Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 308: Sa Mạc Ba Vương Xà

Chương 308: Sa Mạc Ba Vương Xà
Một con rắn hổ mang to lớn cao chừng ba tầng lầu chiếm giữ dưới mặt đất, một cái đuôi màu bạc vươn ra ở phía sau, ngân quang lóng lánh, tựa như một thanh chủy thủ từ trong đuôi kéo dài ra ngoài, đồng thời còn có từng vòng tròn màu vàng nhạt từng tiết từng tiết bao lấy chủy thủ.
Giống như một cây kẹo hồ lô màu vàng, không ngừng phát ra tiếng vang sa sa sa theo từng đợt đung đưa.
【 Tên quái vật】: Sa Mạc Ba Vương Xà
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 36 (Cấp thủ lĩnh)
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
【Năng lực quái vật 】: Ngự sa Lv2
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Sa
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Rắn cát khổng lồ sinh hoạt trong sa mạc, tính tình hung mãnh, thôn phệ cát làm thức ăn.
Cấp 36 cũng không tính là yếu rồi.
Mặc dù theo thời gian trôi qua, Ngự Sử và ngự thú cấp Thủ Lĩnh trên thị trường đã dần tăng lên, nhưng ngự thú cấp Thủ Lĩnh đỉnh phong vẫn duy trì số lượng không nhiều lắm. Nữ sĩ mặc váy đỏ cười cười với Cao Bằng, sau đó dẫn ngự thú theo đường cái tiếp tục đi về phía trước, nơi đó là phương hướng sa mạc Đại Lệ.
Đôi tiểu tình nhân kia thấp giọng đàm luận một hồi, sau đó cũng từ lối đi nhỏ khác rời đi.
Đại Tử khó chịu rất lâu từ trong tấm vải đen chui ra ngoài, không ngừng bò quanh người Cao Bằng.
- Buồn chết ta.
- Chúng ta đến căn cứ phía trước tìm chỗ nghỉ ngơi một đêm.
Ngửi ngửi mùi khói bụi nồng nặc trong không khí, Cao Bằng xoa xoa mũi mấy cái.
Ngồi xe một đêm, thật sự có chút mệt mỏi, hiện tại Cao Bằng chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt.
Lộ trình mấy cây số cũng không xa xôi gì, đi khoảng chừng mười mấy phút Cao Bằng đã mơ hồ nhìn thấy ở đằng sau một gò núi có một khu kiến trúc, trông giống như một cái chợ. Nhưng mà bây giờ cũng đã hai ba giờ sáng, dù cho chợ có náo nhiệt đến thế nào thì chắc cũng chỉ còn một mảnh quạnh quẽ mà thôi.
Trên cây gỗ trước cửa tòa nhà có treo một lá cờ bay phấp phới trong gió.
Xung quanh chợ có tường đất, trước cổng còn có người trực, cộng thêm chó săn ngồi một bên.
Chó săn đột nhiên lớn tiếng sủa lên, nhắm ngay sườn núi cách đó không xa sủa lên thật to.
Người trực đêm đang ngủ gà gật chợt bừng tỉnh, rút ngay khẩu súng từ trong túi ra cảnh giác nhìn về phía chó săn đang sủa. Từ phía đó loáng thoáng có thể nhìn thấy mấy bóng dáng không ngừng đến gần, thấy thế nào cũng không giống như người.
Đang muốn phát ra cảnh báo, phía đối diện lập tức truyền đến tiếng người:
- Xin hỏi còn có thể dừng chân chứ?
Người?
Người trực đêm thu hồi súng trong tay, tóm lại quái vật sẽ không thể nói ra tiếng phổ thông một cách lưu loát như thế được.
Sau khi đến gần mới thấy rõ tướng mạo của Cao Bằng, nhìn qua rất trẻ khoảng chừng hai mươi mấy tuổi, sắc mặt trắng nõn, sống mũi cao thẳng. . . Sao lại đẹp trai vậy chứ?
Người trực đêm có hơi đố kị.
- Sao muộn như vậy ngươi mới trở về, buổi tối ở sa mạc Đại Lệ rất nguy hiểm.
Người trực đêm nhịn không được mở miệng hỏi.
Vốn dĩ hắn không nên nói những lời này, nhưng chàng trai trẻ này nhìn qua quả thực quá đẹp trai. . .
Xuất phát từ một loại tâm lý nào đó, hắn mới không nhịn được mở miệng răn dạy. Làm như vậy khiến hắn cảm thấy rất thỏa mãn.
- Có chút quái vật buổi tối mới ra nên ở lại dã ngoại thêm một lúc.
Cao Bằng vừa nói vừa giơ tay phải lên, trên tay còn xách theo một con Sa Hạt đã chết.
- Hiện tại còn có thể dừng chân.
Người trực đêm nói lầm bầm,
- Tuy nhiên đã trễ như vậy, cơ bản đều không còn phòng trống. . . Ngươi nên biết từ trước tới giờ phòng đều là thứ cung không đủ cầu. . .
- Có thể tăng giá.
Cao Bằng nói không một chút chần chờ.
Trên mặt người trực đêm lộ ra vẻ tươi cười,
- Ta giúp ngươi hỏi một chút.
Sau đó bật bộ đàm lên, nói với bên kia mấy câu.
Đại khái chừng mười phút sau liền có người qua dẫn Cao Bằng đến khách sạn nghỉ ngơi.
Có thể xây khách sạn ở một chỗ hoang vắng xa xôi như vậy đã không dễ dàng, bởi vậy không cần kỳ vọng đối với chất lượng khách sạn.
Sau khi thu xếp ổn thỏa cho đám ngự thú Cao Bằng mới lên giường ngủ.
Ngày thứ hai, Cao Bằng bị đánh thức bởi ánh mặt trời chói chang và tiếng ồn ào náo động ngoài cửa sổ. Khó khăn vùng dậy từ trên giường, Cao Bằng cảm thấy hắn đã phải tiêu hao nghị lực rất lớn mới có thể ngồi dậy, vừa rồi suýt nữa hắn đã cho là mình bị phong ấn ở trên giường.
Theo cửa sổ nhìn ra ngoài, Cao Bằng nheo mắt lại để khỏi bị ánh mặt trời kích thích.
Ngoài cửa sổ là từng vùng kiến trúc tương tự với chuồng bò, trong đó xen lẫn một vài kiến trúc lung tung vụn vặt.
Tường gạch sần sùi mang theo vẻ hoang dã đầy nguyên thủy, ngược lại có chút giống với phòng ốc do năng lực hệ Thổ tạo ra.
Trên phố người đến người đi, lưu lượng người cũng không nhỏ.
Không ít người đều đội mũ hoặc che đầu, có mấy người còn dắt ngự thú đi trên đường. Hai bên đường ngoại trừ có mấy quầy hàng bán quà vặt ra còn lại đều là đang bán các loại tài liệu.
Bằng thị lực cực tốt của mình, Cao Bằng chú ý tới tài liệu mà những người kia bán đa phần đều lặp lại một cách nhàm chán. Nhìn qua không ít, nhưng thực ra nhìn kỹ sẽ phát hiện đa phần những tài liệu này đều na ná như nhau.
Đếm tới đếm lui đều chỉ có mấy loại.
【Tên tài liệu】: Bạo Thứ Tiên Nhân Chưởng.
【Giới thiệu tài liệu】: Có thể trực tiếp thoa ngoài da, có hiệu quả làm lành vết thương do bỏng. Đồng thời có thể làm thuốc, có dược tính…
---
【Tên tài liệu】: Tinh Hạch Quái Vật Bình Thường Hệ Sa
【Giới thiệu tài liệu】: Năng lượng tinh hạch ngưng tụ trong cơ thể quái vật hệ Sa, quái vật và ngự thú sau khi phục dụng có thể gia tăng lực lượng nguyên tố nhất định, quái vật hệ Sa dùng sẽ có hiệu quả tốt nhất.
---
【Tên tài liệu】: Sa Thổ Linh Thạch
【Giới thiệu tài liệu】: Tảng đá ẩn chứa nồng nặc linh lực hệ Sa và hệ Thổ, có thể lợi dụng.
Nhiều nhất chính là ba loại tài liệu này, trên cơ bản trước mỗi gian hàng đều có bán chúng.
Nói cách khác ba loại tài liệu này rất dễ đạt được, nếu không cũng không đến mức khắp nơi đều có thể thấy như vậy.
Lầu hai ba bốn là nhà nghỉ, lầu một là tiệm cơm. Cao Bằng từ lầu ba đi xuống lầu một tìm bàn trống ngồi xuống gọi thức ăn, sau đó lại rót một ly nước sôi để nguội rồi im lặng lắng nghe những người xung quanh trò chuyện.
A Xuẩn từ đỉnh đầu Cao Bằng trượt xuống, lén lút dùng xúc tu nhón một chút xì dầu cho vào miệng — — phi phi phi.
Suýt chút đã bị xì dầu khó ăn làm cho nôn ra, A Xuẩn cảm giác toàn bộ cơ thể sứa của mình đều không tốt.
- Quân đội chuẩn bị phong tỏa sa mạc Đại Lệ, gần nhất không cho phép người trong Trường An đi ra, chỉ được phép vào không cho phép ra.
- Những kẻ trong quân khu đó... Hừ! Vừa nhìn là biết muốn ăn một mình rồi!
Có người uống hai ly rượu liền không nhịn được càu nhàu.
- Xuỵt. . . ăn nói cẩn thận.
Nghe một hồi Cao Bằng cũng không nghe thấy tin tức hữu dụng gì, phần lớn là tán gẫu. Dường như quân đội ở đây là một loại kiêng kị nào đó, không ai dám quang minh chính đại thảo luận điều không phải của quân đội nơi công cộng.
Xem ra uy tín quân đội tại Trường An vẫn rất lớn, chí ít ở nơi công cộng không có bao nhiêu người có can đảm lớn tiếng bàn bạc chỗ sai của quân khu.
Có điều quân đội phong tỏa sa mạc Đại Lệ không cho phép những người khác ra vào. . . Xem ra quân đội đang có động tác lớn.
Ăn sáng xong, Cao Bằng đứng dậy mang theo mấy ngự thú một mình đi vào sa mạc Đại Lệ.
Sa mạc Đại Lệ nằm ở phía đông bắc thành phố Trường An, trước tai biến là một địa điểm du lịch. Từ sau khi tai biến thì sa mạc hóa càng nghiêm trọng hơn, không ngừng ăn mòn đất đai xung quanh và không ngừng khuếch tán, dần dần người ở càng thêm thưa thớt.
Từ sau khi có người phát hiện trong sa mạc Đại Lệ có Sa Đà Mạn Thực Nhân Khâu Dẫn thì nơi này lập tức trở thành một khu vực đầy nguy hiểm. Còn sau khi Sa Mạc Bạo Quân đuổi Sa Đà Mạn Thực Nhân Khâu Dẫn đi, đồng thời chinh phục toàn bộ sa mạc thì hung danh của sa mạc Đại Lệ cũng đạt đến đỉnh phong.
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất