Chương 370: Căn Cứ Thành Phố Cao Bình
Dưới việc không rõ ràng tình huống bên đó như thế nào thì không ai dám tùy tiện phái người đi tiếp xúc với kẻ mà bọn chúng gọi là chủ nhân kia, tình huống chưa rõ ràng sẽ rất dễ xảy ra vấn đề.
- Những con Hắc Vụ Tích Dịch kia. . . À… Hình như gọi là Hắc Y Bích Hổ mới đúng?
Từ Hà Đề lặp đi lặp lại cái tên này.
- Ừm, ở bên thế giới hắc vụ thì nó được gọi với cái tên Hắc Y Bích Hổ.
Từ Hà Đề không tiếp tục xoắn xuýt với cái tên này nữa,
- Chúng ta và chính phủ đều lấy một phần thi thể của Hắc Y Bích Hổ mang về kiểm tra, phát hiện trong thịt của chúng có chứa rất nhiều chất dinh dưỡng. Chẳng qua sau khi quái vật ăn vào thì cảm xúc của chúng đều sẽ có chút biến hóa, huyết áp cũng tăng cao.
- Cái con Mê Cung Giám Sát Giả kia cũng đã nói qua, mấy con Hắc Y Bích Hổ này đều là thức ăn của bọn chúng, dinh dưỡng phong phú là chuyện bình thường.
Cao Bằng suy tư,
- Hơn nữa bọn họ cũng đã nói nếu như ăn nhiều thịt Hắc Y Bích Hổ sẽ dễ dàng bị nghiện.
Từ Hà Đề hơi sửng sốt, yên lặng gật đầu.
Đến lúc trở về rồi hãy nói, hiệu quả thực sự như thế nào còn phải đợi phòng thí nghiệm bên kia nghiên cứu ra số liệu rõ ràng mới được. Tuy nhiên thiếu đổng cũng chỉ ra một phương hướng đúng, chí ít có thể tiết kiệm không ít tinh lực cho phòng thí nghiệm bên kia.
Trên thực tế, hiện tại Cao Bằng đã rất ít khi tự mình làm thí nghiệm, phần lớn công việc đều giao cho nghiên cứu viên dưới tay trong các phòng thí nghiệm khác đi làm. Có đôi khi Cao Bằng chỉ cần cung cấp một chút phương hướng lớn là được, Từ Thanh Chỉ được Cao Bằng cố gắng bồi dưỡng đã có thể chế tạo ra rất nhiều dược tề cấp thấp một cách thông thạo rồi. Theo Cao Bằng thì tất cả dược tề dành cho ngự thú cấp Thủ Lĩnh trở xuống dùng thì đều là dược tề cấp thấp.
- Thiếu đổng, còn có một việc cần phải nói cho ngài, bên Trường Bình chúng ta đã thất bại rồi, chỉ mang được Huyền m Minh Hỏa về.
Từ Hà Đề nói với vẻ trầm trọng.
- Bên kia có cái gì?
Cao Bằng hiếu kỳ hỏi.
- Âm binh!
Từ Hà Đề nhíu mày,
- Hơn nữa bọn chúng còn có một tướng quân tự xưng là Triệu Quát, không biết có phải là thật hay không. Về phần thực lực đúng là không yếu, hơn nữa dường như nó còn có năng lực hấp thu âm binh để khôi phục thương thế.
- Không cần biết hắn là Triệu Quát hay Lý Quát, dám ngăn cản chúng ta lấy đồ vật, vậy thì cứ đánh chết đi là được.
Kỷ Hàn Vũ nói một cách từ tốn.
Mấy người khác im lặng không nói, ở trong lòng âm thầm vỗ tay cho vị đại lão này.
- Cháu tạm thời về biệt thự ngủ một giấc trước đi, ông đi một chút sẽ trở lại.
Kỷ Hàn Vũ sờ lên đầu Cao Bằng, dùng giọng điệu ôn hòa nói với hắn.
Sau đó ngẩng đầu lên, nét nhu hòa trên mặt đã biến mất vô tung vô ảnh, một lần nữa trở nên lạnh nhạt mà uy nghiêm đáng sợ.
- Bạch Long!
Ầm ầm ầm — —
Bầu trời truyền đến âm thanh như sét đánh.
Lôi vân cuồn cuộn, trong mây đen thò ra một cái đầu rồng màu trắng, từ trên cửu thiên rơi thẳng xuống, kéo ra một dải lụa màu trắng thật dài trong thiên địa.
Dải lụa lượn một vòng trước người Cao Bằng, nhấc lên cuồng phong mãnh liệt, cuồng phong gào thét thổi tóc Cao Bằng rối tung.
Chờ hắn lấy lại tinh thần thì đã chẳng thấy bóng dáng ông ngoại đâu, chỉ còn lại hình ảnh một con trường long màu trắng dần dần biến mất trong tầng mây nơi xa.
- Tính tình ông ngoại vẫn cứ nóng nảy như vậy, nói đi là đi.
Cao Bằng vuốt vuốt lại mái tóc rối, dắt mấy con ngự thú về nhà.
. . .
Căn cứ thành phố Cao Bình, bắt đầu từ khoảng thời gian trước, không biết vì sao quái vật ở khu vực xung quanh lại thường xuyên tập kích căn cứ. Cũng may không có quái vật cấp Lĩnh Chủ, hiện nay căn cứ còn có thể miễn cưỡng chống đỡ.
- Cấp trên đã trả lời như thế nào? Đã thông báo tin tức cho cấp trên chưa?
- Cấp trên bảo trước tiên chúng ta cứ chịu đựng, một tuần sau đội khảo sát sẽ đến.
Phó thị trưởng căn cứ thành phố Cao Bình lau mồ hôi lạnh nói. Hoàn toàn khác với thị trưởng căn cứ Cao Bình, hắn là từ phía trên nhảy dù xuống, cho nên thân phận của hắn tương đối đặc thù, việc liên hệ với bên trên cũng chủ yếu dựa vào hắn.
Trước đó hắn dựa vào quan hệ của bác cả hắn mới có thể nhảy dù xuống đây, nhưng mà bác cả hắn đã từ nhiệm vào nửa năm trước. Lần này không biết là do kẻ thù chính trị trước kia của bác cả nhúng tay hay là nguyên nhân gì khác, tóm lại khá là phiền toái.
- Báo cáo thị trưởng, phía nam có một nhóm quái vật lẻn vào vùng ngoại thành, đã khiến cho năm người chết và sáu mươi ba người bị thương, hiện tại bộ đội tiếp viện đang đi qua.
Lại là một tin tức xấu truyền đến.
Vùng ngoại thành phía nam, một đoàn quái vật đang điên cuồng chạy trốn về phía khu vực ngoại thành, dường như sau lưng có thứ gì đó khiến bọn chúng cảm thấy sợ hãi.
Đây là một đám quái vật cùng loại với thỏ, nhưng chiều cao khoảng chừng ba mét, đôi tai dựng thẳng lên nhìn như rađa, cặp mắt đỏ rực linh hoạt liếc nhìn bốn phía, bờ môi khẽ mở lộ ra hàm răng sắc như dao phay. Bộ lông xù nhìn qua rất đáng yêu, nhưng vừa tung người một cái là có thể nhảy đến mười mấy mét, mở hàm răng sắc bén ra khẽ cắn là có thể cắn nát nóc xe ô tô.
Trên mặt một số quái vật còn dính đầy máu, tất cả đều là máu tươi, nhìn qua cực kì đáng sợ.
- Mau nổ súng! Mau nổ súng!
Có người rống to.
Đạn bắn trúng người quái vật làm máu bắn tung tóe, nhưng phần lớn chỉ là vết thương da thịt nhìn qua có chút khủng bố mà thôi, phần lớn những viên đạn đều bị kẹt lại trong cơ bắp.
Phía sau phòng tuyến, bộ đội phái ra quân đoàn ngự thú tiến hành ngăn cản.
Lam Sắc Biên Bức giương đôi cánh rộng hai mét lượn một vòng trên không trung, mạch máu màu tím óng ánh trong suốt. Đôi cánh cực mỏng giương ra, có Lam Sắc Biên Bức lao thẳng xuống cào ra một vết thương nhỏ bé bên ngoài cơ thể lũ quái vật loại thỏ. Quái vật loại thỏ bị kích phá vết thương nên tốc độ chạy cũng trở nên chậm chạp, có vụn băng ngưng tụ trên miệng vết thương.
Nhưng cũng có Lam Sắc Biên Bức không tránh kịp, bị quái vật thỏ nhảy lên dùng hai chân đạp trúng ngực, ngực lõm xuống bay ra xa mấy chục mét, nhìn qua có vẻ không sống được.
Khắp núi đồi tất cả đều là quái vật thỏ, nhìn sơ qua cũng trên dưới ngàn con, có vô số quái vật chạy khắp khu vực ngoại thành. Có một số nhảy lên phòng ở rồi đá nát vách tường ngay tại chỗ, còn có một số con giẫm lên trên nóc nhà dùng một bàn tay đánh nát chậu hoa, đôi mắt tinh hồng tràn đầy bất an.
- Thỉnh cầu trợ giúp, ở đây thỉnh cầu trợ giúp.
Sở trưởng sở cảnh sát phụ trách chống cự ở tiền tuyến hơi biến sắc mặt. Hắn nhận ra mấy con quái vật thỏ này, chúng là quái vật sinh hoạt trên một mảnh thảo nguyên ở phía nam Nam Giao, tên là Bạch Vân Xích Nhãn Thố. Chúng là một loại quái vật cấp Tinh Anh, thuộc loại động vật ăn tạp, vừa ăn cỏ lại ăn thịt, những quái vật khác trong khu vực kia đều chạy trốn hết, may mắn là trên thảo nguyên còn có một ít thực vật sinh trưởng nhanh có thể cung cấp bọn chúng sinh tồn.
Tính cách mấy con Bạch Vân Xích Nhãn Thố này cũng coi như ôn hòa, rất ít khi chủ động tập kích nhân loại, cũng không biết lần này lại lên cơn điên gì.
Gần đây không chỉ là mấy con Bạch Vân Xích Nhãn Thố này, mà cả mấy quái vật ở khu vực đông tây nam bắc đều chủ động tập kích căn cứ nhân loại. Căn cứ Cao Bình chỉ là một căn cứ cỡ nhỏ, trong thành không có một Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ nào, chỉ có trên núi Thanh Vân cách thành bắc hơn một trăm năm mươi cây số có một con Thanh Sơn Bạch Viên cấp Lĩnh Chủ ngày thường được cung phụng mà thôi, lúc đối mặt với quái vật cấp Lĩnh Chủ xâm lấn phụ trách bảo vệ an ninh của bách tính trong khu căn cứ.
Hiện tại mấy con này chỉ là một vài quần thể quái vật, bên trong không có quái vật cấp Lĩnh Chủ, coi như đi cầu con vượn trắng kia thì cũng không nhất định nó sẽ chịu ra tay, con vượn trắng đó đúng là rất giảo hoạt.
- Bẩm báo sở trưởng, mười phút sau bộ đội tiếp viện sẽ đến. . .
Một cảnh viên trong đồn công an chạy tới, mồ hôi nhễ nhại nói.
----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top