Chương 81: Người Đó Đang Tìm... Cái Gì?
Đã không chỉ một lần phát hiện Thanh Thụ Xà tại khu vực có Tửu Bình Thụ, có lẽ loại rắn này có đặc thù yêu thích nào đó đối với Tửu Bình Thụ.
Bên trong rừng cây này chí ít có mấy chục đầu Thanh Thụ Xà hoạt động, những con Thanh Thụ Xà này bình thường đều ngụy trang thành nhánh cây treo ở trên cành cây không nhúc nhích, lẳng lặng chờ con mồi mắc câu, đồ ăn của chúng nó là một chút côn trùng nhỏ hoặc chim nhỏ.
A Ngốc cậy mạnh chạy vội ở trong rừng cây, đối với nó mà nói, không tồn tại động vật máu lạnh gì đó, thông qua linh hồn chi hỏa, chỉ cần không có kỹ xảo ẩn nấp đặc thù thì trong mắt nó chúng đều giống như những ngọn lửa sáng ngời trong đêm tối.
Từng con từng con Thanh Thụ Xà bị A Ngốc thô bạo giật từ trên cây xuống, sau đó không giảng đạo lý xoắn nát đầu, rồi cẩn thận từng li từng tí móc ra Tinh Hạch quái vật màu nâu xanh ở bên trong.
Tinh Hạch quái vật lớn bằng hạt đậu nành đối với hình thể khổng lồ như A Ngốc mà nói, giống như một người bình thường cầm một hạt mè vậy.
A Ngốc hé miệng, muốn nói cái gì đó nhưng lại không thốt ra lời, chỉ có tiếng hàm trên và hàm dưới va chạm nhau.
Nỗ lực đưa Tinh Hạch cho chủ nhân, dùng cái tay còn lại chỉ chỉ vào Tinh Hạch. Nhìn thấy chủ nhân nhận lấy Tinh Hạch quái vật, A Ngốc cười ngây ngô.
- Tên ngốc.
Cao Bằng đưa Tinh Hạch của Thanh Thụ Xà để vào túi da trâu, muốn nói điều gì đó nhưng lại nhất thời không nói ra lời, sau đó lại giả bộ như không có chuyện gì:
- A Ngốc, ngươi chặt ngang thân những cây Tửu Bình Thụ này đi.
A Ngốc hung hăng gật đầu. Trong rừng cây, sau khi đám Thanh Thụ Xà nhìn thấy thảm trạng của đồng bạn, đã hiểu được việc tránh né nguy hiểm, bọn chúng thay nhau chuyển động thân thể sau đó trốn vào hốc cây. Chúng nó sợ động tác mình chậm chạp, kinh động đến hung thần phía dưới.
Vốn cho rằng trốn trong hốc cây thì có thể tránh thoát một kiếp, ai ngờ thân cây bỗng nhiên rung động. Đám Thanh Thụ Xà còn chưa kịp phản ứng đã cảm giác một đợt trời đất quay cuồng, trong tích tắc, bịch một tiếng rơi xuống đất, chấn động đến mức đầu óc đầy sao. Sau đó chúng bò ra từ trong gốc cây rồi chui vào đám lá khô phía dưới, xám xịt rời đi.
Dọc theo thân cây bị đốn ngã, Cao Bằng không ngừng tìm kiếm Mộc Không Tâm, khu vực sinh trưởng của Mộc Không Tâm là nơi to lớn nhất của Tửu Bình Thụ, cũng chính là đoạn ngay giữa, chỉ cần nhắm ngay vào đó rồi đánh nát là được.
"Bầu rượu" bị phá nát, bên trong lại trống rỗng, không phải mỗi cái cây đều có Mộc Không Tâm, đại khái năm gốc thì có một gốc cho ra Mộc Không Tâm.
A Ngốc đứng dưới đám cây lớn, phảng phất một tay đấm dũng mãnh, hai tay điên cuồng đánh vào đại thụ, mỗi phát đều có thể xé nát một mảnh gỗ vụn lớn.
Nắm chặt bàn tay, mỗi một quyền oanh ra, xương cốt trên mu bàn tay đều xé rách thân cây, Tửu Bình Thụ kịch liệt lay động. Mấy quyền liền đem một gốc Tửu Bình Thụ đánh cho lung lay sắp đổ. m thanh ngột ngạt của quyền kích quanh quẩn trong rừng rậm, truyền ra hướng bên ngoài.
Khoảng cách nơi đó một cây số, có ba tên thợ săn toàn thân được bao trùm cực kỳ chặt chẽ đang xuyên qua rừng cây, trên lưng còn đeo một chiếc ba lô phình to, hiển nhiên là đang có thu hoạch tương đối khá, bên cạnh bọn họ còn đi theo mấy con Ngự Thú. Trên vai tên thợ săn đi ở giữa bỗng phát ra âm thanh chi chi, ở đó có một con chuột vô cùng lớn hiện lên, sau đó quay đầu kêu chi chi về một phương hướng khác.
- Ừm? đội trưởng, Đồ Đồ phát hiện được gì sao?
Trong đội ngũ, một thanh niên mặt sẹo mở miệng dò hỏi.
- Không biết, hẳn là Đồ Đồ có phát hiện gì đó.
Một người có tuổi tác lớn nhất trong đội ngũ xoa xoa lỗ tai của con chuột trên vai, sau đó lấy ra hai hạt đậu phộng từ trong túi quần làm phần thưởng. Con chuột cao hứng bừng bừng cầm lấy đậu phộng, ánh mắt híp thành một đường nhỏ.
- Đồ Đồ nói ở bên kia có âm thanh rất lớn.
Đội trưởng liếm liếm bờ môi,
- Chúng ta đi qua xem một chút.
- Được, theo lời đội trưởng.
Mấy người đều không có phản đối, toàn bộ đồng ý. Loại chuyện này cũng không phải lần đầu gặp.
Trước kia bọn họ cũng gặp qua một lần, lần kia chính là hai cái quái vật cấp thủ lĩnh tranh đấu, bọn họ trải qua một lần ngao cò đánh nhau ngư ông đắc lợi. Tuy có một đầu quái vật thủ lĩnh bỏ trốn, nhưng bọn hắn vẫn thu hoạch được một bộ thi thể của quái vật cấp thủ lĩnh, sau khi bán đi thu lại cũng tương đối khá.
Mặt sẹo liếm liếm bờ môi, Ngự Thú của hắn đã đạt cấp 20, chỉ do bị giới hạn phẩm chất nên không thể đột phá cấp thủ lĩnh, hắn cũng đã đi tìm Dục Thú sư, đáng tiếc bồi dưỡng Ngự Thú nào có dễ như vậy, cũng phải nhìn vận khí.
Bồi dưỡng nhiều lần, kết quả phẩm chất vẫn không tăng lên chút nào nên hắn cũng đành bó tay, có lẽ là do Nữ Thần Vận Mệnh chưa từng nhìn qua hắn, từ nhỏ đến lớn vận khí của hắn đều không tốt.
Cũng may, hắn đã quen.
Chờ lúc bọn họ tìm đến khu vực phụ cận liền phát hiện âm thanh này có vẻ không đúng. Giống như không phải tiếng quái vật đánh nhau, có chút trầm đục, lại có tần suất và tiết tấu.
Âm thanh gì…
Mấy người hai mặt nhìn nhìn nhau, sắc mặt có chút kỳ lạ. Một người đen đúa gầy gò trong đội hơi nhíu mày, có chút chần chờ nói,
- Âm thanh này có chút giống như do luyện quyền phát ra.
- Luyện quyền? Diêu Hoan, cậu luyện quyền đến mức điên rồi sao, bên trong vùng rừng rậm này làm sao lại có người luyện quyền chứ.
Mặt sẹo nhịn không được cười rộ lên.
Luyện quyền ở trong một khu rừng tràn ngập quái vật? Sợ là não hắn đã bị hư mất.
Rầm rầm...
Cách đó không xa, một cây đại thụ bỗng nhiên ngã xuống, đụng gãy không biết bao nhiêu nhánh cây xung quanh, phát ra từng âm thanh rầm rầm.
- Đi, đi qua xem một chút, nhẹ nhàng một chút.
Đội trưởng cẩn thận nói ra.
Chờ sau khi bọn họ tiến vào liền nhìn thấy một người khổng lồ mặc áo bào đen đang điên cuồng đạp nện thân cây, cây lớn trước mặt nó lung lay sắp đổ, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.
- Xoạt xoạt...
Đại thụ phát ra ra âm thanh nặng nề, sau đó ầm ầm ngã xuống.
Mấy người kia đều ngây người.
Trong mắt họ, cây trong rừng rậm đều có bộ dáng giống nhau, chỉ có một cái tên, đó là Cây.
Về phần những cây này tên gọi là gì, tập tính là gì… Liên quan cái rắm gì đến bọn họ.
Ánh mắt đội trưởng ngưng tụ, ở trong đống cây đổ, một thân ảnh có chút hèn mọn bỉ ổi không ngừng qua lại, tựa hồ đang tìm kiếm thứ gì.
Người đó đốn ngã thân cây tìm thứ gì? Đội trưởng híp mắt lại, khứu giác của thợ săn để hắn phát giác được chuyện không tầm thường.
- Đội trưởng, chúng ta đi thôi.
Diêu Hoan lắc đầu, lúc đầu vốn cho là quái vật, kết quả lại là Ngự Thú của người khác.
Đội trưởng giơ tay phải lên, ra hiệu yên tĩnh.
Người này.. đang tìm cái gì??
Người đó bất thình lình kinh ngạc.
-----------------------------
Dịch: Huy
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top