Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game

Chương 53. Quả là nhân tài đông đúc!

Chương 53. Quả là nhân tài đông đúc!


Thế này có thể không nghi ngờ sao?
“Anh Khiêm, có phải tuyển nhà thiết kế chính khó lắm hay không? Nếu không thì tăng thêm chút tiền? Hoặc là thuê headhunter tìm cho một người?” Trên mặt Mã Dương tràn đầy mờ mịt.
Hắn đã nhìn ra, những người mới tuyển được này miễn cưỡng chỉ có thể làm chút việc vặt, nếu muốn lấy ra một người phụ trách thiết kế chính cho game, thật sự không lấy ra nổi.
Vì vậy hắn còn tưởng rằng khâu thông báo tuyển dụng nhà thiết kế chính xảy ra vấn đề, liệu có phải vì đãi ngộ quá thấp nên không tuyển được người.
Bùi Khiêm lắc đầu: “Không phải, có nhà thiết kế chính đến ứng tuyển, nhưng đều bị ta từ chối rồi.”
Mã Dương mờ mịt không hiểu: “Vì sao?”
“Không được, căn bản không phù hợp yêu cầu của chúng ta!”
Bùi Khiêm đứng dậy, đi qua đi lại mấy bước trong phòng tiếp tân, như vậy sẽ khiến hắn trông đặc biệt uy nghiêm.
“Đầu tiên, những nhà thiết kế chính này đều mắc phải một vấn đề nghiêm trọng, chính là suy nghĩ cứng nhắc!”
“Ý tưởng của bọn họ đều bị những khuôn sáo lỗi thời trói buộc, không cách nào nắm bắt những ý tưởng mới.”
“Game là một ngành cần nguồn cảm hứng sáng tạo bất tận, nếu như nguồn cảm hứng của nhà thiết kế chính bị khóa lại, vậy game này của chúng ta còn có thể tốt được sao?”
“Thứ hai, những nhà thiết kế chính này chào giá rất cao, tỉ lệ chất lượng giá cả quá thấp!”
“Bây giờ lương tháng của một nhà thiết kế chính đều gần tám nghìn, gấp hai ba lần nhân viên bình thường, là một gánh nặng đối với tài chính của chúng ta.”
“Đương nhiên, chủ yếu vẫn là tỉ lệ chất lượng giá cả quá thấp.”
“Một điểm cuối cùng, cũng là điểm quan trong nhất, nhiệt tình đối với game của bọn họ gần như sắp bị mài mòn hết!”
“Tuổi trẻ chính là lúc hăng hái nhiệt tình, là lúc cố gắng phấn đấu vì ước mơ, nhưng những nhà thiết kế chính này, ai nấy đều đã hơn ba mươi tuổi, trong đầu đều là cơm áo gạo tiền, rất nhiều người ngay cả tài khoản full thành tựu của ‘Thế Giới Kỳ Ảo’ đều chơi không ra.
“Ngươi nói xem, có phải bọn họ cực kỳ thiếu thốn nhiệt tình đối với game hay không!”
Mã Dương hơi ngơ ngác.
“Hình như là vậy, những người này quả thật có vấn đề rất lớn.”
“Nhưng mà… không có bọn họ, ai đến chỉ đạo hạng mục thiết kế game bây giờ…”
Mã Dương vẫn mơ hồ cảm thấy có chỗ không ổn.
Bùi Khiêm vỗ ngực: “Ta.”
“Hở…” Mã Dương ngập ngừng nói: “Anh Khiêm, ta đương nhiên tin tưởng năng lực của ngươi, nhưng ngươi là ông chủ đó, ta cảm thấy ngươi cần một nhà thiết kế chính đến phụ giúp, nếu không có phải… sẽ hơi khó khăn trong phát triển mở rộng?”
Bùi Khiêm lắc đầu.
Tìm nhà thiết kế chính đến phụ giúp ta?
Vậy chẳng phải hắn vừa nhìn đã phát hiện ra phương án thiết kế của ta có vấn đề?
Tuyệt đối không được.
Sắc mặt Bùi Khiêm đầy nghiêm túc: “Người phụ giúp đã có rồi, Hoàng Tư Bác kia cũng không tệ.”
“Hoàng Tư Bác?”
Mã Dương nhớ mang máng hình như mình vừa nhìn thấy cái tên này.
Nhưng thật sự không có ấn tượng gì.
Dù sao hơn hai mươi phần tài liệu đều là của đám đầu đường xó chợ, muốn nhớ kỹ một tên đầu đường xó chợ đặc biệt nào đó, quả thật không dễ dàng.
Hắn lật ra tìm, rất nhanh tìm được tài liệu của Hoàng Tư Bác.
“Vào nghề nửa năm, vẫn luôn làm nhân viên thực hiện kế hoạch. Có thể được sao?”
Bùi Khiêm nghiêm mặt nói: “Thật ra hắn là một nhân tài bị mai một. Ngươi đừng nhìn chức vụ của hắn, ngươi phải xem hắn đã làm những gì.”
“Nhà thiết kế chính ban đầu của hắn dốc sức bóc lột hắn, hầu hết hệ thống trong game gốc đều do một tay hắn đưa vào trình biên soạn đám mây chế tác.”
“Bảy tám phần bảng biểu số liệu trong game cũng do hắn phân phối.”
“Đây không phải là nhân viên thực hiện kế hoạch, đây rõ ràng chính là trợ lý của nhà thiết kế chính!”
“Hắn đưa phương án của nhà thiết kế chính vào trình biên soạn chế tác, thường xuyên tăng ca làm việc, mỗi ngày làm việc mười mấy tiếng.”
“Ngươi nghĩ xem, người bình thường đều làm việc tám tiếng, đôi khi hắn có thể tăng ca mười sáu tiếng.”
“Kinh nghiệm làm việc nửa năm tương đương với một năm của người bình thường!”
“Càng đáng quý chính là, hắn vẫn còn nhiệt tình đối với game!”
“Nhiệt tình này là động lực thúc đẩy hắn không ngừng cố gắng, không ngừng vươn lên, không ngừng sáng tạo ra cái mới!”
“Ngươi hoàn toàn có thể tin vào ý tưởng của ta, mà để hắn đến phụ trách biến ý tưởng thành sự thật, hoàn toàn không vấn đề gì.”
Mã Dương bừng tình: “Ồ… vậy đây thật đúng là một nhân tài! Có phải nên dựa theo tiêu chuẩn của nhà thiết kế chính để trả lương cho hắn hay không? Bây giờ chỉ có bốn nghìn một tháng, có vẻ thấp quá rồi.”
Bùi Khiêm suýt thì tắc thở: “Ừm, ta cũng nghĩ như vậy. Nhưng mà không vội, biểu hiện tốt sẽ tăng lương.”
Hắn không phải không muốn trả cao hơn, chủ yếu là hệ thống không cho phép.
Mã Dương gật đầu: “Ừm, cũng đúng, ngươi là ông chủ, phải kiểm soát chi phí, tiết kiệm cho công ty.”
Bùi Khiêm suýt thì không gồng được nữa, nhanh chóng nói tiếp.
“Hơn nữa, ngươi nhìn những người này đi, mỗi người đều mang trong mình tuyệt kỹ, đều có một nghề thành thạo. Bọn họ đều là nhân tài bị công ty game khác vùi dập!”
“Thậm chí có rất nhiều nhân tài không thể bước chân vào ngành game, ví dụ như Bao Húc này.”
“Hắn tuyệt đối chính là một đại thần chơi game.”
“Trong ‘Thế Giới Kỳ Ảo’, người khác đều là bá chủ toàn bộ các nghề, hắn không phải, hắn là bá chủ toàn bộ các nghề của toàn bộ các chủng tộc! Chỉ riêng tài khoản full thành tựu, hắn đã có sáu cái!”
“Chỉ cần là hệ thống cách chơi trong game, hắn đều chơi thành thạo, thậm chí việc dẫn tổ đội đi chém giết gì đó cũng là chuyện thường ngày, đơn giản như ăn cơm uống nước.”
“Không chỉ như vậy, game hắn từng chơi khá là phong phú, ngay cả loại game như ‘Crazy Kart’, hắn cũng là cao thủ số một số hai!”
“Vì vậy, chức vụ ta bố trí cho Bao Húc này là người test game chuyên nghiệp, test các loại game khác, cũng test game của bản thân chúng ta!”
“Đến lúc đó, cho dù chúng ta làm game gì, hắn đều có thể cung cấp đầy đủ sáng kiến và định hướng cho chúng ta, mà phân tích các game cạnh tranh cũng là việc dễ như trở bàn tay!”
“Quan trọng nhất chính là, ta cảm thấy có thể khai thác tài năng quản lý của hắn. Ngươi nghĩ xem, tổ đội đánh giết phó bản bốn mươi người, đây là chuyện khó khăn cỡ nào!”
“Hắn đã có thể quản lý bốn mươi người, huống chi lúc này chúng ta chỉ có ba mươi nhân viên.”
“Để hắn phụ trách tiến độ hạng mục, đây là chuyện chính xác không chút sai lầm!”
53.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất