Chương 60. Đây là yêu cầu của tổng giám đốc Bùi (2)
“Hơn nữa, ta cảm thấy cô bé không nói lời nào cũng không ảnh hưởng đến cốt truyện, chúng ta có thể dùng nhiều cách khác để trình bày.”
“Ví dụ như hành vi, ánh mắt, động tác... của nàng.”
“Nếu như là một nhân vật câm thì cô bé là hình tượng tốt nhất.”
“Sự tồn tại của cô bé này mang lại hai tác dụng chủ yếu.”
“Thứ nhất, nàng là người an ủi và chữa lành tâm hồn. Trong quá trình chơi game, những người chơi đều phải chiến đấu với zombie và lính đánh thuê, cô bé này tựa như vầng sáng bên trong bóng tối, có thể điều hòa cảm xúc của người chơi, giúp người chơi không chìm vào trạng thái suốt ngày bắn giết đơn điệu.”
“Thứ hai, nàng có thể tham gia một số phần chơi giải đố. Rất nhiều game một người chơi của nước ngoài đều dùng cách này, chính là cho người chơi tương tác giải câu đố với một NPC nào đó. Chúng ta có thể làm một số cửa ải: Cửa chính bị khoá lại, bên cạnh có một cái ống thông gió nhỏ hẹp, cô bé có thể dễ dàng chui qua mở cửa cho nhân vật chính.”
“Bởi vậy, cho dù là trợ giúp về tình cảm hay là thực tế, cô bé này đều đóng vai trò rất quan trọng đối với người chơi.”
Hoàng Tư Bác gật đầu: “Ừ, nghe không tồi! Nhưng ta có một câu hỏi, thiết lập bối cảnh cốt truyện thế nào đây? Đề tài tận thế à? Thế giới này nhất định phải đồng thời dung hòa zombie, cô bé và lính đánh thuê, hơn nữa còn phải hợp lý, không thể gượng ép.”
Bao Húc vạch một đường lên tờ giấy in tràn đầy chữ viết như gà bới rồi nói: “Điều này liên quan đến điểm thứ hai, bối cảnh.”
“Có một điều kiện tiên quyết, chính là bối cảnh có thể lặp đi lặp lại, giả thiết chúng ra muốn chế tác ra cốt truyện có thể trải nghiệm trong ba tiếng, bình thường game một người chơi nổi danh ở nước ngoài sẽ cung cấp ba bốn loại bối cảnh game có phong cách hoàn toàn khác biệt, nhưng điều này quá khó với chúng ta.”
“Ta nghĩ thế này, câu chuyện bắt đầu từ một căn cứ khổng lồ trên biển, công ty đa quốc gia tà ác nào đó tiến hành thí nghiệm virus ở chỗ này, mục tiêu của bọn họ là dùng virus cải tạo lính đánh thuê thành chiến sĩ mạnh mẽ không biết mệt mỏi.”
“Từ đó, mục tiêu của nhân vật chính trong toàn bộ cốt truyện là giết ra khỏi căn cứ khổng lồ này, giết từ tầng thấp nhất đến tầng cao nhất, cuối cùng trốn ra ngoài. Tất cả cảnh tượng người chơi nhìn thấy đều là “trụ sở bí mật” của căn cứ, phong cách như vậy là được rồi.”
“Chúng ta có rất nhiều cách phân chia cửa ải, ví dụ như biến hoá của quái vật, điều chỉnh chi tiết cảnh vật... Cùng là phong cách “trụ sở bí mật”, chúng ta thêm thắt một vài chủ đề khác nhau là sẽ ra những bối cảnh khác nhau.”
“Ví dụ như, một số bối cảnh bị virus ô nhiễm, bức tường cùng sàn nhà đều loang lổ vết rỉ sét, sền sệt máu thịt do các loại virus tạo thành. Một số bối cảnh duy trì nguyên trạng căn cứ, chỉ là đã trở thành một vùng bừa bộn. Một số bối cảnh thì bị tổn hại nghiêm trọng do lính đánh thuê dùng hỏa lực hạng nặng thanh lý zombie.”
“Cùng một loại bối cảnh, chúng ta có thể tạo ra ba bốn loại hiệu ứng khác nhau, lập tức có thể giải quyết nhu cầu bối cảnh phong phú trong game.”
Hoàng Tư Bác vuốt cằm: “Ừ, ý tưởng này quả thật rất hay! Nhưng nếu là căn cứ trên biển của công ty đa quốc gia tà ác, sao lại có một cô bé?”
“Điều này rất dễ giải thích.” Bao Húc nói, “Cô bé có kháng thể đặc thù trong người, vì vậy bị công ty đa quốc gia bắt tới làm thí nghiệm. Trải qua quá trình thí nghiệm, cô bé đã mất đi khả năng nói chuyện.”
“Tuyệt!”
Hoàng Tư Bác đột nhiên lóe lên ý tưởng: “Hơn nữa, dường như thiết lập này có thể kéo dài. Ta cảm thấy có thể làm thế này: Máu của cô bé có thể miễn dịch virus cho nhân vật chính, giả như người chơi không cẩn thận bị zombie cào hoặc cắn bị thương, cô bé sẽ chủ động dùng ống tiêm lấy máu chữa trị cho nhân vật chính.”
“Ý kiến hay!” Bao Húc thấy ý tưởng này không tệ, “Nhờ thế mà vai trò của cô bé đối với người chơi lại càng quan trọng! Mỗi lần lấy máu chữa trị đều có thể tăng thêm tình cảm giữa người chơi và cô bé, hơn nữa số lần lấy máu chữa trị quá nhiều sẽ khiến cô bé trở nên suy yếu, hành động chậm chạp. Bởi vậy, vì không để cô bé chịu khổ, người chơi nhất định phải nâng cao kỹ thuật của mình, giải quyết kẻ địch nhanh gọn, đây cũng là một cách khiến người chơi đắm chìm vào game nhiều hơn!”
Dưới sự bùng nổ ý tưởng của hai người, rất nhiều nội dung game đã nhanh chóng được định ra.
Game bắt đầu từ một căn cứ bí mật trên biển, nhân vật chính là một bộ đội đặc chủng phương đông, lẻn vào căn cứ tiến hành điều tra, không ngờ đúng lúc virus bùng phát.
Nhân vật chính phải không ngừng thu thập súng ống trong tay kẻ địch, không ngừng đánh bại zombie và lính đánh thuê, giết từ tầng dưới cùng lên tầng cao nhất của căn cứ trên biển để chạy trốn.
Trong quá trình chạy trốn, nhân vật chính gặp được một cô bé không thể nói chuyện, cô bé trở thành lý do khiến hắn nhất định phải sống sót trốn đi.
Mà toàn bộ chế độ cốt truyện sẽ phát triển xoay quanh nhân vật chính và cô bé này.
Nội dung cốt truyện không quá phức tạp, nhưng cũng không hề đơn điệu!
Tuy rằng trong game chỉ có một nhân vật phụ duy nhất là cô bé, nhưng chỉ cần làm tốt, chắc chắn sẽ để lại ấn tượng còn sâu sắc hơn cả mười nhân vật phụ sáo rỗng.
Hoàng Tư Bác liên tục đánh lại nội dung cốt truyện lên file trong máy tính.
Xong xuôi, xem lại toàn bộ file, thậm chí Hoàng Tư Bác còn hơi khiếp sợ.
Phương án giải quyết hoàn mỹ như vậy!
Đây chính là thành quả mấy tiếng lên ý tưởng của Bao Húc?
Không chỉ giải quyết êm xuôi vấn đề tài nguyên có hạn, hơn nữa còn tạo ra cốt truyện hợp lý, logic nhất quán, cảm xúc nguyên vẹn, làm người ta khắc sâu ấn tượng!
Hoàng Tư Bác không khỏi giơ ngón tay cái lên: “Anh Bao, lợi hại, lợi hại!”
Bao Húc lắc đầu: “Không, ta cũng chỉ là hoàn thành yêu cầu của tổng giám đốc Bùi, hẳn là ngay từ đầu hắn đã định làm như vậy rồi, nhưng vẫn cho chúng ta một thử thách nho nhỏ, xem chúng ta có thể lĩnh hội được tinh thần của hắn hay không!”
60.