ qua nhé!
--------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất