Trước Thái Sơn, ở chỗ cách Mạc Phàm không xa, đám Chúc Thiên Cực cảm nhận được uy lực của viên Kim Đan kia, trên mặt đều là tuyệt vọng.
Mạc Phàm chết mà sống lại, thực lực vốn đã mạnh hơn rất nhiều, hiện giờ Tam Nguyên trong người còn ngưng tụ thành Kim Đan, tiến vào Kim Đan chân chính.
Lúc trước Mạc Phàm đã hiếm có đối thủ, hiện giờ ai có thể là đối thủ của Mạc Phàm?
Trước màn hình lớn, có một số người nhìn viên Kim Đan trước người Mạc Phàm, ngầm thấy may mắn.
Vũ khí tiên tiến là thứ cấm sử dụng, lúc trước có người liên lạc với bọn họ cùng sử dụng vũ khí tiên tiến tiêu diệt Mạc Phàm, bị bọn họ từ chối.
Hiện giờ xem ra, đây tuyệt đối là quyết định sáng suốt nhất.
May mà bọn họ không ra tay với Mạc Phàm, nếu không không biết lúc này có tâm tình gì.
Ngoài ra có mấy người không thể bình tĩnh như vậy, sắc mặt cả đám trắng bệch.
Vũ khí tiên tiến không thể giết Mạc Phàm, Mạc Phàm trọng sinh còn mạnh hơn một tầng so với lúc bọn họ ra tay với Mạc Phàm, chắc chắn hiện giờ Mạc Phàm mạnh hơn một tầng.
- Mấy người xem kia là thứ gì?
Có người nâng tay run rẩy lên, chỉ trên không Thái Sơn hỏi.
Mọi người nhíu mày, lập tức nhìn về phía Mạc Phàm.
Viên Kim Đan trên tay Mạc Phàm vừa thành, ở trên bầu trời cách đỉnh đầu hắn hai ba mươi mét, đám mây màu đỏ sậm vĩ đại che lấp mặt trời xoay tròn đột nhiên xuất hiện.
Giữa đám mây, một hắc động sâu không thấy đáy đối diện đỉnh đầu Mạc Phàm.
Trong hắc động, lôi điện nhanh chóng ngưng tụ lại, khí tức kh ủng bố chôn vùi tất cả, khiến tất cả mọi người ở đây có cảm giác như có bàn tay to đang ấn bọn họ vào trong đất, linh hồn bọn họ run rẩy.
- Là thiên kiếp, cẩn thận, Mạc Phàm.
Long Nhược Tuyết nhìn thấy đám mây này, vội vàng nhắc nhở.
Cô chưa từng thấy thiên kiếp, nhưng từng thấy trong sách cổ.Chắc chắn đám mây trên đỉnh đầu Mạc Phàm là thiên kiếp.
Mạc Phàm ngẩng đầu nhìn thoáng qua đám mây, khẽ nâng mí mắt lên lộ ra bất ngờ, nhưng không có chút bối rối.
Ngay sau đó hắn nhìn về phía Chúc Thiên Cực.
Đám mây trên bầu trời là kiếp vân, nhưng kiếp vân chỉ xuất hiện khi đột phá tới Nguyên Anh kỳ và sau đó.
Cho dù là ngưng tụ Cửu Chuyển Kim Đan, cũng sẽ không kéo tới kiếp vân, đưa tới hình lôi.
Nhưng có một tình huống thì khác, nếu lúc tu sĩ Kim Đan đột phá, nếu xung quanh có lượng lớn Vực Ngoại Thiên Ma, sẽ dẫn tới thiên kiếp.
Vừa rồi xung quanh chỉ có một số Vực Ngoại Thiên Ma, nhưng lúc này, có không dưới một ngàn Vực Ngoại Thiên Ma ở xung quanh hắn.
- Dẫn Ma Hương đúng không?
Mạc Phàm hít sâu một hơi, hỏi Chúc Thiên Cực.
Dẫn Ma Hương vốn rất nhạt, Chúc Thiên Cực lại dùng những thứ khác che giấu, gần như không ngửi được mùi gì.
Nhưng thứ liên quan tới dược vật, muốn thoát khỏi khứu giác của hắn thì rất khó, khó tới mức gần như là không thể.
Bên cạnh Chúc Thiên Cực, vẻ mặt Huyết Nô kia thay đổi.
Chúc Thiên Cực hơi nhếch miệng, cười lạnh lùng.
- Đúng thì thế nào, Mạc Phàm, cậu sống sót trước thiên kiếp hôm nay rồi nói sau.
Anh ta thả Vực Ngoại Thiên Ma vốn chuẩn bị đối phó Mạc Phàm, Mạc Phàm bị người ta dùng vũ khí tiên tiến gi ết chết.
Anh ta tính thả tới Mạc gia, kết quả dẫn được mấy thiên ma tới Mạc gia, Mạc gia đã bị tiêu diệt, Vực Ngoại Thiên Ma lại không có đất dụng võ.
Nhưng cuối cùng những Vực Ngoại Thiên Ma này cũng có tác dụng.
Vực Ngoại Thiên Ma có thể dẫn tới thiên kiếp khi tu sĩ tấn cấp, đây là chuyện thường thấy, tất nhiên anh ta có biết.
Mạc Phàm tấn thăng cảnh giới Kim Đan trước mặt anh ta, sao anh ta có thể bỏ qua cơ hội này?
Ở yên đây đợi chắc chắn sẽ bị Mạc Phàm giế t chết, dùng thứ này liều mạng, có khả năng anh ta còn sống.
Dưới thiên kiếp, cho dù là tu sĩ có thực lực rất mạnh, cũng cửu tử nhất sinh, Mạc Phàm không ngoại lệ.
- Thiên kiếp này hơi nhỏ một chút, để tôi thêm chút lửa cho cậu.
Chúc Thiên Cực nói tiếp.
Khí tức trong cơ thể hắn phóng thích mà ra không giữ lại chút nào, hỏa diễm lập tức xuất hiện bên ngoài cơ thể anh ta.
Khí tức của anh ta ngoại phóng, trong chớp mắt kiếp vân trên bầu trời lại to hơn nhiều, khí tức chôn vùi tất cả cũng mạnh hơn nhiều.
Sắc mặt đám Giang Thành, Long Nhược Tuyết khó coi, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Dựa theo ghi chép trên sách cổ, trong phạm vi thiên kiếp, nếu có tu sĩ khác ở đây, uy lực của thiên kiếp sẽ tăng lên gấp bội theo số lượng và thực lực của tu sĩ.
Cho nên trong tình huống chung, người độ kiếp sẽ lựa chọn nơi không người, bày trận pháp phòng ngừa những người khác tiến vào.
Cho dù là tìm người hộ pháp, cũng là một hai người có tu vi rất cao, có thể cứu nguy trong lúc thiên kiếp đánh xuống.
Chúc Thiên Cực lại phóng thích thực lực của mình dưới thiên kiếp, lần này Mạc Phàm gặp nguy rồi.
- Tiểu Vũ, Tiểu Kiệt, mấy đứa nhanh đến chỗ này, đừng phóng thích khí tức.
Giang Thành nói với vẻ nghiêm trọng.
Đám Tiểu Vũ liếc mắt nhìn Mạc Phàm với vẻ lo lắng, bóng dáng nhoáng lên một cái, tiến đến phía trước đại môn bằng tảng đá ở Phong Thiên Chi Địa.
Những người khác cảm thấy kiếp vân thay đổi, trước mắt cùng sáng lên.
Bọn họ thân là người của tông môn ẩn thế, biết rất nhiều về thiên kiếp, trong chớp mắt liền hiểu rõ đây là tình huống gì.
- Mạc Phàm, cậu thả chúng tôi rời đi, sau này không truy cứu chuyện này nữa, nếu không chúng tôi đành phải cá chết lưới rách với cậu.
Một lão giả trong đó cũng nói.
Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, Kim Đan bay vào trong cơ thể hắn.
Làm xong những chuyện này, lúc này hắn mới nhìn về phía đám Chúc Thiên Cực, vẻ mặt hắn lạnh nhạt giống như thiên kiếp không tồn tại.
- Ông, tôi tha cho ông một mạng, sau này thành nô bộc của Mạc gia tôi.
Mạc Phàm làm như không nghe thấy lời lão giả kia nói, một tay vươn về phía Huyết Nô ở bên cạnh Chúc Thiên Cực, nói.
Kỳ Lân Ngọc Kiệt của Kỳ Lân Huyết gia không chỉ có tác dụng chữa thương rất tốt, gia nhập vào trong tạo hóa trì, hiệu quả đúc lại cơ thể sẽ càng tốt hơn.
Nếu Chúc Thiên Cực không đưa Huyết Nô cho hắn, hắn chỉ có thể cướp đoạt.
Chúc Thiên Cực hơi sửng sốt, ý niệm anh ta vừa động, một ấn chú sáng lên trong mi tâm.
- Tử!
Mạc Phàm muốn Huyết Nô, cho dù gi ết chết Huyết Nô này cũng không cho.
Chữ “tử” vừa vang lên, ấn ký huyết sắc như đầu lâu ở giữa lông mày Huyết Nô xuất hiện theo, càng lúc càng sáng rộng.
Vẻ mặt Mạc Phàm lạnh nhạt, ngón tay khẽ búng một cái, một quang điểm màu trắng bay đến chỗ mi tâm Huyết Nô.
Quang điểm bay rất chậm, nhưng biến mất vào trong mi tâm Huyết Nô trước khi ấn ký huyết sắc sáng tới mức tận cùng.
Quang điểm tiến vào bên trong, ấn ký chỗ mi tâm Huyết Nô nhanh chóng biến mất, chỉ để lại một vệt mờ.
Đồng thời một số tin tức xuất hiện trong thần hải của Huyết Nô.
Tay Mạc Phàm hơi kéo, cơ thể Huyết Nô không thể khống chế bay lên, bay đến chỗ đám Giang Thành.
Huyết Nô sờ cái trán hơi nóng lên, do dự một lát thì quỳ một gối với bóng lưng của Mạc Phàm.
- Đa tạ chủ nhân, sau này Huyết Nô nhất định sẽ vì Mạc gia như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Bình thường Huyết Nô ghét nhất Chủ Phó Sinh Tử Chú, thứ này như dấu vết nô lệ trên người một nô lệ.
Mạc Phàm xóa Chủ Phó Sinh Tử Chú của ông ta, nhưng không định ra cái mới, chuyện này chỉ là một ý niệm trong đầu của Mạc Phàm, nhưng Mạc Phàm không làm.
Hơn nữa Mạc Phàm còn trả lại ông ta phương pháp luyện chế Kỳ Lân Ngọc Kiệt mới.
Phương pháp này khiến ông ta luyện chế Kỳ Lân Ngọc Kiệt sẽ không tổn thương khí huyết của ông ta.
Mạc Phàm không thèm để ý, dời mắt nhìn đám người còn lại.
- Cá chết lưới rách, ông cảm thấy các ông có cơ hội này à, nếu các ông cảm thấy có cơ hội, vậy thử thì biết.