VCD phát triển là án lệ kinh điển sau khi cải cách mở ra, Tần Mục đương nhiên hiểu rõ ràng lợi nhuận bên trong. Hắn để Chu Tiểu Mai lưu ý tình hình bên nước ngoài, DVD xuất hiện sẽ làm VCD bị đả kích, vì vậy dặn dò Chu Tiểu Mai buông phí tổn, dùng kỹ thuật đổi thị trường.
Lúc Tần Mục nói chuyện thanh âm trầm thấp thật từ tính, Chu Tiểu Mai nhìn vào môi hắn, sắc mặt bắt đầu đỏ lên, ánh mắt dần dần mê ly, phải gác lại hai chân.
Hai người bàn bạc về phương diện kỹ thuật VCD, Tần Mục chỉ dẫn sản nghiệp này cần đối mặt thị trường như thế nào. Bởi vì đã có dự kiến trước, phương diện độc quyền quốc tế Vạn Yến đã mua về, cho nên sách lược của Tần Mục đã đem VĐ cùng đĩa quang lậu của Quý Chí Cương tiêu thụ tới quốc gia thế giới thứ ba. Đương nhiên vẫn còn cần người khác đến thao tác, Chu Tiểu Mai chủ yếu hướng về việc tiêu thụ máy móc.
- Nhất là bên Malayxia cùng Indo, bên kia người Hoa chúng ta khá nhiều, nếu tìm đúng con đường thật dễ dàng xen vào giữa bọn họ mở rộng nghiệp vụ.
Trong ánh mắt Tần Mục giấu sắc bén, bố cục:
- Nhưng thị trường này nhất định phải rút về trước năm 98.
- Vì sao?
Chu Tiểu Mai vô ý thức hỏi một câu. Bố cục của Tần Mục phi thường kỳ quái, làm người cầm lái mẫn tuệ trong kinh tế, Chu Tiểu Mai có thể nhìn ra thị trường bên kia thật lớn, nhưng nếu chỉ bố cục hai năm, không khỏi có chút gấp gáp, còn có thể mất đi khối bánh ngọt lớn.
Tần Mục chăm chú nhìn vào ánh mắt nàng, hỏi:
- Tiểu Mai tỷ, chị tin tưởng tôi sao?
Chu Tiểu Mai nghe hắn hỏi thật trịnh trọng, vô ý thức gật đầu, nói:
- Trên thế giới này anh là người duy nhất đáng giá cho em tín nhiệm.
Tần Mục nở nụ cười, gật đầu nói:
- Vậy tin tưởng tôi một lần. Tới bên kia sử dụng chính sách tiền tài đem VCD nhanh chóng tràn cả nước, trong thời gian ngắn nhất kiếm lấy thật nhiều tiền.
Chu Tiểu Mai nhăn mày:
- Ý của anh là đoạt lấy lợi thế đầu tiên?
Tần Mục nở nụ cười, cũng không nói thêm. Chu Tiểu Mai thể hội ý tứ của hắn, cảm giác như hắn có bố cục gì đó, nhưng lại không nghĩ ra.
Sau khi nói xong chuyện này, hai người không nói gì thêm, không khí nháy mắt nóng lên. Tần Mục ho khan một tiếng, bốn mắt giao nhau, hai người nhất thời có chút không được tự nhiên.
Một lát sau Tần Mục chật vật chạy vào phòng sách, Chu Tiểu Mai u oán đi vào phòng Hàn Tuyết Lăng, tiếp tục trò chuyện với nàng.
Bởi vì Tần Mục đã có lệnh, vì vậy đến sáng hôm sau, Thường Phúc Thu cầm theo lời khai sau khi Giản Nông thẩm vấn đưa vào trong cuộc họp ban lãnh đạo.
Tần Mục lật xem bản ghi chép lời khai, Lý Kiến khai ra chuyện mình thu phí năm của các xe cộ qua đường, cơ quan công an cũng tìm được tiền tài hắn tham ô giấu trong nhà. Mà cháu của hắn là tên dũng mãnh còn liên quan đến vài vụ án đánh người, còn đang điều tra.
Sắc mặt Tần Mục ngày càng âm trầm, ba một tiếng vỗ bản ghi chép lên bàn. Trên mặt Điền Phúc Lượng hiện nụ cười, ngày hôm qua Tần Mục còn bảo hộ Lý Kiến, nhưng hôm nay bị đánh vào mặt, liền biến thành mục tiêu công kích. Tần Mục gieo nắm lửa lần này, không biết là giả vờ hay là tức giận mình bị ép lên lương sơn.
Tần Mục trầm giọng nói:
- Thường bí thư, phiếu năm kia tôi từng thấy qua, hình như bên trong có con dấu của cục giao thông cùng cục tài chính, là ai mệnh lệnh cho phép bọn họ một mình làm chủ?
Những lời này nói ra làm ban thường ủy kinh ngạc nhìn qua. Nếu Tần Mục muốn bảo hộ Lý Kiến, vậy không nên đem sự tình khuếch trương lớn, nhưng xem ý tứ của hắn giống như có ý tưởng mở rộng đả kích, đây là tình huống thế nào?
Cân não Điền Phúc Lượng xoay chuyển thật nhanh, Tần Mục làm như vậy chỉ sợ là mất bò mới lo làm chuồng. Nếu trong vấn đề của Lý Kiến hắn đưa ra phán đoán sai lầm, vậy hắn phải đổi lực chú ý của mọi người, duy trì uy nghiêm của bí thư huyện ủy. Điền Phúc Lượng cảm thấy Tần Mục làm vậy là biện pháp tốt giá họa Giang Đông, nhưng người trong cục tài chính cùng cục giao thông đều là người cũ do Diệp Thạch Bình lưu lại, hiện tại Tần Mục phát động người khác sẽ không đem chuyện giữa hắn cùng Lý Kiến liên hệ quá lớn, hoặc là nói Tần Mục lợi dụng cơ hội lần này đạt được mục đích an bài cho dòng chính của mình.
Điền Phúc Lượng suy nghĩ cẩn thận điểm này, chậm rãi nói:
- Việc phiếu năm quan hệ đến thu nhập tài chính cả con đường, không tính là mọi người đều biết, nếu không Tần bí thư cùng tôi hẳn thu được báo cáo. Chuyện này chỉ sợ có người nghĩ xuất đầu, tự tiện làm quyết định.
Nói xong ánh mắt quét qua mọi người.
Đối với việc Điền Phúc Lượng bộc lộ cường thế, Tần Mục mỉm cười nói:
- Điền chủ tịch, sự tình phát hiện không muộn, tôi xem còn có thể sửa chữa một chút thôi.
Trong lúc nói chuyện mang theo ngữ khí như thương lượng, khiến Điền Phúc Lượng gật đầu, đưa mắt nhìn qua Thường Phúc Thu.
Thường Phúc Thu thật có chút nhìn không thấu tình huống hiện tại, nhưng bạn già ủng hộ hắn làm việc, như nói vào trong lòng của hắn. Nguyên trước kia khi Diệp Thạch Bình làm chủ yếu, Thường Phúc Thu chướng mắt sự tình lại không thể làm chủ, hiện tại Tần Mục quyết định, vẫn luôn xem trọng Ban kỷ luật thanh tra. Vì thế Thường Phúc Thu gật đầu nói:
- Tôi đề nghị thành lập tổ đặc biệt điều tra chuyện này.
Tần Mục gật đầu, như có suy nghĩ nói:
- Có chút đồng chí cân não vẫn không thể xoay chuyển. Chuyện này xin mời Thường bí thư đặc biệt phụ trách, Điền chủ tịch, ông dẫn đội thế nào?
Những lời này mặc dù là giọng điệu thương lượng, đem Điền Phúc Lượng đẩy ra nổi bật, nhưng hắn chỉ cảm thấy toàn thân như có cỗ khí lạnh lan tràn, khiến thân thể run rẩy.
Có Điền Phúc Lượng cùng Thường Phúc Thu là bạn bè nhiều năm liên hợp, cục trưởng cục tài chính huyện và phó cụ trưởng cục giao thông đều bị ban thanh tra kỷ luật gọi đi uống trà. Chuyện Lý Kiến đụng phải tấm sắt ở huyện Thanh Thao truyền ra, cơ hồ mỗi người đều có thái độ chờ xem, hơn nữa thành trong thành phố cũng có tiếng gió truyền ra ngoài, Lý Văn Đông đã buông tha Lý Kiến, đây là nói rõ huyện Thanh Thao muốn xử trí như thế nào thì xử trí, cũng thanh trừ một ít dòng chính của Diệp Thạch Bình lưu lại lúc tại vị.
Tần Mục trong sự kiện thay máu này rốt cuộc là kẻ sắm vai nhân vật nào, không có có bao nhiêu người có thể nhìn thấu. Hắn trong thường ủy tỏ thái độ mập mờ, trực tiếp trao quyền lực cho cấp dưới, rốt cuộc Tần Mục đang chơi trò nguy hiểm hay là trong lòng mưu sau kế hiểm, chuyện này không phải người bình thường có thể đoán được.
Hôm nay Tần Mục đang ngồi trong văn phòng đọc báo cáo về sự kiện này, hắn nhận được điện thoại của Vạn Hữu Niên. Cuộc điện thoại này rất vi diệu, đúng vào thời điểm huyện Thanh Thao đang do dự nên xử trí mấy cán bộ này như thế nào.
- Tiểu Tần ah, mấy ngày nay nên chuẩn bị một chút đi, đặt những công tác kinh tế xuống.
Giọng của Vạn Hữu Niên trầm ổn có độ, nhưng Tần Mục nghe ra trong những lời này ẩn chứa hưng phấn và xoắn xuýt. Vạn Hữu Niên thở dài nói ra:
- Đoàn đại biểu đã tới rồi. Trong tỉnh truyền ra lời nhất định phải thúc đẩy việc này với tập đoàn Tam Tinh. Tiểu Tần ah, nhiệm vụ nặng nề đấy.