Chương 309
Ngô Bình nhìn cô ấy: “Có phải sau khi tôi chữa khỏi cho Trần Lăng Sương thì cô sẽ ký hợp đồng với cô ấy không?”
Vệ Thanh Ảnh cười đáp: “Đúng rồi. Nếu Trần Lăng Sương có thể gia nhập công ty truyền thông Sơn Hải, giá cổ phiếu của chúng tôi có thể tăng ít nhất là gấp đôi”.
Lòng Ngô Bình thoáng dao động. Câu nói vô tình này của Vệ Thanh Ảnh giúp anh nắm bắt được gì đó.
Ra khỏi khách sạn, anh lái chiếc Mercedes-Benz W140 về nhà.
Lâm Băng Tiên đã tan học về và đang chơi trò chơi với Hồng Lăng, còn Lâm Mỹ Kiều thì đang làm bếp.
Anh chào họ một tiếng rồi về phòng làm việc, mở máy tính ra để kiểm tra giá cổ phiếu của truyền thông Sơn Hải.
Truyền thông Sơn Hải đã lên sàn ba năm trước. Doanh thu và lợi nhuận của công ty tăng trưởng đều đặn trong ba năm qua, giá trị thị trường hiện tại là mười lăm tỷ, giá cổ phiếu là bốn phẩy ba tệ.
Ngô Bình chần chừ một lúc rồi mở ngay một tài khoản chứng khoán, liên kết thẻ ngân hàng. Anh quyết định mua lần lượt bảy mươi triệu cổ phiếu, tiêu tốn ba trăm triệu có lẻ.
Số tiền trong tay anh, nếu không tính năm trăm triệu đầu tư cho Lý Quảng Long, thì còn chừng hai trăm bảy mươi triệu, cộng thêm tiền chi phí khám bệnh cho Trần Lăng Sương thì vừa đúng hơn ba trăm triệu. Có thể nói đây là một sự mạo hiểm rất lớn.
Trước khi mua cổ phiếu, anh còn lên mạng tra cứu về kỹ thuật mua, để tránh việc mua vào số lượng quá lớn gây chấn động thị trường. Vậy nên vào ngày đầu tiên, anh chỉ mua vào hơn năm triệu cổ phiếu theo lô.
Một lát sau, Hồng Lăng gọi anh xuống nhà ăn cơm. Lâm Mỹ Kiều đã nấu tám món cho bữa tối, vừa ngon vừa thơm.
Lúc ăn cơm, anh có hỏi về chuyện tuyển chọn. Lâm Băng Tiên bảo rằng buổi tuyển chọn sẽ diễn ra sau ba ngày nữa, cô ấy đang chuẩn bị.
Tối hôm ấy, Ngô Bình tiếp tục tu luyện Thiên Địa Huyền Hoàng Quyết. Anh muốn đột phá đến luyện thần!
Cảnh giới Hoàng chia thành ba giai đoạn: luyện khí, luyện thần, xây nền. Trước đây Ngô Bình vẫn luôn ở mức luyện khí, bây giờ đã đả thông kinh mạch cấp hai toàn thân, luyện khí thành sức mạnh, cuối cùng cũng có thể đột phá đến giai đoạn tiếp theo – luyện thần.
Luyện thần, đúng như tên gọi của nó, thứ được tu luyện là tinh thần, là thần hồn. Luyện thần cũng có ba giai đoạn nhỏ, gồm: thần giác, thần ý, thần thức.
Thần giác là giai đoạn thức tỉnh thần hồn, là cảnh giới cao nhất mà tinh thần của một người có thể đạt được ở giai đoạn bản năng.
Ngô Bình từng có một cuộc trò chuyện với Từ Quý Phi về luyện thần. Từ Quý Phi bảo rằng trình tự tu hành trên đời này không giống nhau, nhưng hướng đi chung thì tương tự. Có điều, truyền thừa mà đa số người nhận được đều không hoàn thiện. Có người chỉ đạt đến thần giác, kẻ thì có thể đạt đến thần ý.
Hơn nữa, cùng là thần ý, nhưng mỗi người tu hành lại thiên về một cái khác nhau. Có người tu luyện sát ý, kẻ thì thiên về phép thuật.
Thứ mà Ngô Bình học là công pháp thời tiền sử chính tông và có hệ thống, với phương pháp tu hành cực kỳ nghiêm ngặt cho ba cảnh giới nhỏ này.
Lúc này, anh đang sử dụng phương pháp hít thở để tu luyện tinh thần lực, nhằm chuẩn bị cho việc mở thần giác.
Khi mở mắt ra, đã là tám giờ sáng ngày hôm sau.
Anh mở điện thoại. Vệ Thanh Ảnh nhắn tin rằng cô ấy đã chuẩn bị nơi điều trị cho Trần Lăng Sương, và gửi địa chỉ cho anh.
Ngô Bình cũng không vội. Ăn sáng xong, anh đến công trường với Hồng Lăng trước. Sau khi để Tiểu Thần hít đủ linh khí, anh mới đi điều trị cho Trần Lăng Sương.