Vạn nhất độc chết người, tội này vô cùng lớn
Quý Như Yên âm thầm oán, thiếu gia lớn lên từ hoàng quyền thật là không giống với người khác, thình lình bị thế tử Phù Nhạc Thánh vỗ vào bả vai.
"Như Yên, một mình muội đứng ở góc này làm cái gì? Đến cùng ca ca uống một chén đi!"
Quý Như Yên liếc mắt nhìn hắn một cái: "Huynh còn uống? Cửu hoàng tử Nguyên Chiêu còn đang chờ huynh đó"
Nàng không muốn uống rượu, bởi vì nàng quyết định ban đêm sẽ tự mình đến phủ đệ của lục hoàng tử một chuyến, sau đó trực tiếp làm cho hắn bị thương nặng.
"Nguyên Chiêu? Đúng rồi, huynh sao lại quên hắn chứ?"
Thế tử Phù Nhạc Thánh vỗ vỗ ót, trách cứ chính mình
Quý Như Yên buồn cười nhìn hắn: "Huynh a, uống say rồi. Vẫn là đừng nên uống nữa, đại tẩu còn đang ở trong phòng tân hôn chờ huynh, kế tiếp huynh còn phải làm chuyện chính sự"
Vừa nói xong, nàng hướng hắn vỗ vỗ mặt.
Trong đó ý tứ, không nói mà tự hiểu.
Dù sao hiện tại Chung Xảo cũng đã bước vào cánh cửa vương phủ, nhưng việc giả mang thai, đúng là vẫn không thể giấu một thời gian dài.
Mọi sự đều phải cẩn thận xử lý, miễn cho người khác đoán mò, tránh để Yến vương phủ rơi vào tình huống bị động.
Vì thế Quý Như Yên còn cố ý để lại một chiêu
Chiêu này, chính là do Dao Quang đảm nhận.
Nói Dao Quang cầm cho Quý Như Yên một thứ, toàn bộ khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ hiện lên một đống hắc tuyến.
Bởi vì, nàng như thế nào cũng không nghĩ ra, tiểu thư nhà nàng lại có thể tà phi như vậy?
Bước nhanh về hướng phòng tân hôn của thế tử, nàng muốn gặp thế tử phi
Thông báo với tỳ nữ bên người của thế tử phi, Dao Quang liền thuận lợi tiến vào
"Nô tỳ tham kiến thế tử phi, thế tử phi cát tường!"
Tiến vào phòng tân hôn kia, Dao Quang liếc mắt một cái liền thấy được Chung Xảo đang ngồi ở giữa giường.
Thời điểm đưa vào động phòng, thế tử Phù Nhạc Thánh liền không làm theo nghi lễ bình thường, hai người đã sớm mở khăn che mặt.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Chung Xảo vừa mới lau đi một lớp son phấn thật dày, nàng hướng Dao Quang phất phất tay: "Ngươi là tỳ nữ bên cạnh quận chúa phải không?"
"Đúng vậy, nô tỳ là Dao Quang. Tiểu thư nhà nô ty muốn tặng cho thế tử phi một đại lễ, chính là phần đại lễ này có chút đặc biệt, cần phải cho lui hết nhóm tỳ nữ ra ngoài, không biết có thể hay không?"
Dao Quang cúi thấp đầu, nói ra mục đích của chính mình.
Chung Xảo nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, bởi vì cho thị tỳ bên cạnh mình lui ra, như vậy là không tốt, nếu có cái gì ngoài ý muốn, cũng không thể bảo chứng
Nghĩ lại, nơi đây là Yến vương phu, cũng không có cái gì là không tốt.
Vì thế, liền hướng thị nữ hai bên nói: "Cát Tường, Như Ý các ngươi lui ra đi"
"Dạ"
Hai thị nữ lập tức lĩnh mệnh, rời khỏi phòng tân hôn, đi ra bên ngoài chờ.
Dao Quang thấy hai bên trái phải không có người, mới từ trong ngực lấy ra một viên dược màu hồng phấn, đặt ở trong tay Chung Xảo: "Thế tử phi, đâu là thứ tiểu thư nhà ta muốn đưa cho người, chúc người cùng thế tử sớm sinh quý tử, trăm năm hảo hợp!"
Sớm sinh quý tử?
Chung Xảo nhay nhạy ngửi thấy được mùi của viên dược kia, làm cho trái tim của nàng nhanh chóng đập nhanh
"Đây là?"
"Tiểu thư nói, dược này muốn thế tử phi đặt ở trong rượu giao bôi, như vậy mới có thể hoàn thành chuyện lớn"
Dao Quang nói xong lời này, gương mặt đã khốn quẫn
Mà Chung Xảo nghe vậy, gương mặt liền đỏ bừng, xinh đẹp động lòng người
"Thay ta cám ơn tiểu quận chúa, nếu có con nối dõi, Chung Xảo nhất định sẽ báo ân!"
Thanh âm Chung Xảo nhỏ dần, nhưng Dao Quang là người luyện võ, dĩ nhiên là nghe được rõ ràng
Dao Quang hương này phúc thân: "Thế tử phi vẫn là nên sớm chuẩn bị, tiểu thư một lát sẽ dẫn thế tử đến!"