Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 66: Đàn ông và phụ nữ.

Chương 66: Đàn ông và phụ nữ.
- Cậu có thể coi đây là một giấc mơ.
- Tôi biết cậu lo tôi sẽ bám lấy cậu. Cậu cứ yên tâm, tôi tự biết thân phận của mình, danh tiếng của tôi không được tốt, trong huyện chẳng ai coi tôi ra gì…Tôi sẽ không để liên lụy đến cậu. Sau này dù có xảy ra chuyện gì tôi cũng sẽ ngoan ngoãn sống ở thành phố Bằng Phi, sẽ không làm cậu khó xử.
Cô rõ ràng rất đau lòng nhưng vẫn cố ý nói những lời như vậy. Những lời ấy như ánh nắng đang chiếu vào mặt cô lúc này, lúc mới đầu sẽ khiến người ta không thoải mái, thế nhưng lại có thể khiến Từ Quân Nhiên cảm nhận thấy sự ấm áp trong đó.
Hắn từ từ nằm xuống giường, hai mắt nhìn trần nhà sau đó ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua người đàn bà đang cuộn mình trong lồng ngực hắn. Hắn tin rằng nếu như không phải do tác dụng của rượu thì bất kể là mình hay cô ấy đều sẽ không phạm phải sai lầm đêm qua.
Có lẽ về mặt chính trị Từ Quân Nhiên có thể dễ dàng bày mưu nghĩ kế, thế nhưng trên phương diện tình cảm thì kinh nghiệm của hắn quả thực ít ỏi đến mức đáng thương. Những gì hắn có thể làm chính là khiến người bên cạnh cảm thấy vui vẻ, cố hết sức để những người phụ nữ đi vào cuộc sống của mình cảm thấy hạnh phúc.
Tư thế ngủ của Lâm Vũ Tình không đẹp, cô như một con gấu koala, hai tay hai chân đều bám trên người Từ Quân Nhiên giống như sợ mất đi người đàn ông này vậy. Đầu của cô tựa trên bờ vai hắn, những lọn tóc dài che mất khuôn mặt của cô.
Từ Quân Nhiên biết rõ, người phụ nữ này thật sự ngủ rất an tâm. Bởi vì trên đường đến Thủ đô cô đã từng nói mình là một người sợ cô độc, thích nằm co người khi ngủ.
Khóe miệng nở một nụ cười tươi, Từ Quân Nhiên cẩn thận khẽ nâng ngón tay, nhẹ nhàng vẽ vòng tròn trên bờ vai láng mịn của cô ấy.
- Cậu mà động thêm chút nữa, có tin tôi sẽ cắn cậu đấy?
Lâm Vũ Tình không mở mắt, chỉ đổi sang tư thế thoải mái hơn, sau đó thốt ra một câu làm cho người ta kinh ngạc.
Từ Quân Nhiên lập tức ngây người. Chuyện này giống như sau khi có quan hệ thân mật với đối phương, sau đó muốn cùng với cô ấy có sự giao lưu sâu sắc hơn thì không ngờ lại phát hiện đối phương có một mặt nào đó mà mình không biết. Hắn không ngờ rằng, một người hoà quyện cả sự mạnh mẻ và ôn nhu như Lâm Vũ Tình lại có tính khí hờn dỗi trẻ con lúc ngái ngủ thế này.
- Chị không thấy tư thế này của chúng ta có chút không ổn sao?
Giọng Từ Quân Nhiên âm trầm khiến người phụ nữ trong lòng mình một lần nữa mở to mắt ra, thế nhưng không đợi hắn nói tiếp câu thứ hai, Lâm Vũ Tình khẽ vươn tay kéo chiếc chăn trùm lấy hai người. Rõ ràng cô vẫn chưa ngủ đủ.
Mà tất cả chuyện này là do người nào đó đêm qua đã “chăm sóc” cô bốn lần, mãi đến hai, ba giờ sáng mà hai người vẫn còn đang không ngừng “cày cấy”.
Bây giờ Lâm Vũ Tình chẳng muốn nói gì cả, chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.
Chỉ có điều, cô đã đánh giá thấp người đàn ông đè nén dục vọng mấy chục năm làm “hoà thượng” lại phải đối mặt với một người đàn bà khiến người ta huyết mạch sôi trào.
Đối với Từ Quân Nhiên mà nói, nếu người ta đã đem cả hai vùi mình vào trong chăn thì hắn đương nhiên sẽ không cự tuyệt mà khẽ hôn lên làn da trắng nõn mịn màng, tối qua đã hôn vô số lần, cho dù cái hôn nhẹ nhàng này có thể sẽ lại khiến cho người phụ nữ trong lòng có chút không thích.
Cô ấy khẽ cựa mình, hình như không thích sự tiếp xúc như vậy.
Từ Quân Nhiên cúi đầu xuống ghé sát tai người phụ nữ, ôn nhu nói:
- Vừa nãy hình như chị nói muốn cắn tôi?
Lâm Vũ Tình không hề mở mắt lạnh lùng trả lời:
- Ừm!
Rõ ràng hiện tại cô không có hứng để ý tới Từ Quân Nhiên.
Nếu như không phải lúc này ngay cả sức để ngẩng đầu lên cũng chẳng có thì cô đã đạp cái tên đàn ông lợi dụng người ta xong lại còn không ngoan ngoãn nghe lời này xuống đất.
Từ Quân Nhiên biết rõ cô ấy sẽ chỉ chống cự yếu ớt nên khẽ dùng cằm cọ vào đầu người con gái ấy, tay còn lại không chịu nghe lời bắt đầu vuốt ve làn da trắng nõn nà. Hắn mỉm cười:
- Chị nghĩ tôi sẽ sợ chị sao?
Lâm Vũ Tình không phản kháng mà chỉ chậm rãi ngẩng đầu, đôi mi thanh tú cau lại, cô cố gắng chống lại cái bàn tay ma quái kia khiến mình đắm chìm trong đam mê.
Ánh mắt hai người chạm nhau, Từ Quân Nhiên nhìn thấy trong đôi mắt xinh đẹp ấy một tia ủy khuất.
Chẳng lẽ cô ấy thực sự tức giận?
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô ấy. Tuy hai người đều uống say nhưng ở thời đại này, phụ nữ lên giường với đàn ông chẳng khác nào đem cuộc đời mình giao phó cho người đàn ông đó. Cả hai đều biết giữa bọn họ sẽ chẳng có kết quả gì.
- Thực xin lỗi.
Sau một hồi sửng sốt, Từ Quân Nhiên chỉ có thể thốt ra ba chữ.
Làm sai chuyện thì phải nói xin lỗi, phải bù đắp, đây là chân lý từ xưa đến nay.
Rất tiếc, hắn không nhận được câu trả lời.
Lâm Vũ Tình chỉ liếc nhìn Từ Quân Nhiên, sau đó lại tựa đầu vào lồng ngực của hắn, không nói câu nào.
Từ Quân Nhiên ngây dại.
Chẳng lẽ, cô ấy giận thật?
- Thực xin lỗi, tôi biết chuyện hôm qua là lỗi của tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm.
Từ Quân Nhiên tiếp tục nói.
Lâm Vũ Tình nghe được câu này, thân thể khẽ run rẩy, sau đó mới nhỏ giọng nói:
- Tôi không cần cậu chịu trách nhiệm.
Từ Quân Nhiên không biết phải làm sao. Trong thời đại mà tư tưởng về chuyện nam nữ chưa thoáng như sau này, nếu như một người phụ nữ sau khi bị anh chiếm thân thể lại nói không cần anh ta chịu trách nhiệm, cho dù là bất kỳ người đàn ông nào khác cũng sẽ không được vui. Huống chi, người phụ nữ này còn là lần đầu tiên.
- Vậy chị muốn tôi làm gì?
Từ Quân Nhiên dừng động tác đang làm trên người Lâm Vũ Tình và hỏi một cách chân thật.
Hắn không phải cái loại đàn ông không chịu trách nhiệm. Nếu đã có quan hệ, vậy nhất định phải chịu trách nhiệm tới cùng, cho dù chuyện này là ngẫu nhiên hay là vì bất cứ lý do nào khác thì hắn không có cách nào trốn tránh, mà hắn cũng không có ý định trốn tránh.
- Làm thế nào? Tôi hỏi cậu, tôi đã nói không được rồi sao cậu không dừng lại hả?
Người phụ nữ không hài lòng hừ một tiếng, lại hỏi một câu chẳng hề liên quan.
Từ Quân Nhiên ngẩn người, lập tức hiểu được là chuyện gì xảy ra.
Lâm Vũ Tình đang oán trách mình buổi tối hôm qua “đòi hỏi” quá nhiều?
Từ Quân Nhiên miễn cưỡng khống chế nét mặt của mình, không thể cười lên mà làm hỏng bầu không khí nghiêm túc lúc này, thế nhưng Từ Quân Nhiên vẫn không nhịn được mà nói:
- Chẳng lẽ chị chưa nghe qua câu: phụ nữ nói “không” tức là “có” à? Huống chi, nhìn dáng vẻ của chị giống như đang hưởng thụ, tôi cho rằng chị muốn tôi làm thêm vài lần nữa.
- Cậu!
Lâm Vũ Tình lập tức bất mãn, nũng nịu:
- Ngay đến cả chị cũng không buông tha, chuyện xấu xa như vậy cũng bắt người ta làm. Sau này có chết tôi cũng không ăn kem.
Từ Quân Nhiên cười, hình như đang nhớ lại chuyện đáng yêu tối qua. Bàn tay vốn đã dừng lại một lần nữa chuyển động, tay còn lại nâng đầu người phụ nữ lên, nhìn sâu vào đôi mắt của cô, chăm chú mà sâu nặng:
- Nếu đã có lần thứ nhất chắc cũng sẽ không ngại nếu có lần thứ hai nhỉ?
Lâm Vũ Tình trợn mắt nhìn Từ Quân Nhiên sau đó khẽ cúi đầu. Sau một hồi rục rịch trong chăn, Từ Quân Nhiên phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn.
Có đôi khi, một khi đã bắt đầu thì không có cách nào ngừng lại được.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất