Chương 300: Xuân Ngân Thú
Đối với việc thành lập Công hội nhà thám hiểm, Liên minh Ngự Sử cũng có nghe thấy, nhưng mà cũng không có quá mức để ý.
Bởi vì giữa cả hai bên tạm thời còn không có xung đột trên bản chất, hơn nữa qua một năm này khắp nơi trên toàn thế giới số lượng các tổ chức được thành lập cùng loại với Công hội nhà thám hiểm cũng không ít.
Đối với Liên minh Ngự Sử, bọn họ xem như trở thành Vô Miện Chi Vương bên trong mọi tổ chức chính thức của giới Ngự Sử.
Vô luận là đánh giá đẳng cấp Ngự Sử, khảo hạch Dục Thú Sư, hay là ban phát thẻ căn cước cho quái vật, những chuyện này đều chứng minh dã tâm của Liên minh Ngự Sử.
Mà loại tổ chức giống với Công hội nhà thám hiểm này ở trong mắt Liên minh Ngự Sử chính là một tổ chức dân gian.
Tổ chức quan phương sao có thể đặt mối quan tâm đến tổ chức dân gian, đây chẳng phải là quá thấp kém.
Bọn họ sẽ chỉ cân nhắc ở một số thời điểm sẽ tiến hành hợp tác cùng một chút tổ chức dân gian mà thôi.
Ví dụ như hạng mục Dịch trạm Sơn Linh của Công hội nhà thám hiểm cũng rất không tệ, có hơn một trăm con Sơn Linh cấp Lĩnh Chủ làm dịch trạm, trong suy nghĩ của một ít cao tầng Liên minh Ngự Sử thì chính là một loại vô cùng lãng phí.
- Những cái này đều là Sơn Linh cấp Lĩnh Chủ, tất cả đặt ở dã ngoại làm khu vực an toàn cũng quá lãng phí!
Một vị cao tầng trong phân hội Hoa Hạ của Liên minh Ngự Sử tức giận bất bình lên tiếng.
Đây chính là quái vật cấp Lĩnh Chủ, hơn nữa còn nhiều như vậy, hơn một trăm!
Bản thân hắn cũng còn không có trong tay Ngự thú cấp Lĩnh Chủ, nếu như có thể cho hắn một con sẽ có bao nhiêu tuyệt vời chứ.
Hắn biết rõ bản thân mình có bao nhiêu cân lượng, nếu hắn ra mặt lên tiếng thì nhất định là không thể, nói không chừng còn có thể bị loạn côn đánh chết. Nhưng mà nếu như có thể đem tất cả Liên minh Ngự Sử đều lôi kéo vào thì sẽ không giống nhau.
Nhiều quái vật cấp Lĩnh chủ như vậy, hắn tin tưởng tuyệt đối không phải chỉ có một mình hắn động tâm.
- Hơn một trăm con quái vật cấp Lĩnh chủ cứ đặt ở dã ngoại như vậy đúng là có chút lãng phí.
Hội trưởng phân hội Tào Huyền Sinh của khu Hoa Hạ là nheo mắt lại, đồng ý nói.
Nếu như là một trăm con quái vật cấp Thủ Lĩnh thì hắn sẽ không đặt trong lòng, thế nhưng đây chính là tận hơn một trăm con quái vật cấp Lĩnh Chủ. Hơn nữa rất có thể còn không có ký kết huyết khế, chuyện này làm cho hắn rất động tâm.
Nếu như những quái vật cấp Lĩnh Chủ này có thể đưa tới Liên minh Ngự Sử… Vậy thì phân hội Liên minh Ngự Sử khu Hoa Hạ e rằng trong chớp mắt sẽ lập tức trở thành một khu vực có quyền nói chuyện lớn nhất trên toàn thế giới.
- Ngươi coi người khác đều là kẻ đần à? Để quái vật cấp Lĩnh Chủ ở đó mà không ký?
Chu Thiên Dân đột nhiên đẩy cửa vào, dùng giọng điệu lạnh lùng nói với Tào Huyền Sinh.
Tào Huyền Sinh giận đến tím mặt, sau khi nhìn rõ người nói chuyện là Chu Thiên Dân thì sắc mặt đỏ lên. Tuy rằng hắn là Hội trưởng Liên minh Ngự Sử khu Hoa Hạ, nhưng mà Chu Thiên Dân lại là một trong mười hai nguyên lão.
Thân phận đặc thù, thậm chí có thể ở đại hội nguyên lão bỏ phiếu bổ nhiệm hoặc miễn nhiệm chức vụ hội trưởng của một đại khu.
- Mặc dù ta không có gặp qua Sơn Linh, nhưng cũng có nghe nói qua, đó là quái vật sinh ra sau khi núi đá thành tinh... Loại quái vật này có tính cách như thế nào, bản thân là hội trưởng Liên minh, chẳng lẽ ngươi cũng không biết điểm ấy sao?
Chu Thiên Dân lắc đầu, ánh mắt u lãnh.
Tào Huyền Sinh trầm mặc.
Từ hai tháng trước khi những pho tượng kia phục hồi đã có không ít người muốn ký kết huyết khế với chúng, dù sao cũng có không ít pho tượng sau khi phục hồi trở nên rất nổi danh, hơn nữa những pho tượng này vô luận là đẳng cấp hay sức mạnh đều rất không tệ.
Nhưng mà tính tình của mấy pho tượng hoạt hoá này đều rất bướng bỉnh, trên cơ bản sẽ không dễ gì hàng phục được.
Số người có thể ký kết huyết khế với những pho tượng hoạt hóa này đã ít lại càng ít. Thế nên dân gian truyền lưu một cách nói, cho rằng những người ký kết khế ước với những pho tượng hoạt hóa này đều là "Người thiên tuyển". Đương nhiên, đây chỉ là một loại trêu chọc mà thôi.
Nhưng từ đó cũng đủ để biết được muốn ký kết huyết khế với loại tử vật sau khi thành tinh này khó khăn thế nào.
- Các ngươi có ý nghĩ gì ta đều hiểu rất rõ, nhưng mà đừng nên quên rằng, muốn ký kết huyết khế với những Sơn Linh này khó khăn lớn tới mức nào. Mà nếu có cơ hội ký kết huyết khế thì vì cái gì người khác sẽ ngu ngốc không ký mà lưu lại cho chúng ta. Nói thêm một chút, hiện tại các ngươi cũng đều biết rõ hai đầu ngự thú Vương cấp ở khu Hoa Hạ đều là nằm trong tay ai chứ.
Chu Thiên Dân lạnh lùng nói,
- Nếu quả thật đắc tội hắn, ta và lão Diệp sẽ tuyệt đối không xuất thủ.
Cuối cùng cuộc phong ba này còn chưa nhấc lên gợn sóng gì liền chết từ trong trứng nước.
…
Đại Tử đã tiến hóa xong, thành công trở thành Ngự thú cấp Lĩnh chủ thứ hai của Cao Bằng.
Tiểu Diễm vẫn còn ở trong quá trình tiến hóa, Tiểu Hoàng cũng bắt đầu tiến hóa vào hai ngày trước.
Cho nên hiện tại ở bên cạnh Cao Bằng chỉ có A Xuẩn và Đại Tử, cộng thêm con chuột lớn màu vàng mà Cao Bằng bắt được.
Vốn con Ham Tài Thử này Cao Bằng chuẩn bị đặt ở trên vai, thế nhưng bị A Xuẩn mãnh liệt phản đối.
Nó hung hăng nắm chặt tóc Cao Bằng, nói với giọng điệu kiên quyết,
- Nếu như ngươi đặt nó ở trên vai, ta sẽ nhổ ngươi thành Tiểu Hoàng!
- Tiểu Hoàng sau khi nghe thấy sẽ đánh chết ngươi.
Cao Bằng nghiêm túc trả lời.
Vẻ mặt A Xuẩn đầy xoắn xuýt…
Nhưng qua việc A Xuẩn phản đối mãnh liệt, Cao Bằng cũng không đặt Ham Tài Thử ở trên vai nữa, mà lấy một cái lồng chuột được chế tạo bằng vàng ròng nhốt Ham Tài Thử ở bên trong sau đó cầm ra đường.
Thật là, rõ ràng nói phải khiêm tốn một chút, kết quả người bên dưới lại đưa tới một cái lồng sắt bằng vàng, khiến cho ta giống như một tên nhà giàu mới nổi.
Đầu Ham Tài Thử này có đẳng cấp và phẩm chất đều không cao. Dưới khí thế bức hiếp của một đám Ngự thú cấp Lĩnh Chủ, không cần Cao Bằng nói gì cả, con chuột bự liền hấp tấp mân mê cái mông, bộ dáng chờ đợi được sủng ái tin dùng.
Sau khi ký kết huyết khế Cao Bằng phát hiện con Ham Tài Thử này có chỉ số thông minh không cao, cùng một cấp bậc với Đại Tử lúc mới đầu, tương đương trình độ của tiểu hài tử ba bốn tuổi, bản thân chỉ biết biểu đạt đơn giản như vui buồn giận hờn.
- Đại ca, đại ca. Nơi này có bảo bối, nơi này cũng có bảo bối, rất nhiều rất nhiều bảo bối.
Ham Tài Thử ríu ra ríu rít nói. Ham Tài Thử ở trong lồng được Cao Bằng xách theo, đi trên con phố thương mại phồn hoa làm cho tròng mắt của nó sắp rớt ra ngoài.
Cả đời này của nó cũng chưa từng gặp qua nhiều bảo bối như vậy, trời ơi! Bảo vật trong Thế giới loài người đều tùy tùy tiện tiện đặt ở bên ngoài sao?
Ham Tài Thử đạp đạp bốn cái chân nhỏ ngắn, ở trong lồng nhảy lên nhảy xuống.
Có lẽ là do sinh sống ở ngoài tự nhiên trong thời gian rất lâu, cho nên Ham Tài Thử ưa thích xưng hô Cao Bằng là đại ca.
- Ngươi sẽ từ từ quen thôi.
Cao Bằng cười khẽ.
Đại Tử tựa như một tia chớp màu tím bay dưới ánh sáng đèn đường, nghe thấy giọng điệu quê mùa của con Ham Tài Thử này, nhịn không được phát ra một tiếng hừ lạnh.
Rõ ràng là ta xuất hiện đầu tiên, thế nhưng bên người Cao Bằng lại càng ngày càng nhiều kẻ đê tiện như vậy!
Mắt không thấy tâm không phiền, đôi cánh của Đại Tử chấn động, hóa thành một đạo tia chớp biến mất ở cuối con đường.
- Vị tiên sinh và mỹ nữ này, xin hỏi hai người có thể phối hợp tham gia một cuộc điều tra không?
Ở vị trí cách Cao Bằng không xa truyền đến một giọng nói.
Một người phụ nữ mặc quần áo chức nghiệp màu đen, trên tay cầm một chiếc microphone, phía sau nàng còn có một người trợ thủ kéo theo một đoạn dây thừng. Phía cuối dây thừng là một con quái vật toàn thân phấn hồng, cái mũi vô cùng lớn. Bốn chân của con quái vật này chạm đất, làn da nhìn qua cực kỳ bóng loáng, không ngừng ngửi ngửi mặt đất.
Đứng ở sau cùng là một người thanh niên vác chiếc camera trên đầu.
- Ây...
Nhân vật được hỏi là một đôi nam nữ đang chụp ảnh cưới.
- Điều tra gì thế?
Cô dâu nghi hoặc hỏi.
Chú rể yên lặng đứng ở bên cạnh cô dâu.
- Đây là một cuộc điều tra của công ty chúng tôi, nó là ngự thú Xuân Ngân Thú kiểu mới được công ty chúng tôi bồi dưỡng được.
Cái tên rất kỳ quái, chú rể và cô dâu đều lộ vẻ nghi hoặc.
- Xuân Ngân Thú đối với hương vị Hormone cực kỳ mẫn cảm, nó có thể ngửi ra mục tiêu ở trong vòng một tuần qua đã cùng bao nhiêu người khác giới và cùng giới tiếp xúc thân mật, cho nên tôi muốn…
- Chúng ta đi chụp ảnh cưới đi.
Cô dâu đột nhiên quay đầu nói với chú rể.
- Hả ?
Chú rể giật mình một chút.
- Chúng ta còn chưa chụp xong ảnh cưới, hôm nay thời gian rất gấp, cũng đừng lãng phí thời gian nữa.
- Thế nhưng... Cái này cũng không làm chậm trễ bao nhiêu thời gian mà.
Chú rể có chút chần chờ nói.
- Đúng vậy, Xuân Ngân Thú chỉ cần mười phút là có thể cảm giác xong, không chậm trễ nhiều thời gian của hai vị đâu.
Người phụ nữ mặc quần áo chức nghiệp màu đen nhanh chóng nói.
Sau khi nghe thấy lời này, vẻ mặt cô dâu có chút không tự nhiên, liếc mắt nhìn chú rể, ngữ khí có chút đông cứng,
- Chúng ta tiếp tục đi chụp ảnh cưới đi.
Lúc này cho dù coi như là một kẻ đần cũng có thể phát giác không đúng, sắc mặt chú rể rất khó chịu.
Khuôn mặt có chút nóng lên, cũng có chút bất đắc dĩ.
- Có đi chụp ảnh cưới hay không?
Nhìn thấy chú rể tiếp tục đứng yên ở chỗ cũ, giọng điệu của cô dâu nặng hơn.
Lồng ngực chú rể phập phồng kịch liệt, hít sâu hai hơi rồi xoay người rời đi.
- Anh đi đâu thế!
Cô dâu biến sắc.
- Không chụp ảnh cưới nữa.
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top