Chương 104: Thủ thành (2)
Hoa lân kê quan thú thực lực không mạnh, nhưng năng lực sinh sản cường. Ít thì mấy chục con, nhiều có khi có đến mấy trăm con.
Hoa lân kê quan thú đang bay đến có hơn trăm con, tốc độ phi hành cực nhanh. Trong miệng phun ra hoả diễm màu đỏ. Hơn trăm luồng hoả diễm gộp lại, uy lực kinh người. Mấy chục món linh khí bị hơn trăm luồng hoả diễm đốt chảy thành nước.
Lục Kiền lấy ra một tấm phù triện kim quang lập loè. Linh khí kinh người tản mát ra từ phù triện, hiển nhiên là nhị giai phù triện.
Cổ tay hắn khẽ động, phù triện màu vàng rời tay, thuận lợi xuyên qua vòng ánh sáng màu bạc.
Một tiếng trầm nặng vang lên, phù triện màu vàng bạo liệt nổ. Hoá thành hơn trăm đoản kiếm dài tầm một thước, đánh thẳng về phía đàn Hoa lân kê quan thú.
Một trận tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, mấy chục con Hoa lân kê quan thú bị đoản kiếm xuyên thủng. Từ trên cao rơi xuống.
Uông Như Yên thu hồi tỳ bà màu xanh. Tay ngọc vừa lật, một cây sáo dài tầm một thước, màu xanh biếc xuất hiện trên tay nàng.
Cùng với tiếng sáo trầm thấp, một cỗ sóng âm màu xanh từ bên trong cây sáo bay ra. Nhanh chóng thổi về phía Hoa lân kê quan thú.
Hoả diễm mà Hoa lân kê quan thú phun ra, vừa tiếp xúc với sóng âm màu xanh liền biến mất không thấy.
Vương Trường Sinh nắm chắc cơ hội, mười ngón tay bấm quyết, bắn ra mấy luồng sáng trắng. Trong đó có hai luồng sáng đánh vào trên đầu của hai con Hoa lân kê quan thú. Đầu chúng nó rất nhanh đã kết băng, thấy không rõ đường phía trước. Bay loạn, va vào những con Hoa lân kê quan thú khác.
Cùng lúc đó, đám người Vương Minh Chiến cũng không nhàn rỗi. Hoặc lấy ra linh khí uy lực lớn, hoặc phóng thích pháp thuật.
Yêu thú giống như không muốn sống nữa, từng đoàn từng đoàn nối nhau xông lên, liều mạng công kích vòng ánh sáng màu bạc.
Cửu cung bát quái trận tốt xấu gì cũng là trận pháp tam giai, lực phòng ngự rất mạnh. Công kích trận pháp đều là yêu thú nhất giai, không làm gì được Cửu cung bát quái trận.
Theo thời gian dần trôi qua, một con lại một con nhất giai yêu thú chết ở dưới tường thành Tiên Duyên thành. Không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.
Vương Trường Sinh hao hết pháp lực. Tiểu đội của hắn lui xuống dưới, thay thế một tiểu đội khác đi lên.
Lục Kiền phát cho mỗi tu sĩ Luyện khí kỳ mười khối linh thạch. Để cho bọn họ hấp thu linh khí bên trong, mau chóng khôi phục pháp lực.
“Lục tiền bối, chúng ta có thể bảo vệ được Tiên Duyên thành sao? Số lượng yêu thú quá nhiều, đây vẫn chỉ mới là nhất giai yêu thú. Chờ đến khi nhị giai yêu thú đến, chỉ sợ lực công kích sẽ lớn hơn rất nhiều.
Một gã tán tu có chút lo lắng hỏi.
“Khẳng định có thể thủ được. Tiên Duyên thành lúc xây dựng, đã suy xét đến loại tình huống này. Tứ đại tông môn liên thủ thành lập một cái phủ khố. Trong phủ khố đựng lượng lớn bảo vật. Hiện tại chỉ có nhất giai yêu thú công kích Tiên Duyên thành. Sẽ không sử dụng bảo vật trong phủ khố sớm như vậy, các ngươi không cần nghĩ giữ sức về sau. Chờ đánh lui được yêu thú, Vương tiền bối sẽ luận công ban thưởng.”
Lục Kiền tràn đầy tin tưởng nói, bơm thêm dũng khí cho đám người Vương Trường Sinh.
“Đầu tiên là nhất giai yêu thú, sau đó là nhị giai yêu thú. Phía sau nữa là tam giai yêu thú chỉ huy. Chỉ không biết là có bao nhiêu con tam giai yêu thú.”
Uông Như Yên mắt đẹp lộ ra vài phần lo lắng.
“Tứ tông cứ cách một đoạn thời gian sẽ rà soát Bách thú sơn mạch Cho dù có là Tam giai yêu thú cũng khó tránh khỏi bị phát hiện. Hắn là sẽ không nhiều lắm. Vương tiền bối đã sử dụng Truyền tin phù để đưa tin cho Tứ tông. Tu sĩ Kim Đan của tứ tông rất nhanh sẽ đến rồi. Điều kiện kiên quyết là chúng ta có thể bảo vệ Tiên Duyên thành. Vương tiền bối thần thông quảng đại, nếu không cũng sẽ không được phái tới toạ trấn nơi này.”
“Đúng rồi, Vương tiểu hữu xuất thân từ gia tộc tu tiên nào? Thế mà có thể đem sơ cấp pháp thuật đều tu luyện đến đại viên mãn. Hiện tại có rất ít người chịu bỏ ra phần lớn thời gian đi tu luyện pháp thuật. Dù sao phù triện hoặc là linh khí, pháp khí có thể dễ dàng làm được điểm này.”
“Chúng ta là đệ tử Thanh Liên sơn Vương gia ở Ninh Châu. Vương gia chúng ta chỉ là một tiểu gia tộc, Lục tiền bối hẳn là chưa từng nghe qua. Nhưng là Uông tiên tử, xuất thân là tu tiên đại gia tộc Uông gia, tinh thông âm luật. Vừa rồi Uông tiên tử giết không ít yêu thú, chúng ta đều cảm thấy bội phục sâu sắc.”
Vương Minh Chiến lo lắng Lục Kiền sẽ để cho Vương Trường Sinh nhận trọng trách đối phó yêu thú, chuyển sang khen ngợi Uông Như Yên.
“Linh khí lợi hại mà thôi. Không đáng nhận được lời khen của Vương đạo hữu.”
Uông Như Yên khiêm tốn nói, giọng điệu có chút bình thản.
Lục Kiền mỉm cười, đang muốn nói cái gì đó, không biết ai hô to lên một tiếng: “Nhị giai yêu thú đến rồi, người mau tới.”
“Không tốt, nhị giai yêu thú đến. Mau, đều theo ta đi lên.”
Đám người Vương Trường Sinh không dám chậm trễ, đi theo Lục Kiền trở lại tường thành.
Một con lại một con nhị giai yêu thú, kết thành đàn đang chạy tới Tiên Duyên thành. Nổi bật nhất là một đàn Yêu lang màu vàng, số lượng có hơn hai trăm con. Trong số đó nhị giai yêu lang có khoảng mấy chục con.
Yêu lang, yêu hổ, cự mãng, …từ bốn phương tám hướng đều chạy về Tiên Duyên thành. Mặt đất kịch liệt rung động, thanh thế làm cho người ta sợ hãi.
Đây chỉ là yêu thú dưới mặt đất. Trên trời cao, hơn một ngàn con yêu cầm dưới sự dẫn dắt của mấy chục con nhị giai yêu cầm, lao thẳng xuống, tập kích về phía Tiên Duyên thành.
Chúng nó hoặc phóng phong nhận, hoặc phóng hoả diễm, không ngừng công kích lên vòng sáng bạc.
Từng trận thanh âm nổ đùng vang lên không ngừng, vòng ánh sáng bạc chớp nháy không thôi. Hào quang dần dần ảm đạm xuống.
Đám người Vương Trường Sinh đều ra tay đối phó nhị giai yêu thú.
Nhị giai yêu thú khó đối phó hơn nhất giai yêu thú rất nhiều. Mấy chục món linh khí đều dồn vào công kích một con nhị giai yêu thú, chưa chắc có thể giết được. Ngược lại, nhị giai yêu thú chỉ cần phóng thích pháp thuật, đã có thể huỷ diệt toàn bộ linh khí, pháp khí của người tu tiên.
Vương Dương Minh vẫn canh giữ trên tường thành. Nhìn thấy nhị giai yêu thú bắt đầu công thành, sắc mặt hắn càng ngày càng ngưng trọng.
Có thể bảo vệ Tiên Duyên thành hay không, xem ở có thể ngăn trở nhị giai yêu thú công kích hay không.
“Không cần lưu thủ, tứ phái đồng thời lấy ra bảo vật. Tranh thủ giết nhiều một chút nhị giai yêu thú, đả kích kiêu ngạo của chúng nó, tăng thêm sĩ khí cho bên ta.”
Rất nhanh, mệnh lệnh của Vương Dương Minh được truyền đi xuống.