Chương 328: Thái Độ Tiêu Cực
Cái đầu của con Thủy Quỷ bốn tay nổ thành bột nhão, theo quán tính lảo đảo mấy bước rồi mới bịch một tiếng ngã xuống đất.
Khoảng cách chừng hai bước sau lưng nó, một con vịt lớn không lông tràn đầy hoa văn màu lam không chút biểu cảm khoanh hai tay lại, đưa lưng về phía mọi người.
- Một đám phế vật, nếu bộ dạng này của các ngươi bị truyền đi thì ta cũng không dám thừa nhận các ngươi là người của Nam Thiên.
Một con hạc lớn một chân bao bọc trong hỏa diễm lượn quanh trên trời, Cao Bằng đứng trên lưng cự hạc nhìn xuống mọi người dưới chân.
Có người biến sắc, hiển nhiên câu nói này đã đâm trúng nỗi đau của bọn họ.
Có người không cam lòng ngẩng đầu, cũng có người siết chặt nắm đấm.
- Không phải hèn nhát thì là cái gì? Còn muốn tôi động viên mấy người là dũng cảm hay sao? Ba lớp tường vây chắc chắn như thế, mấy trăm con ngự thú cấp Tinh Anh và mấy ngự thú cấp Thủ Lĩnh, còn có súng ống lựu đạn và hệ thống lưới điện hoàn thiện, đã có được ưu thế địa lợi tốt nhất rồi. Tôi không hy vọng xa vời các người sẽ tiêu diệt được hết đám quái vật này, chỉ hy vọng các người giữ được hai giờ thôi, nhưng mà các người làm được gì?
Cao Bằng tiếp tục nói:
- Tôi còn tưởng trong quái vật triều có quái vật cấp Lĩnh Chủ, hoá ra chỉ có một đám Thủy Quỷ cấp Tinh Anh và một con Thủy Quỷ cấp Thủ Lĩnh.
Hắn chỉ cần liếc một cái là biết thuộc tính của tất cả quái vật này:
- Tôi thấy hèn nhát là đề cao các anh rồi! Có lẽ nên gọi là phế vật mới đúng!
- Phân bộ tập đoàn tổng cộng có bốn cửa, cửa đông của các người là mất đi nhiều địa bàn nhất.
Cao Bằng từ tốn nói:
- Theo như tổng bộ công ty phân phối cấp phát, phòng ngự của phân bộ có thể ngăn cản quái vật triều không có cấp Lĩnh Chủ tấn công trong mười tiếng. Nhưng mà cửa phía đông của các người còn không giữ nổi đến hai giờ…
Phân bộ có tất cả bốn cửa, Cao Bằng nhìn thấy cửa phía đông nguy hiểm nhất nên mới chạy tới trợ giúp.
Trên bãi đất trống sau cửa lớn của nhà máy, có ngự thú của vài người thì chồng chất vết thương, trong mắt lấp loé hung quang, cũng có ngự thú nhìn qua bóng loáng, da lông còn chẳng có bao nhiêu tro bụi, ngay cả cái móng vuốt đều rất sạch sẽ, hai bên cực kỳ tương phản.
Cao Bằng nhảy xuống từ trên lưng Tiểu Diễm, vững vàng chạm đất:
- Đương nhiên, tôi cũng không nói tất cả mọi người, tôi chỉ nhằm vào mấy kẻ hèn nhát kia thôi. Có công thì thưởng, có tội thì phạt, tôi rất công bằng.
- Ngươi đi xử lý quái vật các cửa khác trước, ở đây giao cho ta và Tiểu Hoàng.
Cao Bằng nói với Tiểu Diễm.
Tiểu Diễm gật đầu bay tới cửa khác giúp đỡ. Không bao lâu sau, từ phía xa vọng lại tiếng oanh tạc của nó.
Tiểu Hoàng bước lên, nhấc con Tam Vĩ Xích Diễm Hồ để lên bậc thang sau lưng. Quái vật ở cửa lớn thừa cơ xông lên, liều mạng xông vào trong. Nền xi măng ở những nơi đám Thủy Quỷ đi qua lưu lại từng mảnh từng mảnh vệt nước, khói đen cũng lọt vào từ cửa lớn, có xu thế khuếch tán khắp nhà máy.
Tiểu Hoàng mặt không biểu tình quay đầu, chân vịt dẫm mạnh xuống đất, nổ bắn tới đám Thủy Quỷ.
Ầm ầm. Từng quyền như sét đánh, lôi âm chấn sát quỷ.
Mỗi một quyền một cước tựa như lôi đình cuồn cuộn, cuồng bạo xé nát hư không.
Huyết khí như hồng, hung ác bá đạo.
Từng đấm của cấp Lĩnh Chủ Tiểu Hoàng cực kỳ hung ác, không phải đám Thủy Quỷ này có thể địch lại.
Tiểu Hoàng đấm ra một quyền, con Thủy Quỷ đi đầu không kịp tránh né bị đánh trúng, trong nháy mắt chia năm sẻ bảy, dư kình còn lại đánh bay mấy con Thủy Quỷ phía sau.
Cùng lúc đó, mấy con Thủy Quỷ bên cạnh nhào lên cắn xé cái đùi cường tráng của Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng không tránh né, mặc cho đám Thủy Quỷ này tấn công. Cả người giống như một cỗ xe tăng ngang nhiên xông vào bầy quái vật, mỗi quyền mỗi cước đều bộc phát ra uy thế kinh khủng.
Phía sau đám Thủy Quỷ, một con Thủy Quỷ bụng phệ mập mạp oán độc nhìn Tiểu Hoàng. Nó lặng lẽ há miệng, bụng dần dần trướng to, ngay sau đó nổ tung!
Ầm!
Vô số điểm đen nhỏ phô thiên cái địa bay ra rơi vào người Tiểu Hoàng. Khi rơi xuống mới nhìn rõ được chúng là những tiểu quỷ đen gầy khô quắt, từng chiếc xương sườn trước ngực được da bao lại, hai mắt đỏ hồng, răng nanh sắc nhọn cắn xé làn da cứng cỏi của Tiểu Hoàng.
Nhưng làn da của Tiểu Hoàng tựa như da trâu, đám tiểu quỷ này có dốc hết sức bú sữa mẹ cũng không xé rách được chút nào.
Kích thước của Tiểu Hoàng dưới sự công kích của vài chục con tiểu quỷ cũng không ngừng lớn lên, từng đoàn tử quang liên tiếp loé lên, thể tích của tiểu hoàng bành trướng như một quả bóng hơi.
Nó dùng cánh quét ngang qua, chỗ nào cánh quét tới thì một mảng lớn Thủy Quỷ nhỏ biến mất tựa như cắt gốc rạ, chỉ còn lại mảnh đất trống. Màn sương đen tràn ngập trong không khí tiếp xúc với nó cũng tan như tuyết gặp nắng xuân.
Cũng có cực kỳ ít Thủy Quỷ không lựa chọn vây công Tiểu Hoàng mà vụng trộm xông tới theo hai bên.
Cao Bằng không ra tay. Dù với cường độ thân thể bây giờ của hắn có thể nhẹ nhàng giải quyết đám Thủy Quỷ này, nhưng chỉ có chút Thủy Quỷ mà đám người này cũng không giải quyết được, vậy thì hắn thực sự muốn thay máu cả bộ phận an ninh Dương Thành.
Gió lớn không thổi đến trước cửa nhà mình, Cao Bằng không thích nói đến vinh dự, lý tưởng gì đó. Có sẽ khoảng thời gian cha mẹ qua đời đã cho hắn thấy rõ được tình người ấm lạnh, nên hắn chỉ thích trao đổi tương đương, lấy tiền thì phải làm việc. Hắn không hy vọng xa vời bọn họ sẽ liều mạng vì tập đoàn, nhưng ít nhất họ cũng phải làm việc thuộc bổn phận của mình.
Bảo vệ cầm tiền vỗ vỗ cái mông, có người tới gây chuyện thì nấp ra đằng sau như rùa đen rút đầu, sẽ không có ông chủ nào thấy cảnh này mà vui vẻ được.
Nếu đã vậy, mình bỏ tiền nuôi họ làm gì? Còn không bằng nuôi một bầy chó! Chí ít, anh cho chó ăn, khi anh bảo nó cắn người, nó tuyệt đối sẽ không do dự.
Cao Bằng có thể nhìn vào lương tâm mà nói rằng tiền lương và đãi ngộ của tập đoàn Nam Thiên trả cho bộ phận an ninh là cao nhất, dù là quân đội cũng không có đãi ngộ tốt bằng.
Hắn lấy điện thoại di động ra gọi cho ông ngoại:
- Ông ngoại, ông không cần chạy xa như vậy đâu, ở đây còn chẳng có nổi một con quái vật cấp Lĩnh Chủ nào. Vâng, cháu biết rồi, cháu sẽ chú ý an toàn, ông cứ yên tâm. Được rồi, cháu sẽ dùng danh nghĩa của ông để xử lý chuyện bên này.
Tắt máy, Cao Bằng thở phào một hơi, quay lưng về phía mọi người. Hắn không muốn người khác thấy sắc mặt âm trầm của mình.
Bình thường hắn luôn cười hì hì, như thể chẳng quan tâm gì, như một con cá ướp muối, đó là vì không có chuyện gì chạm tới giới hạn của hắn.
Trước khi tai biến xảy ra, gặp tình huống thế này rất dễ xử lý. Nếu ông chủ cảm thấy có nhân viên làm việc khuất tất, không trung thực, lấy công làm tư có thể đuổi việc luôn. Nhưng bây giờ thì không được, vì đây là ngự thú. Ngự thú không thể dễ dàng thay đổi chủ nhân bất kỳ lúc nào như gậy điện, súng ống.
Ngự thú ký kết huyết khế với chủ nhân, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.
Quan trọng nhất là ngự thú của bộ phận bảo vệ đều do tập đoàn thống nhất cấp cho đào tạo, đây cũng chính là nguyên nhân khiến Cao Bằng bực bội. Ngự thú này là “vũ khí” tập đoàn cấp cho các người để bảo vệ tập đoàn, chứ không phải tài sản riêng, ngay từ đầu hai bên đã ký hợp đồng rõ ràng như vậy.
Nhưng khi thực sự cần đám ngự thú này bảo vệ gia viên thì có một số người lại bỏ chạy, hiển nhiên là đã xem ngự thú của tập đoàn phát cho là tài sản riêng, không nỡ đem đi chiến đấu.
Nếu ngự thú có thể chuyển đổi, chắc chắn Cao Bằng sẽ đuổi việc đám bảo vệ này đi, đổi sang nhóm người khác. Nhưng đáng tiếc, ngự thú không thể chuyển nhượng.
Nhưng tập tục này tuyệt đối không thể để mặc cho lan tràn, nhất định phải dập tắt từ khi nó mới manh nha!
Làm sao để xử lý chuyện này cũng khiến cho Cao Bằng buồn bực, mà bên ngoài quái vật triều đã chỉ còn là chuyện nhỏ, không đáng bận tâm.
--------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top