Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game

Chương 58. Vui mừng rồi lại thấp thỏm

Chương 58. Vui mừng rồi lại thấp thỏm


Kết thúc buổi họp, Bùi Khiêm cảm thấy vô cùng thoải mái.
Thì ra đây chính là cảm giác làm ông chủ.
Đẩy tất cả các hoạt động cho cấp dưới làm, chẳng phải quan tâm cái gì, hóa ra cảm giác này thoải mái như vậy.
Đương nhiên, cho dù ông chủ bình thường khác có phủi tay mặc kệ thì cũng không tránh khỏi việc hỏi đông hỏi tây, tìm hiểu tiến độ công việc.
Nhưng Bùi Khiêm phủi tay chính là phủi tay thật sự, tuyệt đối không hỏi nhiều thêm một câu!
Hắn chẳng hề quan tâm chất lượng sản phẩm tốt hay xấu.
Đương nhiên, hắn vẫn phải kiểm tra một vài tiến độ quan trọng.
Ví dụ như lúc nào đưa ra bản thảo thiết kế, lúc nào đưa ra bản demo, lúc nào kiểm duyệt...
Game rác một chút cũng không vấn đề gì, nhưng nhất định phải thông qua kiểm duyệt, không thể bận rộn một cách vô ích, nếu không hệ thống sẽ phán định là vi phạm quy định.
Mục tiêu của Bùi Khiêm chính là, với điều kiện tiên quyết là đảm bảo thuận lợi làm ra game, hắn dung túng cho cấp dưới thoải mái tự do, thoải mái dùng tiền.
Mọi người dồn dập rời phòng họp.
Hoàng Tư Bác gọi Bao Húc lại.
“Anh Bao, phiền ngươi sớm đưa ra phương án ý tưởng, bên này của ta cần ít nhất năm ngày để làm bản thảo thiết kế. Nếu như vậy, tốt nhất là ngày mai có thể đưa ra ý tưởng đại khái, chúng ta cũng có thể nhanh chóng trao đổi với nhau.”
Hoàng Tư Bác rất khách khí.
Bởi vì Hoàng Tư Bác không rõ lai lịch của Bao Húc, hắn chỉ vẻn vẹn dựa vào mấy điểm sau đây để phán đoán.
Hắn trông có vẻ lớn tuổi, mép tóc hiện rõ vẻ già nua.
Hắn là game thủ hardcore, đồng thời có đặc quyền tăng ca, rất được Bùi Tổng tin tưởng.
Hắn im lặng ít nói, trông vẻ lúc nào cũng đang suy tư.
Tổng hợp mấy điểm này, Hoàng Tư Bác cảm thấy Bao Húc hơn phân nửa là một vị tiền bối.
Bao Húc gật đầu: “Được rồi anh Hoàng.”
Bao Húc cũng không rõ ràng lai lịch của Hoàng Tư Bác, nhưng hắn biết lúc mình chỉ là sinh viên năm nhất thì Hoàng Tư Bác đã tốt nghiệp rồi làm việc, rõ ràng chính là một vị tiền bối.
Hai người đều cho rằng tiếng gọi “anh” này là tiếng gọi thể hiện khách sáo và khen tặng đồng nghiệp mới, vì vậy cũng không để ý quá nhiều.
Ai cũng không ngờ là đối phương đều thật lòng thật dạ gọi như vậy?
Hoàng Tư Bác trở lại vị trí làm việc của mình, trong lòng vừa vui mừng lại vừa thấp thỏm.
Vui mừng vì thấy ông chủ và đồng nghiệp nơi này đều thân thiện như vậy, lễ phép như vậy, khác hẳn với môi trường áp lực, phân cấp nghiêm ngặt của công ty lúc trước.
Thấp thỏm là vì sợ năng lực bản thân mình chưa đủ, kéo chân sau mọi người.
Hoàng Tư Bác vội vàng mở những file thiết kế lúc trước mình sưu tập ra để ôn tập, chìm vào trạng thái nước đến chân mới nhảy.
Đợi hai ngày sau Bao Húc có mạch ý tưởng cơ bản, còn cần đến hắn viết file thiết kế.
Mà Bao Húc thì lập tức bắt đầu giai đoạn suy nghĩ cấu trúc ý tưởng game.
Các loại game FPS như thuỷ triều ào ạt hiện lên trong đầu óc hắn, cung cấp cảm hứng cho hắn.
Để game này mang lại cảm giác thân thiện cho người chơi mới thì cũng không khó, điều chỉnh độ khó xuống đơn giản chút là có thể làm được.
Ví dụ như, điều chỉnh hitbox của nhân vật lớn hơn, đặc biệt là đầu, như vậy có thể tăng tỉ lệ headshot của người chơi mới.
Hoặc là đẩy nhanh tốc độ đổi súng, tốc độ mở ống ngắm của súng bắn tỉa, có thể giúp người chơi mới nhanh chóng nắm giữ được khả năng ngắm bắn trong thời gian ngắn luyện tập.
Bao Húc không dám nói cực kỳ thông thạo game FPS, không đạt đến trình độ tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng cũng coi như là một cao thủ trong đám dân thường.
Chỉ cần dựa vào cảm giác của mình để điều chỉnh một chút, điểm này cũng không khó làm.
Còn về vũ khí nạp tiền, chính là đề cao giá cả vũ khí, đây cũng không phải vấn đề gì.
Đối với Bao Húc, thì điểm khó nhất là yêu cầu đầu tiên của Bùi Khiêm, chính là cốt truyện!
Bao Húc chìm vào im lặng.
Nói thật, hắn thực sự không thông hiểu vấn đề này.
Bởi vì đa phần game FPS lưu hành trong nước căn bản không làm cốt truyện, ‘Kế Hoạch Chống Khủng Bố’ cũng không có nội dung cốt truyện, dù sao chỉ có đối chiến xong là xong việc.
Một số tuyệt tác game FPS một người chơi của nước ngoài quả thật có cốt truyện, nhưng đó công ty quy mô thế nào, mà Đằng Đạt thì có quy mô thế nào?
Ba mươi người, còn muốn dựa theo dung lượng game FPS một người chơi của nước ngoài để làm nội dung cốt truyện, việc làm này quả thực không biết tự lượng sức mình.
Mặc dù Bao Húc vừa mới gia nhập ngành game, nhưng trong lòng vẫn tự biết cân nhắc.
Bao Húc không khỏi suy nghĩ ngược lại.
Công ty chỉ có ba mươi người, rõ ràng không thể làm được loại game có nội dung cốt truyện như game FPS của nước ngoài kia.
Chuyện mà ngay cả một tay nghiệp dư như mình cũng biết, sao tổng giáp đốc Bùi sáng suốt có thể không biết?
Chắc chắn tổng giám đốc Bùi biết rõ.
Nếu đã biết, vì sao lại vạch ra yêu cầu cứng rắn như vậy?
Đây là một thử thách, cũng là một lời nhắc nhở.
Tổng giám đốc Bùi đang kiểm tra năng lực của bọn họ, cũng nhắc nhở bọn họ không thể dựa theo cách làm của game FPS một người chơi ở nước ngoài để làm.
Như vậy, phải làm thế nào đây…
Bao Húc chìm vào im lặng.
...
Năm giờ chiều.
Bùi Khiêm chuồn đi với tâm trạng rất vui vẻ.
Cảm giác chờ đến giờ tan làm thật là thoải mái.
Đương nhiên, với tư cách là ông chủ, Bùi Khiêm hoàn toàn có thể không đi làm.
Nhưng nếu như vậy thì sẽ không trải nghiệm được cảm giác vui sướng chờ đợi tam làm và tâm trạng kích động khi đến giờ tan làm.
Giống như câu nói của cậu ấm con nhà giàu mỗi ngày đều ra ngoài thu tiền thuê hơn ba mươi căn phòng nhỏ của gia đình: Con người không thể rảnh rỗi, một khi rảnh rỗi sẽ thành vô dụng.
Bùi Khiêm cũng nghĩ như vậy, mặc dù hệ thống cho hắn một bàn tay vàng chỉ cần thua lỗ là không phải lo cơm áo gạo tiền. Nhưng cũng không vì thế mà sa vào hưởng lạc, khiến cuộc sống của mình trở nên vô dụng.
Mỗi ngày đến văn phòng, xác định thời gian đi làm, để bản thân trải nghiệm cảm giác cố gắng phấn đấu, vậy mới không bị rảnh rỗi làm cho vô dụng.
58.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất