Thanh Kiếm Đến Muộn

Chương 10:

Chương 10:
Ngày hôm đó, buổi tập luyện bị xáo trộn, vì vậy sau khi mọi người rời đi, tôi ở lại tiếp tục luyện tập động tác.
Trong đoạn phim ngắn, tôi vào vai một diễn viên võ thuật bước ra từ vùng núi, phải biểu diễn thế kiếm vào cuối phim, nhưng vì sống lại, động tác của tôi trở nên xa lạ, tôi vẫn đang luyện tập hết lần này đến lần khác.
Sau đó, đèn sân khấu tắt, trong ánh sáng nửa tối nửa sáng, tôi giơ kiếm đâm tới, chợt phát hiện dưới khán đài có một bóng đen mờ ảo đang ngồi.
"Ai?"
Tôi giật mình, kiếm suýt chút nữa rơi khỏi tay.
"Cậu rất giỏi."
Là Tiết Nguyệt.
Cô ta khẽ nhướng mày, đôi mắt đen láy tựa như ma mị.
"Lăng Tịnh không xứng với cậu."
Tôi cứ tưởng cô ta đến để cảnh cáo tôi đừng ăn nói lung tung, chủ động mở miệng nhắc đến chuyện kia.
"Chuyện của cậu và Văn Thư Ngôn, tôi sẽ không nói ra đâu."
Cô ta bật cười, hàng lông mày giãn ra, mang theo chút men say mơ màng tiến lại gần tôi.
"Văn Thư Ngôn không hợp, tôi muốn nam chính như cậu, cậu ta quá được nuông chiều, chỉ có cậu mới kiên cường như cỏ dại."
Tôi ngửi thấy mùi rượu pha lẫn hương ngọt ngào trên người cô ta, nhíu mày, lùi lại hai bước.
Tiết Nguyệt tự nhận mình là một nghệ sĩ lớn, gia cảnh lại không tầm thường, cho nên giữ mối quan hệ thân mật với rất nhiều chàng trai.
Có lẽ vì thèm muốn tài nguyên của cô ta, rất ít người nỡ từ chối.
Nhưng tôi lạnh lùng liếc nhìn cô ta, lùi lại hai bước.
"Tôi ở bên ai là chuyện của riêng tôi, không liên quan đến cô."
Tôi cởi bộ đồ diễn định đi, Tiết Nguyệt lại đuổi theo, cô ta nắm lấy tay áo tôi.
"Trần Cảnh Thước, có ai nói với cậu chưa, cậu rất khác biệt."
"Nếu chúng ta ở bên nhau, cậu nói Lăng Tịnh có đau khổ lắm không, có muốn thấy cô ta quay lại theo đuổi cậu không?"
Tôi thừa nhận, khoảnh khắc ấy, tôi thực sự đã có chút xao động, nhưng ý nghĩ đó nhanh chóng bị tôi dập tắt.
Tôi không cần dùng sự theo đuổi của một người phụ nữ để chứng minh sức hấp dẫn của mình, cũng không cần sự hối hận của người khác để chứng minh tôi đủ tốt.
Sự hoàn hảo của tôi, không cần ai tô điểm.
"Tôi không muốn có bất kỳ liên quan nào đến Lăng Tịnh nữa, nếu cô còn đến làm phiền tôi, tôi sẽ công khai tất cả những gì tôi biết, đến lúc đó cũng chẳng có lợi gì cho cô đâu."
Tôi lạnh lùng cởi bộ đồ diễn, xoay người bước ra khỏi nhà hát.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất