Edit: Bạch Tiểu Ngọc
Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca Tiếu nhìn Quý Như Yên, "Nữ hoàng, việc tu luyện kim loại bằng vàng này không phải là chuyện có thể xem thường."
"Ông yên tâm, việc tinh luyện kim loại này sẽ làm ở Đan Nhân! Ta sẽ không để cho kẻ nào tùy tiện rời đi."
"Việc này... Nữ hoàng người xem thử, có thể để lão phu dẫn dắt một nhà của Trọng Tôn Gia cùng nhau tại nơi này giúp ngài tinh luyện?"
"Việc này... Có thể hay không quá ủy khuất cho Đại trưởng lão rồi?"
Quý Như Yên sững sờ, thật không ngờ Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca Tiếu sẽ đưa ra yêu cầu như vậy.
Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca Tiếu vội vàng lắc đầu, "Như thế nào lại ủy khuất chứ? Thực không dám dấu diếm, trước kia lão phu tại Bồ Đề thành, xác thực tâm tư có thiên vị Gia Cát gia. Tuy nhiên hiện tại một nhà của Gia Các đều bị đuổi đi mất, còn rời khỏi Vũ Tiên quốc. Mặc dù đã thành dân thường, nhưng đối với ta Trọng Tôn gia luôn có thành kiến. Mà hắn ta vẫn cố chấp xem trọng những thứ danh vọng kia... Tạm thời lão phu có dự định sẽ để Trọng Tôn gia ở lại nơi này, sẵn tiện cũng có thể giúp nữ hoàng luyện ra được loại vũ khí kim loại bằng vàng, cứ coi như là giúp Trọng Tôn gia tìm ra một con đường sống, mong nữ hoàng sẽ đồng ý."
Quý Như Yên suy nghĩ một lúc: "Nếu Đại trưởng lão nói như vậy rồi, ta sao có thể không lý lẽ mà không đồng ý chứ."
"Cảm ơn nữ hoàng! Lão phu sẽ lập tức tới gặp Trọng Tôn gia, cố gắng chỉnh đốn lại Trọng Tôn gia hắn, để hắn có thể nhanh chóng tỉnh ngộ, để sớm nhất rời đi Bồ Đề thành."
Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca Tiếu liên tục nói lời cảm tạ, thập phần cảm kích.
Quý Như Yên vốn định sẽ để cho ông ta nghỉ ngơi vài ngày rồi lên đường sau, nhưng thấy vẻ mặt ông ta vui vẻ như thế, giữa hàng lông mày vốn hiện thần sắc u sầu cũng biến mất, có thể thấy được tâm trạng ông ta rất vui mừng, dù bây giờ có cố chấp giữ ông ta ở lại Đan Nhân, có khi cũng vô dụng.
Đã như vậy, cứ để cho Đại trưởng lão Trọng Tôn Ca Tiếu trở về an bài mọi thứ thật tốt.
Quý Như Yên nhìn một hàng ngàn người đang xếp hàng, nguyên một đám đều có thân hình cao rắn chắc, nhìn sơ qua không sai biệt khác gì mấy, đều là tràn đầy sức sống khỏe mạnh. Vì vậy bèn quyết định đưa tới Hỏa Tinh, an bài cho một ngàn người bọn họ chia ra thành nhóm nhỏ, rồi sắp xếp tiếp nhận lấy công việc chế tác Chư Các Thần Nỏ.
Lúc này đây, Quý Như Yên đã bắt đầu tưởng tượng ra được, sẽ rất nhanh nàng liền có được quân hội hùng mạnh!
Mọi chuyện ở đây cũng đã an bài ổn thỏa, Quý Như Yên liền quay trở về lâu đài ở Đan Nhân Nhai.
Vừa về tới lâu đài Đan Nhân, Quý Như Yên khẽ giật mình, nghĩ như thế nào cũng thật không ngờ, ở tại nơi này vẫn có thể thấy được người thân của mình.!
"Tỷ tỷ! Tuyết Nhi nhớ người muốn chết!"
Phượng Như Tuyết vừa thấy được Quý Như Yên, liền không không khống chế được tâm tình của mình, nhanh như chớp nhào tới trong ngực nàng, gắt gao ôm lấy, bộ dạng nhất quyết không chịu buông ra.
Đi cùng với Phượng Như Tuyết, còn có Linh Tinh nha đầu.
Còn có lão tướng quân Hứa Tử Minh, cùng với Thiên Nguyệt bà bà!
Điều làm nàng cảm thấy vừa mừng vừa sợ chính là, không những có Phượng Thiên Phủ tới mà tất cả mọi người đều đông đủ tụ họp tại đây.
Mà đi theo sau lưng của Phượng Từ Ân, chính là Nhã Linh quận chúa.
Mà đứng bên cạnh Phượng Thiên Hữu còn có Túc thân vương, vợ con cả nhà bọn họ cũng đứng ở một bên cười với Quý Như Yên.
Nhiều người cùng lúc có mặt như thế, khiến Quý Như Yên ngẩn cả người, phải mất giây lát mới phản ứng kịp, "Mọi người, như thế nào lại cùng nhau tới đây?"
Lạc Thuấn Thần đứng ở một bên, hướng về phía nàng, ôn nhu cười nói, "Việc này chính là do ta làm. Ta biết rõ trong lòng nàng không yên tâm nhất chính là người nhà, cho nên ta tự làm chủ, liền ra lệnh cho bọn Mễ Nhĩ cùng Hồng Y Vệ Môn cùng nhau hộ tống bọn họ đến Đan Nhân Nhai. Mặc khác nữa là hôm nay chính là sinh thần của nàng, bọn họ đến là để chúc mừng.!"
Sinh thần?
Quý Như Yên nghĩ đến thời gian trôi qua gần đây, nàng tự đánh sau ót của mình cái, lúc này mới nhớ hiện tại đã là mùng sáu tháng ba rồi.
Sinh thần của mình, thế nhưng mà nàng lại đem sinh thần của mình quên mất.
Bất quá, nàng liếc Lạc Thuấn Thần, cuối cùng vẫn là cái gì cũng không nói.
Có những lời, không thích hợp nói ở trước mặt nhiều người, vẫn là nên chọn thời điểm chỉ hai người rồi mới nói...
Vì vậy, đêm nay trở thành một đêm vô cùng náo nhiệt.
Mấy vị cửu mẫu kéo nhau xuống bếp, đoàn người sum vầy ngồi vây quanh cái bàn dài, cùng nhau trò chuyện vui vẻ.
Mà người vui vẻ nhất ở đây, không ai khác là Túc thân vương.