- Hửm?
Mạc Phàm nhíu mày.
- Đừng nhìn nữa, tôi nói cho anh biết, nơi này là một Hiến Tế Trận, anh giết nhiều tế phẩm như vậy, bây giờ anh còn có thể cử động được sao?
Tống Uyển Nhi cười đắc ý nói.
Mạc Phàm kỷ chiến thành danh, tuy tốc độ tu luyện của bọn họ không thể sánh bằng Mạc Phàm, nhưng không tự đại tới mức dựa vào một đám huyết thú có thể đủ liều mạng với Mạc Phàm.
Nhưng đối phó với người như Mạc Phàm, không cần thiết phải dùng thực lực của mình.
Nơi này là nơi chôn xương Cùng Kỳ mãnh thú thời thượng cổ, sau đó thành nơi tế tự của Huyết Vu Tộc.
Dâng sinh mệnh huyết thú, sẽ đạt được lực Cùng Kỳ vô cùng cường đại.
Một khi Huyết Vu Tộc gặp được kẻ địch cường đại, sẽ dụ kẻ địch tới nơi này, dựa vào lực lượng này tiêu diệt kẻ địch.
Bọn họ đưa Lý Thi Vũ tới đây, chính là vì chuyện này.
Tống Uyển Nhi vừa mới nói xong, hai luồng hỏa ở mắt sơn hình thú phía sau huyết hồ bỗng nhiên cháy lên.
Dưới chân Mạc Phàm, một đồ án Cùng Kỳ huyết sắc xuất hiện, từng sợi xúc tua huyết sắc vươn từ trong đồ án ra, quấn lấy tay chân Mạc Phàm.
Cùng lúc đó, trong một mắt núi hình thú, hồng quang bắ n ra trong ánh lửa kia, chiếu thẳng lên người Mạc Phàm.
- Phá!
Mạc Phàm nhíu mày, tay hắn chấn động muốn thoát khỏi những xúc tua này.
Nhưng mà được hồng quang này chiếu lên, trong chớp mắt sức lực trên tay hắn biến mất.
Vẻ mặt Mạc Phàm thay đổi, trong mắt xuất hiện chút dị sắc.
- Đây là?
- Có phải rất bất ngờ hay không, đường đường là Mạc tiên sinh ngay cả mấy xúc tua cũng không tránh thoát được, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ bị người ta cười đến mức rụng răng.
Tống Uyển Nhi nói với vẻ trêu tức.
Hơi bắt ngờ trong mắt Mạc Phàm chỉ giằng co một lát, liền biến mất toàn bộ.
Khi hắn tới nơi này đã cảm thấy có gì đó không thích hợp, nhưng không ngờ ở đây có Cùng Kỳ Chi Hồn.
Cùng Kỳ là một trong những ma thú, có thể khống chế lực sợ hãi, khiến đối phương rơi vào trong sợ hãi không có một chút lực phản kháng, cho dù là cao thủ Nguyên Anh kỳ, cũng khó mà ngăn cản được lực lượng kh ủng bố của Cùng Kỳ.
Nhưng loại ma thú này không có nhiều ở Tu Chân giới, vậy mà từng xuất hiện trên Địa Cầu.
- Hai người cảm thấy thứ này có thể giam tôi bao lâu.
Mạc Phàm thản nhiên nói.
Chỉ là lực kh ủng bố của Cùng Kỳ Chi Hồn mà thôi, yếu hơn Cùng Kỳ chân chính rất nhiều.
Giam được hắn một lúc, sao có thể giam được hắn cả đời.
- Giam được một lúc là đủ rồi.
Trương Siêu và Tống Uyển Nhi không nói nhiều, cơ thể vừa động, huyết hồ tạo ra sóng nước cao hơn mười thước hai bên bọn họ.
Không đợi sóng nước hạ xuống, bọn họ đã tới bên cạnh Mạc Phàm.
Huyết kiếm và huyết đao trong tay bọn họ không do dự đâm vào huyệt Thái Dương và mi tâm Mạc Phàm.
Thấy hai người sắp đâm vào người Mạc Phàm, hai vòng xoáy xuất hiện trong không gian trước người Mạc Phàm, huyết kiếm huyết đao của hai người đâm vào trong vòng xoáy không chỉ không đâm tới Mạc Phàm, trái lại là Trương Siêu đâm về phía Tống Uyển Nhi, Tống Uyển Nhi đâm về phía Trương Siêu.
Không chỉ như vậy, khi hai vòng xoáy này xuất hiện, hai thanh đoản đao của Moria vươn ra, đâm về phía tim hai người.
Hai người này vốn nhíu mày, sau đó cười quỷ dị.
Bọn họ không thèm để ý tới Mạc Phàm nữa, binh khí trong tay đỡ đoản đao của Moria, dưới chân vừa động, thân thể lùi về phía sau.
Trong vòng xoáy, hai tay Moria cầm đoản đao, lắc vòng eo động lòng người đi ra.
- Quả nhiên anh còn mang theo người khác tới đây, thế nào, đường đường là Mạc đại sư mà không tự tin như vậy à, sợ một mình không mang được chị họ, nên mang theo một người tới giúp đỡ?
Tống Uyển Nhi âm dương quái khí nói.
Mạc Phàm nhíu mày, hắn mang Moria tới chẳng qua là mượn lực không gian của Moria tới nơi này thông qua trận pháp.
Nhưng Trương Siêu và Tống Uyển Nhi nghĩ thế nào thì cứ là thế đó đi.
- Moria, rời đi!
Mạc Phàm nhìn thoáng qua thú sơn kia, vội vàng nói.
Moria hơi nhíu mày, không đợi cô phản ứng kịp, ấn kỳ Cùng Kỳ cũng xuất hiện dưới đất, trong một con mắt khác của thú sơn bắn một đạo quang ra, chiếu lên trên cơ thể cô.
Moria giống như Mạc Phàm, bị xúc tua không tính là thô to quấn chặt lấy, không thể nhúc nhích.
Vẻ mặt Mạc Phàm hơi đổi, trong mắt lóe lên sắc lạnh.
- Sau đó thế nào?
- Sau đó à, cô còn chưa ra tay sao, tiện nhân.
Bỗng nhiên huyết quang trong mắt Trương Siêu và Tống Uyển Nhi đại phóng, trầm giọng ra lệnh.
Theo huyết quang trong mắt hai người sáng lên, bỗng nhiên Moria ở trước người Mạc Phàm sửng sốt, huyết quang tương tự cũng nở rộ trong mắt cô, lóe lên sắc bén.
Ngay sau đó một thanh đao do huyết ngọc tạo thành xuất hiện trong tay cô, lấy khí thế sét đánh không kịp che tại lập tức đâm về phía người Mạc Phàm.
- Huyết Thần Đao?
Mạc Phàm nhíu mày, trong mắt lộ ra vài phần sắc lạnh.
Huyết Độc có thể khiến người ta biến thành hai loại sinh vật huyết thần tử và huyết thú, Huyết Thần Đao là lấy huyết thú đốt hỏa diễm sinh mệnh và huyết thần tử rèn luyện liên tục mà thành, cả quá trình cho dù là huyết thú hay huyết thần tử đều còn sống, thủ pháp luyện chế vô cùng tàn nhẫn.
Bởi vì yêu cầu luyện chế rất cao, rất khó luyện chế thành Huyết Thần Đao, trong tình huống bình thường trên vạn huyết thần cấp cao và huyết thú, hoặc trăm vạn huyết thần trung cấp, huyết thú mới luyện chế thành công.
Đương nhiên uy lực mạnh không giống bình thường.
Nếu những người khác bị Huyết Thần Đao đâm trúng, trên cơ bản là khó giải, sẽ trở thành đồ ăn của Huyết Thần Đao.
Cho dù là hắn bị chuôi đao này đâm trúng, cũng chỉ có thể tạm thời ép độc này xuống, muốn loại trừ chỉ có thể tăng thực lực lên một tầng nữa hoặc tìm dược liệu không có khả năng tồn tại trên Địa Cầu.
Nhưng nếu bây giờ hắn bị Huyết Thần Đao này đâm trúng, chuyện sau đó sẽ phiền phức hơn nhiều.
Hắn không quan tâm Moria bị làm sao, trong mắt chớp lóe tinh quang, 18 hắc cầu ở trên người lại lóe lên, một tay hắn dùng lực kéo, xúc tua trên cánh tay như dây thun bị kéo ra.
“Keng!” Ngay lúc Huyết Thần Đao đâm tới trước ngực hắn, hai ngón tay hắn lóe sáng kim quang chặn Huyết Thần Đao trong tay Moria chỉ cách tim hắn một ngón tay.
- Phá!
Ngón tay hắn khẽ chấn động, Huyết Thần Đao bị chấn thành mảnh nhỏ.
Sắc mặt Trương Siêu và Tống Uyển Nhi khẽ đổi, đau lòng nhìn thoáng qua Huyết Thần Đao kia.
Huyết Thần Đao này là bọn họ tốn rất nhiều công sức mới luyện chế ra được, vì thanh đao này bọn họ tốn không ít huyết thú và huyết thần tử, thậm chí trong đó còn có hàng cao cấp, một thanh thần khí như vậy lại bị Mạc Phàm làm hỏng rồi.
- Mạc đại sư không hổ là Mạc đại sư, nhưng cho dù thế nào hôm nay Mạc đại sư đều phải chết ở đây.
Tống Uyển Nhi hừ lạnh một tiếng, huyết quang ở trong mắt lại thịnh hơn vài phần.
Chỉ nghe…
“Phập” một tiếng, âm thanh dao găm xuyên vào trong cơ thể vang lên.
Cơ thể Mạc Phàm run lên, sắc mặt hắn trắng bệch, giống như bị sét đánh.
Hắn nhíu mày chậm rãi nhìn về phía sau. Trong mắt Lý Thi Vũ lóe sáng huyết quang, khóe miệng cười quỷ dị giống Tống Uyển Nhi như đúc, cũng cầm Huyết Thần Đao tương tự ở trong tay, thanh đao đã đâm vào tim hắn từ phía sau, thanh đao hơn một thước chỉ còn lại chuôi đao, máu tươi không ngừng chảy ra, “tách tách” nhỏ giọt trên đất. Tươi cười vì thực hiện được xuất hiện trên mặt Trương Siêu và Tống Uyển Nhi.