Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game

Chương 61. Tổng giám đốc Bùi tốn nhiều tâm tư!

Chương 61. Tổng giám đốc Bùi tốn nhiều tâm tư!


Hoàng Tư Bác vốn không cảm thấy gì, nhưng nghe Bao Húc nói vậy, cũng có cảm giác tương tự.
Bởi vì lúc này, dường như mỗi một phương diện mắc kẹt đều được giải quyết, như thể là do Bùi Khiêm cố ý sắp xếp vậy.
Bùi Khiêm cưỡng chế yêu cầu game phải có chế độ cốt truyện, mà với điều kiện trước mắt, phương án Bao Húc đưa ra là phương án giải quyết tốt nhất.
Hơn nữa phương án giải quyết này lại rất hợp lý.
Chẳng lẽ đây cũng là trùng hợp?
Không, tổng giám đốc Bùi có thể liên tiếp làm ra hai game thành công, lại đưa ra ba yêu cầu trước khi bắt đầu nghiên cứu phát triển game mới, hiển nhiên ngay từ đầu đã định sẵn phương hướng!
Quả nhiên, tổng giám đốc Bùi thật cao thâm khó lường, nắm giữ tất cả trong lòng bàn tay...
Hoàng Tư Bác cũng không khỏi nghĩ kỹ mà sợ hãi, đây chính là thế giới của đại sư thiết kế game chân chính sao?
“Đợi đã, còn một vấn đề.” Hoàng Tư Bác đột nhiên nghĩ đến: “Ngươi hiểu hai yêu cầu khác của tổng giám đốc Bùi như thế nào, định giải quyết ra sao? Một cái là giảm độ khó của game xuống, phù hợp với người chơi mới, một cái khác là bán vũ khí sử thi, giá của bản sử dụng vĩnh viễn là 888.”
Bao Húc đã tính trước: “Ta đã cân nhắc hai điểm này rồi.”
“Giảm độ khó của game xuống, phù hợp với người chơi mới, đây chỉ là một số vấn đề về mặt cảm giác. Chỉ cần điều chỉnh hitbox của người chơi lớn hơn, điều chỉnh đường đạn, điều chỉnh tốc độ đổi súng và mở ống ngắm là được rồi. Nhưng thứ này chưa cần vội vã, có thể từ từ điều chỉnh.”
“Về phần tại sao lại muốn làm như thế, ta tạm thời chưa lĩnh hội hết tinh thần của tổng giám đốc Bùi, có điều tổng giám đốc Bùi yêu cầu như vậy thì chắc chắn không sai, chúng ta cứ làm theo là được.”
“Còn về việc bán vũ khí sử thi, là tổng giám đốc Bùi nhìn xa trông rộng!”
“Lúc mới bắt đầu ta còn chưa lĩnh hội được điểm này, còn tưởng rằng chỉ là bán một loại vũ khí rất đắt.”
“Nhưng ta nghĩ lại, sao tổng giám đốc Bùi có thể đưa ra một yêu cầu đơn giản như vậy? Chắc chắn ẩn sau điều này còn có yêu cầu sâu hơn chờ chúng ta tìm hiểu!”
“Ta nghĩ rất lâu mới ngộ ra điểm này.”
“Vũ khí sử thi, bản sử dụng vĩnh viễn có giá 888 đồng. Như vậy giá bán của bản sử dụng giới hạn thời gian thì sao?”
“Nếu đã có vũ khí sử thi, có phải sẽ có cả vũ khí bình thường, vũ khí tinh anh, vũ khí anh hùng hay không?”
“Lại phải làm như thế nào để người chơi thu hoạch được những vũ khí khác biệt này? Cũng là bán bản sử dụng vĩnh viễn sao? Không, tuyệt đối không phải?”
“Tổng giám đốc Bùi chỉ nói định giá bản sử dụng vĩnh viễn của vũ khí sử thi là 888 đồng, còn những vũ khí khác đều không nói.”
“Nói cách khác, tổng giám đốc Bùi đang ám chỉ chúng ta, nhất định phải phân cấp vũ khí trong game, chia làm các cấp bậc khác nhau như bình thường, tinh anh, anh hùng, sử thi. Mà tất cả các vũ khí này đều chia làm hai loại: một loại là sử dụng vĩnh viễn, một loại là sử dụng giới hạn thời gian.”
“Ngoài vũ khí sử thi bán bản sử dụng vĩnh viễn với giá 888 đồng thì người chơi có thể sở hữu những vũ khí khác bằng nhiều phương thức khác nhau.”
“Ví dụ như, người chơi hoàn thành một cửa ải nào đó trong cốt truyện, chúng ta thưởng một cái.”
“Người chơi tích lũy số lần chiến đấu nhất định trong chế độ chiến đấu, chúng ta thưởng một cái.”
“Người chơi tích lũy đăng nhập bao nhiêu ngày, chúng ta thưởng một cái.”
“Ta nghĩ, đây mới là ý của tổng giám đốc Bùi.”
Hoàng Tư Bác hiểu ra: “Thì ra là thế! Ta cứ nghĩ sao tổng giám đốc Bùi lại đề ra yêu cầu không đầu không đuôi như vậy, hoá ra là có ẩn ý khác!”
Bao Húc tiếp tục nói: “Hơn nữa, trong quá trình lên ý tưởng cốt truyện, ta còn phát hiện cốt truyện có chút đầu thừa đuôi thọt, có thể dùng làm chế độ chơi đặc thù!”
“Ví dụ như, ta định cân nhắc để trong game có rất nhiều zombie biến dị, chúng ta có thể làm một chế độ sinh hoá!”
“Lại ví dụ, trong game, một số linh đánh thuê bị công ty đa quốc gia tà ác biến đổi thành ghost mờ ảo, chúng ta có thể mở ra ghost mode!”
“Hơn nữa, chúng ta vốn định làm chế độ loạn đấu, chế độ đoàn diệt, chế độ bạo phá... cách chơi của game này sẽ vô cùng phong phú!”
“Hơn nữa những cách chơi này sẽ không tiêu tốn quá nhiều đồ hoạ, chủ yếu là chi tiền cho chương trình chế tác, tiến độ triển khai cũng không bị kéo dài quá nhiều, hoàn toàn có thể làm kịp!”
Hoàng Tư Bác gõ bàn phím nhanh thoăn thoắt, ghi những tất cả những ý tưởng mới lóe lên này lại.
Hoàn mỹ, quá hoàn mỹ rồi!
Lúc vừa mới tiếp nhận game này từ trong tay tổng giám đốc Bùi, Hoàng Tư Bác mơ hồ không hiểu, hoàn toàn không biết phải làm thế nào.
Nhất là ba yêu cầu của tổng giám đốc Bùi khiến hắn đau hết cả đầu.
Thế nhưng vừa nghe Bao Húc phân tích thì tất cả mọi thứ đều trở lên thuận lợi.
Thì ra tổng giám đốc Bùi cũng không cố ý làm khó dễ, mà thông qua cách này để nhắc nhở!
Hoàng Tư Bác đột nhiên rất cảm động.
Rõ ràng tổng giám đốc Bùi biết rõ năng lực của Hoàng Tư Bác và Bao Húc có hạn, chưa đủ khả năng độc lập quy hoạch một game, rất dễ đi sai phương hướng.
Một game đi sai phương hướng, đồng nghĩa với việc nó bị tuyên án tử hình, có đầu tư nhiều hơn cũng chỉ là càng đi càng sai mà thôi.
Vì thế nên tổng giám đốc Bùi thông qua ba yêu cầu này để chốt giữ phương hướng phát triển game.
“Thì ra là vậy... tổng giám đốc Bùi đang quan tâm đến cảm nhận của chúng ta...”
“Hắn không muốn ôm đồm nhiều việc, làm vậy sẽ không thể giúp chúng ta trưởng thành được.”
“Tổng giám đốc Bùi dùng cách làm khéo léo này để nhắc nhở chúng ta, đồng thời khiến chúng ta tự động não suy nghĩ tiến hành thiết kế, tạo ra một game xuất sắc...”
“Tổng giám đốc Bùi... thực là tốn nhiều tâm tư...”
Hốc mắt Hoàng Tư Bác thấm ướt.
Hắn quyết định, nhất định phải làm file thiết kế cẩn thận, sáng tạo game này một cách hoàn mỹ nhất, tuyệt đối không phụ sự kỳ vọng của tổng giám đốc Bùi.


61.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất