Chương 54. Nghỉ ba ngày ăn mừng chính thức bắt tay vào việc
Mã Dương nghe đến “sáu tài khoản full thành tựu” thì đã phục sát đất rồi.
Mã Dương cũng chơi ‘Thế Giới Kỳ Ảo’, nhưng chơi đến giờ vẫn chỉ là một tay mơ.
Bao Húc này quả thật là nhân tài!
Là đại thần game hardcore!
Nhưng xem xét tiền lương đãi ngộ.
“Đại thần thế này, ngươi chỉ trả cho người ta ba nghìn đồng một tháng thôi sao? Còn thấp hơn cả ta? Thế này cũng ít quá rồi? Lỡ như người ta nhảy việc giữa chừng thì phải làm sao bây giờ?” Mã Dương không khỏi lo lắng.
Bùi Khiêm ho khan hai tiếng: “Sẽ không, sức hút nhân cách của ta đã chinh phục hắn.”
Bùi Khiêm đang nghĩ, đến đợt điều chỉnh lương tiếp theo, nếu có thể tăng lương cho toàn bộ nhân viên, vậy khoản tiền trong tay mình lại được chi ra không ít.
Ừm, hoàn mỹ.
Mặc dù trông vẻ tiền lương của nhân viên không cao, mỗi người cũng chỉ ba năm nghìn như vậy, nhưng góp gió thành bão, một tháng chi một lần, đó cũng là một khoản chi tiêu không nhỏ.
Nếu không, nhiều công ty cũng không cần hẹp hòi keo kiệt, vì mấy trăm đồng mà ép giá, tăng một hai trăm tiền lương cũng khó khăn.
Nghe xong giải thích của Bùi Khiêm, Mã Dương đột nhiên cảm thấy Bùi Khiêm đáng tin trước giờ chưa từng thấy.
Chuyện mở công ty, tuyển dụng nhân viên khó như vậy, Bùi Khiêm không chỉ hoàn thành, mà còn hoàn thành rất tốt!
Khai quật ra một đám nhân tài bị mai một, hơn nữa tiền lương đều ở mức hợp lý.
Quả thật giống như đạt được một trăm điểm trong bài thi!
“Vậy, khi nào chúng ta bắt tay vào làm?” Mã Dương đã không thể chờ đợi.
Bùi Khiêm xem lịch.
“Chọn ngày không bằng đụng ngày, mai đi!”
…
Hoàng Tư Bác nhận chức mấy ngày, mỗi ngày trôi qua đều giống như đang nằm mơ.
Ngày Bùi Khiêm nói cho hắn biết hắn đã thông qua phỏng vấn, hắn căn bản không thể tin nổi, sợ là gặp phải công ty lừa đảo.
Nhưng mà, nghĩ đến chuyện gặp phải lãnh đạo trực tiếp dưới cao ốc, Hoàng Tư Bác đã biết, sau khi trở về chắc chắn sẽ bị lão Lưu gây khó dễ.
Vì vậy, Hoàng Tư Bác quyết đoán từ chức.
Khi từ chức cũng không có bao nhiêu lời khách sáo giữ lại, dù sao Hoàng Tư Bác cũng chỉ là chân chạy việc thấp kém nhất, loại người như này, sau tốt nghiệp đại học mỗi năm đều có một nhóm lớn, lão Lưu căn bản không lo lắng không tuyển được người sai bảo.
Thậm chí lão Lưu còn không hỏi Hoàng Tư Bác định đi đâu sau khi từ chức.
Mặc dù biết Hoàng Tư Bác đến Đằng Đạt phỏng vấn, nhưng lão Lưu căn bản không nghĩ đến mặt này.
Bản thân lão Lưu còn không trúng tuyển, loại lơ mơ như Hoàng Tư Bác có thể trúng tuyển sao?
Lão Lưu tuyệt đối không tin.
Sau khi đơn xin từ chức được thông qua, Hoàng Tư Bác thành công gia nhập Đằng Đạt.
Sau đó, ngày đầu tiên làm việc đã khiến hắn nghi ngờ cuộc sống.
Chín giờ sáng đi làm, năm giờ chiều tan làm.
Ngày hôm đó làm được cái gì?
Cái gì cũng không làm được!
Bùi Khiêm ân cần hỏi thăm hắn, sau đó bố trí công việc sắp tới cho hắn.
Chơi game!
Chơi game gì, không giới hạn!
Chơi như thế nào, không giới hạn!
Hoàng Tư Bác chưa bao giờ thấy công ty kiểu này.
Công ty cũ nghiêm cấm hoàn toàn chuyện chơi game.
Giờ làm việc không thể chơi!
Nguyên nhân rất đơn giản, công ty game không phải là công ty chơi game, mà là công ty chế tác game.
Chơi game ắt sẽ ảnh hưởng hiệu suất làm việc, vì vậy rất nhiều công ty đều nghiêm cấm nhân viên chơi game, thậm chí một số công ty cá biệt còn không cho phép nhân viên chơi game của mình.
Đây không phải vô lý quá rồi sao?
Không chơi game của mình thì sao mà sửa đổi?
Nhưng loại chủ nghĩa hiện thực huyền ảo này thật sự rất phổ biến.
Vì vậy đến Đằng Đạt, Hoàng Tư Bác cảm thấy mỗi ngày mình trôi qua trong hoảng loạn.
Công ty game tan làm đúng năm giờ chiều, ngươi từng thấy chưa?
Nhân viên ngồi bên cạnh hắn là một anh trai tên là Bao Húc.
Không rõ tuổi tác cụ thể, nhưng nhìn mép tóc thì rất có thể là một tiền bối.
Đương nhiên, nói là nhân viên ngồi bên cạnh, nhưng trên thực tế hai người cách nhau rất xa, khoảng cách đến ba bốn mét.
Hết cách rồi, công ty quá lớn.
Hoàng Tư Bác vốn rất hoảng loạn, nhưng nhìn thấy Bao Húc này dốc sức quên ăn quên ngủ, đột nhiên cảm thấy rất hổ thẹn.
Nhìn xem, đây mới là nhân viên tốt có trách nhiệm thật sự!
Ông chủ bố trí nhiệm vụ chơi game, sau đó vị này thật sự liều mạng chơi game!
Trước đó, Hoàng Tư Bác từng vô ý liếc mắt nhìn tài khoản ‘Thế Giới Kỳ Ảo’ của Bao Húc.
Một tài khoản đầy đủ các tướng, tất cả đều max cấp, tùy ý chuyển đổi vai trò, đều có nguyên cây trang bị cao cấp!
Còn không biết Bao Húc có mấy cái tài khoản thế này.
Hoàng Tư Bác lập tức cảm thấy tự ti.
Hắn cảm thấy thái độ làm việc của mình không nghiêm chỉnh.
Ông chủ bố trí nhiệm vụ chơi game, kết quả mình không dốc lòng dốc sức chơi game.
Sao có thể như vậy được chứ!
Vị tiền bối này chính là một tấm gương mẫu mực cho mình.
Cho nên hắn cũng bắt đầu liều mạng chơi game.
Lại nói, máy tính cấu hình cao cùng với hai màn hình sắc nét, lại thêm bàn phím cơ, chuột gaming... cả cây đầy đủ thế này, chơi game thật sự sảng khoái.
Vừa vào game, chuyện gì cũng không quan tâm, trước tiên phải chỉnh max toàn bộ hiệu ứng hình ảnh.
Loại cảm giác này, chỉ một chữ: khoái!
Đến năm giờ chiều, Hoàng Tư Bác căn bản không nhận ra rằng đã đến giờ tan làm, bởi vì bên ngoài sáng choang, vẫn là ban ngày.
Bùi Khiêm lên tiếng đuổi người, lúc này mới khiến cho tất cả mọi người đứng dậy ra về.
Trước kia Hoàng Tư Bác thường xuyên hở ra là tăng ca đến mười hai giờ, kết quả năm giờ tan làm, bị ánh mặt trời bên ngoài chiếu rọi, đột nhiên cảm thấy vô cùng bỡ ngỡ không quen.
Luôn cảm thấy thiếu chút gì đó!
Về sau hắn mới biết, toàn công ty chỉ có một người có đặc quyền không tan làm lúc năm giờ.
Đó chính là Bao Húc!
Điều này khiến Hoàng Tư Bác ngưỡng mộ Bao Húc thêm mấy phần, cũng quyết định lấy hắn làm gương.
Quả nhiên, chỉ có nhân viên xuất sắc thật sự mới được tổng giám đốc Bùi công nhận, có được quyền lợi tăng ca!
Nhất định phải học tập Bao Húc tiền bối, sớm ngày được tổng giám đốc Bùi công nhận!
Trong hai ngày đầu tiên đến làm, Hoàng Tư Bác luôn cảm thấy mờ mịt.
54.