Thần Y Đích Nữ

Chương 97 Tứ tiểu thư là đang biểu lộ với nhị cô gia tương lai sao?


Chương 77: Tứ tiểu thư là đang biểu lộ với nhị cô gia tương lai sao?

! --Go -- >

Người nhà họ Phượng chạy còn mang theo Thẩm thị, trở lại nhưng không thấy bóng người. Phượng Cẩn Nguyên đem trong chùa từng nói cùng hạ nhân trong nhà lại nói một lần, chớp mắt thời gian, tất cả mọi người biết, Đại phu nhân mang trong lòng thiện niệm, vì cho người nhà cầu phúc, tự nguyện ở lại trong am phổ độ.

Phượng Vũ Hoành không nguyện cùng người nhà họ Phượng nhiều phí miệng lưỡi, lôi kéo Diêu thị cùng bọn hạ nhân phải trở về Đồng Sinh Hiên, nhưng mới quay người lại đã bị Phượng Cẩn Nguyên gọi lại.

Nàng biết Phượng Cẩn là có chuyện muốn nói với mình, đã để Diêu thị mang theo Tử Duệ đi về trước.

Thấy Diêu thị các nàng đi xa, lúc này mới quay đầu lại xông Phượng Cẩn Nguyên nhợt nhạt hành lễ, cười cười hỏi: “Phụ thân gọi lại A Hoành có thể là có chuyện gì sao?”

Phượng Cẩn Nguyên nhìn nữ nhi này, thật lâu không nói tiếng nào.

Hai lần, hai lần hắn phái ám vệ ra ngoài, lấy được tin tức báo lại đều có quan hệ với nữ nhi này.

Hắn tin tưởng ám vệ tin tức sẽ không sai, nhưng đến nay không nghĩ ra Phượng Vũ Hoành muốn Tiêu châu kia mười mấy người tiểu nha đầu làm gì, càng không hiểu hơn mai mươi diêm vương điện sát thủ không chỉ không đau nàng mảy may, cư nhiên tất cả chết trong tay nàng.

Tự Phượng Vũ Hoành hồi kinh, Thẩm thị liên tiếp bị đả kích, Thẩm gia muốn trừ bỏ Phượng Vũ Hoành, hắn tự nhiên rõ ràng đạo lý trong đó. Hắn cũng biết diêm vương điện sát thủ giá tiền đắt, nếu không Thẩm gia nhà đại phú thế này, thực khó thanh toán món tiền lệ phí ấy.

Mặc kệ hắn đối Phượng Vũ Hoành cách nhìn như thế nào, Thẩm gia bỏ tiền mua giết người hắn Phượng Cẩn Nguyên nữ nhi, món nợ này cũng khẳng định là muốn thanh toán.

Chỉ là nữ nhi này, hắn cũng không thể không phòng.

Phượng Vũ Hoành trơ mắt nhìn Phượng Cẩn Nguyên gọi nàng lại, rồi lại thật lâu không chịu nói, liền biết này phụ thân tâm bên trong khẳng định tại tự định giá cái gì. Nàng cũng không quấy rầy hắn, liền đứng bình tĩnh, thong dong lại bình tĩnh.

“A Hoành.” Rốt cục, Phượng Cẩn Nguyên lại đã mở miệng, nhưng nói “Vi phụ hi vọng ngươi có thể nghĩ cho trong nhà nhiều hơn, dù sao Phượng gia tương lai tốt lắm trên mặt của ngươi mới có thể có quang.”

“A?” Phượng Vũ Hoành cho là hắn sẽ hỏi chuyện đêm đạo tặc ấy, nhưng nàng quên, cha của nàng xưa nay trong lòng đều chỉ có bản thân, đều chỉ có Phượng gia tiền đồ. Nàng cũng làm mặt lạnh, trên ánh mắt hiện lãnh nghị, “Ta chưa bao giờ chủ động gây sự, chỉ cầu chuyện chớ chọc ta.”

“Ngươi là Phượng gia hài tử, phải có cái Phượng gia nữ nhi dáng vẻ!” Phượng Cẩn Nguyên cảm thấy nữ nhi này quả thực khó chơi.

“Vậy thì mời phụ thân cũng trước có bộ dáng cái phụ thân!” Nàng thẳng vào trừng Phượng Cẩn Nguyên, tích một bụng lửa giận, “Thỉnh phụ thân tại lúc hài tử bị thương tổn, bắt đầu xuất phát góc độ một người cha, đi quan tâm một tý hài tử an nguy, mà không phải há mồm ngậm miệng Phượng gia Phượng gia! Chờ ngày nào đó con trai của ngươi cũng bị giết sạch rồi, ta thấy nhà ngươi ở đâu!”

Nàng cũng nói xong, xoay người rời đi.

Phượng Cẩn Nguyên tức giận tới mức run cầm cập, hai cánh tay xiết rồi lại buông buông rồi lại xiết, phản phục mấy lần, nhưng vẫn là thua trận, chỉ lên tiếng nói với bóng lưng ấy: “Sáng mai ta sẽ vì Tử Duệ sắp xếp tiên sinh vỡ lòng.”

Nàng nghe được, khoát khoát tay với phía sau, không hề nói gì.

Trở lại Đồng Sinh Hiên, một đám hạ nhân rất cao hứng, dồn dập vây quanh hỏi: “Nhị tiểu thư tất cả nhưng tốt lắm? Nhị tiểu thư có hay không ăn không quen đồ ăn trong chùa? Nhị tiểu thư, nô tỳ làm ăn ngon, này sẽ bưng tới ngay, phu nhân và thiếu gia vẫn chờ ngài ăn cơm đây.”

Trong lúc nhất thời, vì Phượng Cẩn Nguyên lạnh lùng mà tâm tình hơi chịu ảnh hưởng lập tức trả lời.

Xem kìa, nàng Đồng Sinh Hiên, chính nàng hạ nhân, vẫn rất tốt.

Lúc ăn cơm, nàng nói cho Tử Duệ: “Phụ thân ngày mai sẽ thỉnh tiên sinh vỡ lòng đến phủ, Tử Duệ muốn bắt đầu khai sáng.”

Hài tử rất cao hứng, hưng phấn nói trong thư phòng sân hắn có thật nhiều thư cùng bút mực, hắn rất nghĩ sớm ngày có thể nhìn hiểu dùng được chúng nó.

Diêu thị cùng Phượng Vũ Hoành đều rất cao hứng đứa nhỏ này nhiệt tình với học tập, Diêu thị nhẹ vỗ về Tử Duệ đầu nói: “Chờ ngươi trưởng thành, liền đi Tiêu châu Vân Lộc thư viện đọc sách, tương lai cũng phải thi đậu cái công danh.”

Phượng Vũ Hoành nhưng ý nghĩ bất đồng với nàng: “Cũng không nhất định cần phải khảo công danh, Tử Duệ hoạt bát hiếu động, hoặc là thích tập võ, tỷ tỷ cũng chống đỡ.”

Diêu thị bất đắc dĩ nói: “Ngươi chính là chiều hắn.”

“Nam hài tử sao!” Hắn vỗ vỗ Tử Duệ, “Bất kể là khoa khảo dương danh, vẫn là chinh chiến sa chiến, chỉ cần ngươi làm đúng chuyện, tỷ tỷ đều ủng hộ.”

Phượng Tử Duệ rất cao hứng tỷ tỷ của hắn có thể nói như vậy, không khỏi nói: “Ta thích xem binh thư, tỷ tỷ ta có thể học tập binh pháp sao? Công phu ta cũng tưởng học, học tốt được sau khi liền mới có thể bảo vệ được tỷ tỷ và mẫu thân, không ai được phép khi dễ các ngươi.”

“Đương nhiên có thể.” Phượng Vũ Hoành một cái đáp lại, “Phụ thân mời tới tiên sinh phụ trách vì ngươi khai sáng, học được biết chữ ngươi thì có thể tùy ý nhìn binh thư, có không hiểu, tỷ tỷ lại chuyên môn vì ngươi thỉnh tiên sinh dạy binh pháp tốt chứ?” Suy nghĩ thêm, lại Tử Duệ, “Nếu tưởng học công phu, mỗi ngày phải dậy thật sớm, ngươi có thể làm được không?”

Hài tử dùng sức mà gật đầu: “Có thể!”

“Vậy hảo.” Phượng Vũ Hoành nhìn Hoàng Tuyền nói “Từ sau ngày mai, mỗi ngày sớm tối hai lần, ngươi phụ trách dạy Tử Duệ công phu. Từ cơ bản nhất dạy lên, không nóng lòng cầu thành, phải làm đến nơi đến chốn.”

Hoàng Tuyền lập tức đáp lại việc cần làm, “Tiểu thư yên tâm, nô tỳ nhớ rồi.”

“Thời gian cụ thể ngươi cùng Tử Duệ hai người thương lượng, ân, ta cũng phải luyện một chút, gân cốt chung quy hoạt động một chút.”

Diêu thị nhìn Phượng Tử Duệ ma quyền sát chưởng tiểu trông vẻ liền cảm thấy đáng yêu, đã cũng không quản hắn là nghiên cứu học vấn vẫn là tập binh pháp. Nàng bây giờ đối với Phượng Vũ Hoành đặc biệt tin tưởng, chỉ cần Phượng Vũ Hoành nói cũng được, Diêu thị đều sẽ không có đáng nghi.

Ăn cơm xong, Diêu thị mang theo Tử Duệ đi nghỉ ngơi, Phượng Vũ Hoành nhưng lại đến kho hàng bên kia đi tìm Thanh Ngọc cùng Trương công công.

Nàng đến lúc đó, Thanh Ngọc đang bưng lấy sổ sách muốn ra ngoài, thấy Phượng Vũ Hoành đến đây, nhanh chóng kéo nàng vào nhà: “Nô tỳ đang muốn đi tìm tiểu thư a?.”

Trương công công rất nghiêm túc bị (cho) Phượng Vũ Hoành hành lễ: “Nô tài ra mắt vương phi.”

“Công công mau đừng đa lễ.” Phượng Vũ Hoành đã biết này Trương công công là đi kèm hoàng thượng trưởng thành, lại hầu hạ Huyền Thiên Minh nhiều năm người, rất tôn trọng hắn. “Ta hôm qua từng thấy điện hạ, điện hạ từng nhấc lên Trương công công chân có bệnh cũ, tái phát lúc đau đớn khó nhịn, A Hoành đang nghĩ ngợi đến cho công công nhìn thử.”

“A! Này nhưng không được!” Trương công công cảm động đến tột đỉnh, “Đau khổ điện hạ và vương phi còn băn khoăn, nô tài đây là bệnh cũ, không có gì đáng ngại.”

Phượng Vũ Hoành đi lên trước, đỡ Trương công công ngồi xuống ghế dựa, “Công công liền khác (đừng) khách khí với ta, ta từ nhỏ thì đi theo ngoại tổ học y, mấy năm qua mặc dù không ở kinh thành, nhưng chút bản lãnh này vẫn không có hoang phế.” Nàng vừa nói vừa đưa tay ấn Trương công công chân.

Trương công công thấy quả thực tránh không thoát, cũng không từ chối nữa, chỉ là trong hốc mắt hiện ẩm, kích động nói: “Nô tài nhất định là tốt số, không bao lâu đi theo hoàng thượng liền rất được đồng ý tin tưởng, sau này theo điện hạ, điện hạ lại chờ (đối xử) nô tài vô cùng tốt. Bây giờ vương phi cũng đối với nô tài như vậy, nô tài đây là phúc khí đời trước đã tu luyện nha!”

Phượng Vũ Hoành một bên vì hắn kiểm tra chân, vừa cười nói: “Đây là bởi vì công công người tốt, làm việc lại ổn thỏa, cho nên hoàng thượng cùng trên điện đều tín nhiệm ngài.” Nàng áp mấy chỗ huyệt vị, lại thuận vài sợi kinh mạch, lúc này mới nói cho Trương công công, “Ngài loại bệnh này gọi là phong thấp, là một loại xâm phạm khớp xương, xương cốt, bắp thịt, mạch máu bệnh tật, phát bệnh đa số tương đối kín đáo lại chầm chậm, quá trình mắc bệnh khá lâu. Tưởng trị tận gốc không quá dễ dàng, nhưng ta vì ngài hơi làm giảm bớt vẫn là có thể.”

Trương công công nghe cũng không hiểu chứng bệnh..., chỉ nghe nói có thể hóa giải, đã mừng rỡ: “Thật vậy chăng? Thật tốt quá, vương phi có chỗ không biết, cặp đùi này mỗi khi đau gần như muốn chết, đặc biệt sau khi thời tiết” Thấp “, quả thực là đi không được.”

Phượng Vũ Hoành gật đầu, nàng đương nhiên rõ ràng, bệnh phong thấp gần như là bệnh chung người đã có tuổi.

“Đêm này ta tự mình vì công công điệu hảo dược liệu về bệnh chứng này, công công an tâm là được.” Nàng đứng dậy, cho Trương công công một cái cười an tâm.

Thanh Ngọc thấy Phượng Vũ Hoành làm xong chuyện, lúc này mới lại mở miệng nói: “Tiểu thư, nô tỳ cùng Trương công công đã điều tra tất cả sổ sách tốt lắm.”

Trương công công cũng đứng lên, lau mặt, trở nên nghiêm túc, “Sổ sách tất cả bị từng giở trò, nô tài cùng Thanh Ngọc cô nương một lần nữa làm màn trướng, tam cửa tiệm tính ra, Phượng gia Đại phu nhân Thẩm thị tổng cộng tham giấu bạc tiền hai mươi vạn lượng.”

Thanh Ngọc nói bổ sung: “Này còn không có tính Kỳ Bảo trai những đồ cổ kia. Bởi vì đồ cổ tính ra nhiều hơn, không được phỏng chừng, chúng ta chỉ nhớ rõ vật thiếu hụt.” Thanh Ngọc nói rồi, đưa sổ sách mới làm xong bị (cho) Phượng Vũ Hoành.

Phượng Vũ Hoành nhìn không hiểu lắm những thứ này, chỉ tùy ý lật ra hai lần liền khép lại. “Ta tin tưởng các ngươi.” Nàng xoay người ra khỏi phòng, Thanh Ngọc cùng Trương công công cũng theo ở phía sau, “Thanh Ngọc, đi mời An di nương cùng Hàn di nương đến Đồng Sinh Hiên đến, thì nói ta có việc muốn thương lượng với hai người nàng.”

“Là” Thanh Ngọc đáp lại vội vã mà đi.

Lúc này, Hàn thị bên kia, Phượng Phấn Đại đang bưng cánh tay gảy xương xông Hàn thị lớn tiếng chửi bậy —— “Ngươi chính là con lừa ngốc!”

Hàn thị tức giận tới mức run cầm cập, “Ta là nương ngươi!”

“Mẫu thân?” Phượng Phấn Đại con ngươi đều nhanh trợn lồi ra, “Có ngươi làm nương thân như vậy sao? Ngươi mang đến cho ta cái gì? Chỉ biết dùng ngươi công phu hồ mị đi quyến rũ phụ thân, có thể sao ngươi liền không ngờ tại phụ thân bên gối đầu nói với ta hai câu lời hay?”

“Sao ngươi biết ta không nói?” Hàn thị nước mắt đều rớt xuống, nàng là cái thiếp đúng vậy, nàng xuất thân không được cũng không sai, có thể con gái ruột của nàng cứ mắng nàng như vậy, gọi mặt nàng để chỗ nào?

“Ngươi nói vì sao phụ thân còn đối với ta như vậy? Ta là nữ nhi của nàng! Ta ở ngay trước mặt hắn bị người bẻ cánh tay! Vì sao hắn ngay cả lời cũng không vì ta nói một câu? Ngay cả xem cũng không tới liếc nhìn ta? Ta đến cùng phải hay không hắn thân sinh? Ta là ngươi trộm người trộm được sao?”

Phượng Phấn Đại liều mạng vừa thốt lên xong, doạ Hàn thị bịt miệng của nàng lại, “Ngươi nói bừa cái gì? Không muốn sống chăng sao? Ngươi đương nhiên là thân sinh phụ thân ngươi! Câu nói như thế này nếu lại dám nói ra ngoài, vậy chính là ngươi muốn chết!” Hàn thị cũng phát hận, “Phấn Đại ta cho ngươi biết, trong ngôi phủ này, trên có ngươi đại tỷ tỷ Phượng Trầm Ngư, trong có ngươi Nhị tỷ tỷ Phượng Vũ Hoành, ngươi nghĩ xuất đầu, chết cái tâm kia a! Còn không biết sao, đại phu nhân đã được đưa đến trong miếu, e sợ đời này đều không về được phủ, đây là cùng Phượng Vũ Hoành đối làm kết cục (xuống sân)! Chính ngươi cân nhắc một chút.”

“Cái gì?” Phượng Phấn Đại kinh hãi, dùng sức kéo xuống Hàn thị tay che miệng của nàng: “Nàng được đưa đến trong miếu? Tại sao? Thẩm gia không là rất có tiền sao? Nàng chẳng phải còn có đại tỷ tỷ kia hoàng hậu tương lai sao?”

“Ngươi nhắm lại miệng cho ta!” Hàn thị tức giận đến lá gan cũng đau, nàng nữ nhi này làm sao lại theo Thẩm thị cáu kỉnh, trên miệng không có ngăn cản. “Có tiền thì thế nào? Cũng không nhìn một chút người nàng trêu chọc là ai. Bất kể là Cửu hoàng tử vẫn là trong cung Vân Phi, cái nào là nàng chọc nổi? Dù cho là phụ thân ngươi, cũng vậy không trêu chọc nổi! Đừng cho là ta không biết ngươi đối Cửu hoàng tử những cái này tâm tư, kịp thời cho ta thu hồi lại!”

“Ta không thu! Ta rất thích Cửu hoàng tử! Ta chính là muốn gả cho hắn!” Phượng Phấn Đại phát như điên hô lên lời trong lòng.

Lại nghe được ngưỡng cửa phòng truyền đến thanh âm: “Tứ tiểu thư đây là đang biểu lộ với nhị cô gia tương lai sao?”

! --Ov E -- >

Chương 78: Đi a chúng ta đi đòi tiền

77-tu-tieu-thu-la-dang-bieu-lo-voi-nhi-co-g/1039932.html

77-tu-tieu-thu-la-dang-bieu-lo-voi-nhi-co-g/1039932.html


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất