Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 64: Phụ nữ say.

Chương 64: Phụ nữ say.
- Cậu chắc chắn không cần Sở hà Hán giới này?
Lâm Vũ Tình dùng giọng khinh bỉ nói với Từ Quân Nhiên:
- Cậu cẩn thận đi, chị cậu là người lớn đấy.
Rõ ràng, trong mắt cô, Từ Quân Nhiên hai mốt tuổi, là một tên mọt sách không biết gì.
- Chị…
Từ Quân Nhiên bực bội, đàn ông dù bao nhiêu tuổi, lịch duyệt thế nào, cũng sợ nhất là bị phụ nữ khinh bỉ, Từ Quân Nhiên bụng dạ có thâm sâu đi nữa, cũng không ngoại lệ.
Hừ lạnh một tiếng, người ta phụ nữ đã không sợ, mình đàn ông sợ gì chứ? Từ Quân Nhiên đưa tay ném quần áo hai người lên ghế, đụng đụng vào bên trong, hếch cằm như thị uy với Lâm Vũ Tình:
- Em ngủ đây.
- Haha, nhóc con, gan cậu cũng không nhỏ nhỉ.
Lâm Vũ Tình bỗng nhiên xoay người, quay mặt về phía Từ Quân Nhiên, khóe môi nhếch lên như cười như không, có điều trời tối quá, Từ Quân Nhiên căn bản không nhìn thấy.
Từ Quân Nhiên mặc kệ cô, thầm nhủ cô nàng này ban ngày còn bày đặt thẹn thùng, sao tối lại hung hãn thế? Đúng là khó nắm bắt.
Vì hai người đều đắp mền riêng, Từ Quân Nhiên cũng bắt đầu không để ý Lâm Vũ Tình nằm quá gần mình, nhưng chỉ lát sau hắn đã cảm thấy không thoải mái.
Nguyên nhân, đều vì cô nàng Lâm Vũ Tình này ngủ chẳng đàng hoàng chút nào.
Từ Quân Nhiên tương đối tỉnh, khi ngủ chỉ cần chút tiếng động là sẽ tỉnh giấc, hắn vừa ngủ được một lúc, đã cảm thấy hình như có gì đó đè lên người mình, mở mắt ra, không ngờ cảm thấy có một người đè trên người mình.
Không cần suy nghĩ nhiều, Từ Quân Nhiên biết chắc là Lâm Vũ Tình, trong căn phòng này ngoài mình và cô nàng chẳng có ai khác, cô nàng này sao ngủ xoay linh tinh thế?
Càng ngượng ngùng hơn là, Từ Quân Nhiên phát hiện, Lâm Vũ Tình đã gác đùi lên người mình, tuy cách một lớp chăn, nhưng lại đúng vào chỗ hiểm của đàn ông, hơn nữa trên người cô nàng này mặc không nhiều đồ lắm, chỉ mặc chiếc sơ mi ôm sát người, còn mình vì ngủ trên giường, không quen mặc quần áo, nên cũng chỉ còn một lớp đồ sát trên người, tư thế của hai người lúc này có thể nói là vô cùng mờ ám.
Điều khiến Từ Quân Nhiên lúng túng nhất, là tên nhóc đáng lý phải yên lặng bên dưới, lại bị sự mềm mại kích thích, đang chầm chậm trương lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được!
Hơi nhích người ra sau, Từ Quân Nhiên định xê người mình cách xa Lâm Vũ Tình.
- Chậc chậc, cậu nhóc mắc cỡ à?
Giọng nói hơi nhạo báng của Lâm Vũ Tình vang lên khiến động tác của Từ Quân Nhiên cứng đờ, hóa ra cô nàng cũng đã tỉnh.
Cũng có lẽ vì quan hệ giữa hai người lúc này hơi mờ ám, Lâm Vũ Tình dường như đã vứt bỏ sự sợ hãi với Từ Quân Nhiên, trở nên hơi càn rỡ.
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ thở dài, dừng động tác của mình lại, hơi cong người hành lễ, thấp giọng nói:
- Chị Vũ Tình, em sai rồi, chị đừng làm loạn nữa được không? Tình hình bây giờ, chúng ta tiếp tục làm loạn cũng đâu có lợi gì, dù thế nào, em cũng là đàn ông mà.
- Chậc chậc, cậu nhóc cũng có bản lĩnh đó! Chắc là cơ thể phụ nữ vẫn chưa được thấy đâu nhỉ, cậu giả vờ với chị làm gì?
Không biết mắc phải tật gì, cô nàng này càng ngày càng làm càn, bắt đầu thổi bên tai Từ Quân Nhiên.
Miệng cô nồng nặc mùi rượu, Từ Quân Nhiên kinh hãi, giờ mới hiểu, không ngờ Lâm Vũ Tình uống nhiều quá, mượn rượu làm càn mất rồi!
- Chị Vũ Tình, bình thường chị có uống rượu không?
- Rượu?
Lâm Vũ Tình nghe thấy câu này của Từ Quân Nhiên cười hì hì nói:
- Dĩ nhiên có uống chứ! Thỉnh thoảng tôi uống vài ngụm bia, dù hơi đắng. Nhưng rượu trắng nhà anh cả cậu cay thật, tôi sắp nôn ra luôn đấy, cũng may, tôi nhịn được! Thế nào? Chị đây có lợi hại không!
- Uh, lợi hại, lợi hại, chị lợi hại!
Từ Quân Nhiên trả lời, trên mặt lại lộ ra một nụ cười khổ, rõ ràng đây là lần đầu uống rượu trắng, biểu hiện say rượu lần đầu.
- Hì hì, tôi nói này tiểu Quân Nhiên, cậu không phải là xử nam đấy chứ, thẹn thùng thế.
Không biết Lâm Vũ Tình lấy đâu ra sức lực, lập tức kéo chăn Từ Quân Nhiên ra, cả người tiến vào trong lòng hắn, có chút non nớt ôm lấy Từ Quân Nhiên:
- Ngoan nào, chị ôm cậu ngủ, nghe lời chị cho kẹo.
Từ Quân Nhiên giờ cười khổ cũng không được, cô nàng này đúng là nhân tài, bình thường cứ hay xấu hổ, uống rượu vào lại thành ra thế này, chẳng biết sớm mai tỉnh dậy có ôm đầu khóc ròng không nữa.
Tuy nhiên lúc này hắn cũng chẳng dễ chịu gì, cơ thể mềm mại của Lâm Vũ Tình ép vào người mình, hơn nữa cô còn không ngừng ngọ nguậy, Từ Quân Nhiên là người đàn ông bình thường, dần dần có phản ứng của đàn ông bình thường. Dường như Lâm Vũ Tình không biết những điều này, phụ nữ say đôi khi là như vậy, những suy nghĩ bình thường đè nén sâu trong lòng, lúc này sẽ được bày ra không chút kiêng kỵ, thậm chí còn hơi làm càn.
- Chàng trai nhỏ, biết thế nào là phụ nữ chưa?
Lâm Vũ Tình không để ý Từ Quân Nhiên đang trốn mình, còn vươn tay ra vuốt ve cơ thể Từ Quân Nhiên:
- Hì hì, phụ nữ ấy à, đáng yêu nhất thế giới đấy!
Từ Quân Nhiên cười khổ, cảm thấy động tác không ngừng của đối phương trên cơ thể mình, trong lòng dần có chút khoái cảm, dù sao hắn cũng là người đàn ông bình thường, một mỹ nhân yêu kiều như vậy không ngừng sờ mó trên người mình, không có phản ứng mới không phải đàn ông.
- Chị, ngày mai chị đừng gây phiền phức với em đấy.
Hô hấp Từ Quân Nhiên dần dồn dập, hắn cảm thấy lý trí của mình dần mất đi, đối diện với chuyện này, mà vẫn chống cự được đến giờ hắn đã cảm thấy dù mình cũng được coi là kẻ có định lực kinh người rồi, nên biết, phụ nữ bấy giờ thông thường không mặc áo ngực, ngực Lâm Vũ Tình size 36D, không ngừng cọ sát trên người Từ Quân Nhiên, có trời mới biết hắn đã kìm chế cỡ nào.
- Haha, cậu nhóc, cậu làm gì được chị chứ? Chẳng lẽ trong mơ khí lực của con người có thể trở nên lớn hơn sao?
Câu trả lời của Lâm Vũ Tình khiến Từ Quân Nhiên suýt thổ huyết, cô nàng này lẽ nào nghĩ rằng mình đang nằm mơ sao?
- Ồ? Cái gì đây, đâm vào tôi đau quá!
Câu này của Lâm Vũ Tình lại khiến Từ Quân Nhiên cứng người.
- Nhóc thối, cậu dám đem gậy lên giường, chẳng lẽ sợ trộm à?
Vừa bất mãn cằn nhằn Từ Quân Nhiên, Lâm Vũ Tình vừa vừa đưa tay vào trong chăn của Từ Quân Nhiên. Chỗ đó, chính là “cây gậy” đang đâm vào đùi cô lúc này, mắt say mơ màng, khuôn mặt đỏ hồng của Lâm cô nương rất không thoải mái.
Từ Quân Nhiên hoàn toàn bó tay rồi, hai chữ lý trí đã dần xa rời hắn, tuy tửu lượng không tệ, nhưng hôm nay hắn cũng uống không ít,lúc này men rượu dâng cao, có ý muốn đẩy Lâm Vũ Tình xuống, không ngờ cảm thấy mình chẳng còn chút sức lực, chỉ có thể trơ mắt cảm nhận tay Lâm Vũ Tình đang sờ soạng bên dưới người mình từng chút từng chút một.
- Haha, cuối cùng tôi cũng tìm ra rồi! Ồ, cây gậy này của cậu có thể cử động à? Đừng cử động! Ngoan nào!
Giọng Lâm Vũ Tình nỉ non, động tác lơ đãng, khiến lý trí của Từ Quân Nhiên lập tức sụp đổ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất