Thần Y Xuống Núi: Bắt Đầu Bị Tuyệt Sắc Đại Tiểu Thư Đẩy Ngược

Chương 24: Bá khí hộ phu

Chương 24: Bá khí hộ phu

Diệp Phong nghe tiếng liền nhìn sang. Anh chỉ thấy Chu Thiên Minh, một trong tứ thiếu gia Giang Thành và là con trai trưởng của gia chủ họ Chu, đang đứng cách đó không xa, dùng ánh mắt trào phúng nhìn mình.
Phía sau Chu Thiên Minh là một người đàn ông trẻ tuổi gầy gò, mặc Đường trang màu xám.
Người đàn ông gầy gò trông lôi thôi, nhếch nhác, trên người còn thoang thoảng mùi thuốc bắc.
Thế nhưng, ánh mắt anh ta trong veo mà sắc bén, mang theo một vẻ thăm dò.
Diệp Phong biết, đó là một cao thủ y võ song tu.
Tuy nhiên, về mặt võ đạo, anh ta có lẽ kém hơn một chút so với Lôi Minh – quán chủ võ quán Lôi Phong, người đã ước chiến với Diệp Phong trong bữa tiệc đêm đó.
Nhưng về y thuật, anh ta chắc hẳn có trình độ rất cao.
Tiêu Tiểu Tiểu từng nói Chu gia Giang Thành nuôi một cao thủ y thuật phi phàm, chẳng lẽ chính là người này?
"Chu Thiên Minh, sao lại là anh?"
"Anh đúng là… âm hồn bất tán!"
Tiêu Tiểu Tiểu thấy Chu Thiên Minh, vẻ mặt ghét bỏ.
"Chu thiếu cũng tới à!"
Tiêu Cường cười và chào hỏi Chu Thiên Minh.
Tiêu Cường là người chính trực, đối với những kẻ phẩm hạnh không ra gì, hành xử không đứng đắn như "tứ thiếu gia Giang Thành" thì anh luôn chẳng có chút thiện cảm nào.
Chỉ là, Tiêu gia và Chu gia có mối làm ăn qua lại, nên dù trong lòng khinh thường Chu Thiên Minh, anh vẫn không thể hiện ra bên ngoài.
Tiêu Cường biết Chu Thiên Minh đang theo đuổi em gái mình, luôn lo lắng em gái sẽ bị hắn làm hại. Vì thế, anh thường xuyên nhắc nhở em gái phải giữ khoảng cách với Chu Thiên Minh.
May mắn thay, em gái anh cũng không có thiện cảm với Chu Thiên Minh, thậm chí có phần ghét bỏ, nên Tiêu Cường mới có thể yên tâm.
"Tôi đưa Yến Cửu đến chơi, xem có thể thử vận may với mấy khối đá quý không..."
Chu Thiên Minh chỉ tay vào người đàn ông gầy gò phía sau.
"Có cung phụng Yến giúp đỡ, Chu thiếu chắc chắn sẽ gặp may mắn!"
Tiêu Cường nhìn người đàn ông tên "Yến Cửu" với vẻ mặt hâm mộ nói.
Yến Cửu là cung phụng được Chu gia mời về với mức thù lao hậu hĩnh, nghe nói xuất thân từ một môn phái y thuật nào đó. Anh ta không chỉ y thuật tinh xảo mà còn có võ công cao cường, lại rất am hiểu về đổ thạch.
Hai lần đổ thạch trước đó, Yến Cửu đều cùng Chu Thiên Minh tham gia.
Và ở cả hai kỳ đổ thạch đó, những nguyên thạch Yến Cửu chọn cho Chu Thiên Minh đều cho ra phỉ thúy cao cấp, có giá trị không nhỏ.
Danh tiếng của Yến Cửu vì thế vang vọng khắp giới đổ thạch Giang Thành.
Tiêu Cường từng bí mật tiếp xúc với Yến Cửu, muốn mời anh ta về làm chuyên gia cho cửa hàng trang sức của mình, nhưng đáng tiếc không thành công.
Đường Tô Tô và Vu Thu Nhan đứng cạnh nhau, nghe Chu Thiên Minh châm chọc Diệp Phong là "thằng nhà quê từ nông thôn ra" thì khẽ chau đôi mày thanh tú, ánh mắt lạnh lùng.
"Đường tiểu thư, chào cô!"
