Tần Mục biết rõ Vạn Hữu Niên đang nói rõ lực lượng phía sau của mình, như vậy vẫn bảo trì ủng hộ với hắn, bởi vì chuyện Tần Mục phát giác ra chuyện chiếm hữu trong xí nghiệp nhà nước. Nếu muốn làm lâu dài trên chính trường, làm việc chỉ cầu không qua không cầu có công, như vậy mới có thể lâu dài, Vạn Hữu Niên ủng hộ Tần Mục cũng mang tâm lý đầu cơ và không chịu cô đơn.
Lúc trước Cận Thương Giang còn tại chức, Vạn Hữu Niên suýt nữa xảy ra chuyện, về sau thì biết rõ Cận Thương Giang cùng Tần Mục có quan hệ thân thiết không bình thường, lại nhìn thấy một loại sự kiện sau đó, Tần Mục cũng không có tư tàng cái gì, Cận Thương Giang lắng đọng một thời gian ngắn để trả giá cho sai phạm, chỉ chuyện này cũng đủ cho Vạn Hữu Niên nhắm nuốt một thời gian rất lâu rồi.
Cho nên Vạn Hữu Niên vẫn biểu hiện hình thức ủng hộ Tần Mục, Tần Mục trực tiếp kéo tập đoàn Tam Tinh đến thành phố Đằng Long đàm phán. Nếu như Tần Mục thực sự có thể cắt khối thịt mỡ tập đoàn Tam Tinh, Vạn Hữu Niên hắn có công biết dùng người; nếu như Tần Mục làm hư chuyện này, hắn cũng có chỗ trống giảm ảnh hưởng của chuyện này xuống phạm vi nhỏ nhất.
Tần Mục hỏi thăm tình huống của tập đoàn Tam Tinh một chút, cũng đề nghị với Vạn Hữu Niên có thể đi tới Vạn Yến bên kia tìm Quý Chí Cương tham dự đàm phán, cũng nói rõ tại tỉnh Tây Túc Quý Chí Cương và tập đoàn Tam Tinh có qua lại không ít, cũng có thể góp phần nhỏ bé lôi kéo tập đoàn Tam Tinh.
Vạn Hữu Niên hiểu Tần Mục muốn công nhận Quý Chí Cương là một nhân vật cho nên cũng đồng ý. Quan hệ của Quý Chí Cương cùng Tần Mục thì hắn sớm nghe ngóng qua rồi, năng lực của thương nhân này không nhỏ, chỉ cần chuyện cha hắn có thể làm việc trong ủy ban cải cách tỉnh Tây Túc cũng đủ cho Vạn Hữu Niên kết giao rồi.
Chuyện này cứ quyết định như vậy, Vạn Hữu Niên hơi yên lòng một chút. Hắn tự nhiên sẽ không đi hỏi Tần Mục lần này đi đàm phán có bao nhiêu phần nắm chắc và dự trù ra sao, đây không phải là chuyện hắn nên lo lắng tới.
- Tiểu Tần ah, tôi nghe nói bên huyện Thanh Thao hình như có chuyện xảy ra nha?
Sau khi nói xong chuyện đàm phán, Vạn Hữu Niên cũng bắt đầu nói tới chuyện xử trí Lý Kiến.
Tần Mục lập tức trả lời:
- Vạn bí thư nói chuyện này sao?
Hắn không có giải thích cái gì, cũng không có nói những nhân vật bị liên lụy trong đó. Vạn Hữu Niên đã nhắc tới chuyện này thì chắc chắn có một ít người nói bên tai hắn rồi.
Vạn Hữu Niên trầm ngâm nói:
- Có sai thì phạt, cứ việc bắt, đây là chức trách của huyện ủy. Như vậy đi, chuyện này nằm trong phạm vi huyện Thanh Thao, không nên làm lớn ra, trong thành phố cũng muốn huyện ủy ổn định.
Tần Mục lập tức hiểu ý của Vạn Hữu Niên, đừng nhìn huyện Thanh Thao bên này có mấy người đã bị vứt bỏ thì không còn có chuyện gì nguy hiểm. Việc này có thể biến thành như vậy chủ yếu vẫn là do thái độ của Lý Văn Đông có vấn đề. Mà Lý Kiến là kẻ đầu tiên gặp chuyện không may, như vậy Lý Văn Đông đầu tiên sẽ là người làm ầm ĩ lên. Nhưng mà hai anh em này không ngừng đánh vài cuộc điện thoại cho Tần Mục đã khiến Tần Mục cảm thấy chóng mặt tâm tư đã chuyển lên người Giản Nông. Nhưng mà tất cả mọi chuyện Giản Nông không có sai lầm, hoàn toàn thực huyện đúng chức trách của bản thân, Lưu Đại Hữu bên kia quyết tâm ôm Giản Nông khiến anh em Lý gia cũng chỉ có thể nuốt lời vào bụng, nếu muốn làm gì đó thì phải chờ chuyện lần này dẹp loạn xong nói sau.
Hai anh em này không động, hậu trường của Phương cục trưởng cục tài chính huyện và Mỗ phó cục trưởng cục giao thông cũng sẽ giấu chuyện này ra sau lưng, cho dù có đại nhân vật nghiêm tra chuyện này cũng không dám mạo hiểm. Mặc dù nói vài lời tào lao bên tai Vạn Hữu Niên nhưng vẫn có ý tứ bo bo giữ mình. Vì vậy tình thế trở nên vi diệu, Vạn Hữu Niên gọi điện cho Tần Mục chính là nói cho Tần Mục biết trong thành phố cũng đang chờ lệnh, quản tốt một mẫu ruộng ba phần đất của mình, đừng đưa ánh mắt nhìn vào trong thành phố, quan hệ trong thành phố không phải Tần Mục nói động là động, việc này dừng lại trên người tiểu nhân vật là được rồi.
Tần Mục là người thông minh, không nên chạm vào Phương Chính, bên kia đã lộ ra chỉ thị mình phải tốc chiến tốc thắng, Tần Mục cũng không nên đắc tội người ta quá sâu, liền trả lời Vạn Hữu Niên chuyện này đã điều tra rõ ràng, chỉ còn chờ biểu quyết trong hội nghị.
Vạn Hữu Niên cười rộ lên, Tần Mục làm chủ tịch huyện tuy trẻ tuổi, nhưng mà thủ đoạn lão luyện khiến Vạn Hữu Niên bắt đầu may mắn quyết định của mình, không có bảo trì lạnh lùng với Tần Mục.
Hai người nói xong chuyện công việc, Tần Mục hỏi thăm bệnh tình của Vạn Hữu Niên, cũng giới thiệu với Vạn Hữu Niên mình ở kinh thành quen biết một lão quân y, có kinh nghiệm phong phú trị liệu di chứng trúng gió, nếu như Vạn Hữu Niên có thời gian thì hắn sẽ liên hệ với lão quân y này, cũng đi tới khám và chữa bệnh cho Vạn Hữu Niên tại đây.
Đây là lý do thoái thác hai người ngầm hiểu với nhau. Vạn Hữu Niên đề nghị ủng hộ công việc cho Tần Mục, cũng đặt Tần Mục lên vị trí chủ đàm phán, Tần Mục cũng bánh ít đi bánh quy lại, hắn nói thế lực sau lưng của mình cho Vạn Hữu Niên biết, đồng thời cũng muốn hấp thu Vạn Hữu Niên vào trong cán bộ Tần hệ.
Vạn Hữu Niên cười ha hả, nói:
- Tiểu Tần ah, có tình được rồi. Người cao tuổi, bệnh này không chết được nhưng vẫn phải trị.
Hắn cũng đồng ý với câu hỏi của Tần Mục.
Hai người đồng thời cười rộ lên, Tần Mục đã nói đợi tới khi lên thành phố muốn đi bái phỏng Vạn Hữu Niên một chút. Vạn Hữu Niên cân nhắc xong cũng đáp ứng Tần Mục gọi lão quân y tới, có thể mang theo quân y tới nhà. Đây là thừa nhận Tần Mục là cán bộ dưới cờ của hắn, cho phép đi vào trong nhà chính là lãnh đạo biểu thị coi trọng cấp dưới.
Cúp điện thoại, Tần Mục lập tức thông tri Điền Phúc Lượng, trong sự kiện Lý Kiến có những cán bộ liên quan tới kỷ cương phải bắt hết.
Điền Phúc Lượng lúc này điều tra mấy ngày, càng điều tra càng kinh hãi, mấy cán bộ bị bắt cũng mơ hồ lộ ra trong thành phố có người nhìn chằm chằm vào trạm thu phó bốn đại lộ của Thanh Thao này, đau đầu không biết nên xử trí thế nào. Lúc này hắn xem như hiểu Tần Mục biết rõ trên đất có địa lôi, bản thân mình chính là công binh phá mìn. Tần Mục làm người trẻ tuổi hung ác, Điền Phúc Lượng lúc đầu còn có biểu hiện kháng cự Tần Mục, Tần Mục lập tức đánh một búa nặng nề xuống, hết lần này tới lần khác Điền Phúc Lượng vẫn phải cam tâm tình nguyện tiếp một búa này, làm cho nội tâm của hắn vô cùng phiền muộn.
Tần Mục thông tri làm cho Điền Phúc Lượng thở dài, tay cầm điện thoại run rẩy, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, không biết bây giờ nên dùng giọng điệu gì với Tần Mục.
Tần Mục cầm điện thoại nói:
- Vấn đề trạm thu phí đã biểu thị rõ khâu quản lý của chúng ta không tốt. Điền chủ tịch huyện ah, không bằng anh phụ trách một chút, xem có thể hoàn thành hệ thống trạm thu phí hay không, túi tiền huyện Thanh Thao chúng ta cần anh giám sát chặc chẽ.