Trước mặt Đường Tô Tô, đại tiểu thư Đường gia ở Kinh Đô, Chu Thiên Minh không dám có chút bất kính nào. Thấy cô nhìn mình, anh ta vội vàng gật đầu cười xã giao.
Đường Tô Tô chuyển ánh mắt sang hướng khác, không thèm để ý đến anh ta.
Chu Thiên Minh vẻ mặt xấu hổ, không biết nói gì liền nói với Tiêu Tiểu Tiểu:
"Tiểu Tiểu, sinh nhật em sắp đến rồi à?"
"Vài ngày trước, anh nghe một người bạn học của em nói, em đang để mắt tới một chiếc siêu xe màu xanh lam, chuẩn bị dành tiền mua?"
"Hôm qua anh đã đặt trước rồi, đến ngày sinh nhật em, anh sẽ tặng cho em làm quà!"
Tiêu Cường nghe vậy, nghiêng đầu liếc nhìn em gái mình.
Việc em gái mình để mắt tới chiếc siêu xe màu xanh lam thì Tiêu Cường biết, và vì chuyện này, em gái anh còn không chỉ một lần năn nỉ anh, muốn vay tiền nhưng anh đã không đồng ý.
Chiếc siêu xe màu xanh lam đó có giá 3 triệu, thằng cha Chu Thiên Minh này, vì theo đuổi em gái mình mà chi tiền đúng là hào phóng.
Tiêu Cường có chút lo lắng, sợ chiêu "tấn công bằng siêu xe" này sẽ khiến em gái mềm lòng.
"Xe em nhìn trúng, em sẽ tự mua, ai thèm anh tặng?"
Tiêu Tiểu Tiểu trừng mắt, tức giận gắt Chu Thiên Minh một câu.
Thấy Chu Thiên Minh vẻ mặt như ăn phải ớt, Tiêu Cường trong lòng thầm buồn cười.
"Tiêu thiếu, tôi đã điều tra thân thế của Diệp Phong này. Hắn là dân làm công từ nông thôn vào thành, làm chân chạy vặt trong một tiểu y quán sắp đóng cửa, dựa vào chút y thuật mà lên mặt!"
"Cậu là con cháu hào môn danh giá, kết giao với một thằng nhóc nhà quê thân phận thấp kém như vậy sẽ hạ thấp thân phận của cậu!"
Chu Thiên Minh bị Đường Tô Tô lạnh nhạt, lại bị Tiêu Tiểu Tiểu gắt gỏng, đành trút giận lên Diệp Phong, cực lực hạ thấp anh.
Mặc dù Đường Tô Tô đã công khai tuyên bố Diệp Phong là bạn trai cô trong bữa tiệc ở trang viên Hoa Hồng trước đó, nhưng những người thông minh thật sự hoàn toàn sẽ không tin.
Sau khi điều tra rõ thân thế đại khái của Diệp Phong, Chu Thiên Minh càng thêm xác định Diệp Phong là bị Đường Tô Tô kéo đến làm bia đỡ đạn.
Và Diệp Phong đại khái cũng chỉ là làm việc vì tiền, hoàn toàn không có quan hệ gì với Đường Tô Tô.
Cho nên Chu Thiên Minh hoàn toàn không lo lắng việc mình hạ thấp và châm chọc Diệp Phong sẽ chọc giận Đường Tô Tô.
Thế nhưng, Chu Thiên Minh lại không thể ngờ được rằng, câu nói tùy tiện của mình lại đồng thời chọc giận cả Đường Tô Tô, Tiêu Cường và Tiêu Tiểu Tiểu.
"Anh dựa vào cái gì nói anh ấy thân phận thấp kém?"
"Anh ấy đến từ nông thôn thì sao? Có giúp việc ở quán Đông y thì sao? Anh cũng chỉ vì điểm đó mà khinh thường anh ấy?"
"Tôi nói cho anh biết, Chu Thiên Minh này, Diệp Phong y thuật tinh xảo, thân thủ bất phàm, có thể chữa trị căn bệnh hiểm nghèo của tôi, còn cứu mạng ông Tiết lão gia!"
"Có lẽ anh ấy tiền không nhiều bằng anh, nhưng anh ấy tay trắng lập nghiệp, kiếm được từng đồng tiền đều bằng chính bản lĩnh của mình! Mà lại tôi tin tưởng, tài phú của anh ấy sớm muộn cũng sẽ vượt qua gia đình họ Chu của các người!"
"Nói đến thân phận địa vị, trong mắt tôi, anh ấy có thể sánh ngang với Ngũ Đại Quốc Y, anh còn không xứng xách giày cho anh ấy!"
"Nếu như anh không phải may mắn sinh ra trong gia đình hào môn phú quý, thì có lẽ bây giờ anh chẳng là cái thá gì!"
"Diệp Phong là bạn của tôi, về sau anh đừng nói những lời như vậy trước mặt tôi nữa, bằng không, sự tức giận của tôi, Chu gia của các người sẽ không chịu đựng nổi đâu!"
Đường Tô Tô ánh mắt lạnh băng nhìn Chu Thiên Minh, trong giọng nói mang theo vài phần tức giận khó kiềm chế.
Trên thực tế, Đường Tô Tô bản thân cũng không hiểu, vì sao vừa nghe Chu Thiên Minh hạ thấp Diệp Phong, cô đã cảm thấy vô cùng tức giận, muốn đứng ra bảo vệ.
Còn Diệp Phong, thấy Đường Tô Tô có phong thái "bá đạo bảo vệ người yêu" như vậy, trong lòng đắc ý, thầm lặng giơ ngón cái tán thưởng cô.
Mặt Chu Thiên Minh đỏ bừng, cũng chẳng dám phản bác.
Đường gia Kinh Đô, thực lực hùng hậu, sở hữu khối tài sản hơn trăm tỷ.
Chỉ riêng phần sản nghiệp mà Đường Tô Tô nắm giữ đã hơn 10 tỷ rồi, muốn đối phó Chu gia, cũng không phải chuyện gì khó.
Chu Thiên Minh cũng không dám mạo hiểm đối đầu với Đường gia, mà ăn nói mạnh miệng với Đường Tô Tô.
Đường Tô Tô vừa dứt lời, Tiêu Tiểu Tiểu cũng lông mày lá liễu dựng ngược, đôi mắt hạnh trừng lớn, tức giận lên tiếng: "Chị Tô Tô nói đúng, nếu chỉ dựa vào bản lĩnh của mình, anh Chu Thiên Minh cho Diệp Phong xách giày cũng không xứng đâu!"
"Nói Diệp Phong thân phận thấp kém? Tôi nhìn anh mới là cái tiện nam!"
"Hừ! Nếu tôi là Diệp Phong, chỉ với câu nói xúc phạm vừa rồi của anh, là tôi đã tát anh một cái rồi!"
Diệp Phong xoa xoa hai tay, hăm hở nói: "Tiểu Tiểu em nói có lý, vậy giờ tôi tát hắn một cái nhé?"
"Được! Được! Cứ đánh mạnh vào! Giống như lần trước ở khách sạn Vị Nhất Tuyệt ấy!"
Tiêu Tiểu Tiểu vỗ tay kêu lên.
Chu Thiên Minh lần trước bị Diệp Phong đánh đến ám ảnh, nghe vậy hoảng sợ, vội vàng lùi mấy bước, trốn ra sau lưng Yến Cửu.
"Thôi thôi thầy thuốc Diệp, ở đây đánh nhau sẽ gây ảnh hưởng không hay!"
Tiêu Cường thấy Diệp Phong định ra tay, vội vàng can ngăn, sau đó mặt không cảm xúc nói với Chu Thiên Minh: "Chu thiếu, thầy thuốc Diệp là ân nhân của Tiêu Cường tôi. Anh hạ thấp và châm chọc anh ấy, tôi không dám đồng tình!"
"Tiêu Cường tôi xin đặt lời ở đây, về sau kẻ nào bất kính với thầy thuốc Diệp, chính là kẻ thù của Tiêu Cường tôi!"
Tiêu Tiểu Tiểu hoàn toàn tán thành, liên tục gật đầu: "Đúng! Cũng là kẻ thù của tôi!"
Chu Thiên Minh không ngờ được rằng một câu nói tùy tiện của mình lại đồng thời chọc giận cả Đường Tô Tô, Tiêu Cường và Tiêu Tiểu Tiểu.
Trong lòng anh ta tức tối, rất muốn chỉ thẳng vào mũi Đường Tô Tô và Tiêu Tiểu Tiểu mà chửi một tiếng "tiện nhân", nhưng lại chẳng dám.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất