Không có đám người Hứa Quân châm ngòi thổi gió, công nhân cũng không có người tâm phúc. Lúc này Điền Phúc Lượng cùng Tả Bình An và đám người của huyện ủy đi ra thu tràng.
Lưu Chính Nguyên thấy đám người phía sau không nhìn ra mấu chốt, cầm điện thoại báo cáo cho Tần Mục cùng Vương Hải Đào, một bước này đã làm ổn thỏa, Tả Bình An cũng bị Điền Phúc Lượng tranh thủ được, như vậy có thể tiến hành bước theo theo của kế hoạch.
Không nói Tư Lạc Ngõa bên kia có thay đổi thế nào, chỉ nói bên thành phố Đằng Long này Tần Mục đang ngồi trong phòng đàm phán, Quản Bình Uyên thấy Tô Ký Bắc, Niếp Vinh Bình hai người nhận lễ vật, đây là mỗi người nhận được năm vạn, trong nội tâm cũng không nôn nóng, ra vẻ cao thâm nghe Tần Mục nói lại yêu cầu chủ yếu khi bỏ vốn đầu tư vào Tư Lạc Ngõa, không ngừng gật đầu, hắn biết rõ Tô Ký Bắc cùng Niếp Vinh Bình khẳng định sẽ đi tìm Vạn Hữu Niên nói chuyệ cho mình, liền không hề xem lời của Tần Mục là quan trọng.
Tần Mục nói xong những yêu cầu này, nâng chung trà lên uống một ngụm. Lúc này Lưu Chính Nguyên gọi điện tới, Tần Mục nói một câu áy náy, sau đó ra khỏi phòng hợp nghe.
Tần Mục vừa đi thì bên này Phác Khóa Trường cùng Quản Bình Uyên bắt đầu trao đổi ánh mắt. Hai người tuy ngôn ngữ không thông, nhưng có chút thủ thế vẫn thông dụng. Quản Bình Uyên nhìn qu Phác Khóa Trường làm động tác an tâm, làm cho Phác Khóa Trường cũng buông lỏng, quay đầu thấp giọng nói vài lời với Kim Hi Nhi.
Kim Hi Nhi nhíu mày một cái, dùng tiếng Hàn nói:
- Phác Khóa Trường, anh cảm thấy nam nhân này chúng ta có thể nắm giữ sao? Tôi nghe người ta nói, thương nhân thành công ở Trung Quốc muốn thành công thì sau lưng phải quan chức chống lưng. Tuy chúng ta ở Trung Quốc tìm kiếm hữu nghị, nhưng mà hữu nghị này quá là yếu kém rồi.
Phác Khóa Trường thấp giọng giải thích:
- Đây là bước đầu tiên chúng ta đi ra. Quan viên Trung Quốc phân công phi thường rườm rà, hơn nữa nếu muốn trực tiếp đạt thành hữu nghị với quan viên tầng trên quá khó khăn, chỉ có thông qua những thương nhân này đạt mục đích. Ví dụ như chúng ta tại huyện Tây Bình làm quen Quách Tự Tại, kỳ thật đối với kế hoạch bước vào Trung Quốc của chúng ta tác dụng không lớn, nhưng mà chúng ta không bỏ qua hắn. Từ trên người của hắn chúng ta có thể móc nối với tầng cao hơn.
Nói đến Quách Tự Tại, Kim Hi Nhi lại nghĩ tới Tần Mục lúc trước, nhớ lại lúc quen Tần Mục thì trên mặt hiện ra thần sắc hoài niệm, thấp giọng nói ra:
- Tôi lại cảm thấy chúng ta có thể thành lập hữu nghị với Tần bí thư là không tệ đâu.
Trên mặt Phác Khóa Trường hiện ra thần sắc xấu hổ, Kim Hi Nhi nhớ rõ Tần Mục, hắn làm sao quên. Ở trên bàn đàm phán Tần Mục đã từng chèn ép Phác Khóa Trường rất mạnh, đây cũng là điểm Phác Khóa Trường không muốn đàm phán với Tần Mục, ngược lại cải biến kế hoạch biến thành ủng hộ Quản Bình Uyên.
Hắn quyết định như vậy báo cáo cho hội đồng quản trị, đạt được ủng hộ quá nửa, nếu không chính hắn cũng không dám tùy tiện sửa đổi kế hoạch.
Kim Hi Nhi bĩu môi, dạy dỗ:
- Phác Khóa Trường, anh biết không, không cam lòng đối mặt với địch nhân đã từng chiến thắng mình, vậy tâm lý của anh vĩnh viễn có bóng mờ.
Nói xong liền không nói thêm gì nữa, nghiêng đầu nhìn qua cửa phòng chờ Tần Mục đi vào.
Tần Mục nhận được điện thoại của Lưu Chính Nguyên xong, liền dặn dò Lưu Chính Nguyên hiện tại nên dùng ổn định làm chủ, Vương Hải Đào sẽ đại biểu tập đoàn Vạn Yến duỗi bàn tay hữu nghị với Tư Lạc Ngõa. Dựa theo năng lực sản xuất linh kiện của Tư Lạc Ngõa, linh kiện VCD của Vạn Yến cũng dễ tìm hơn.
Tập đoàn Vạn Yến hiện tại tiêu thụ trải rộng các nơi, thậm chí tại nước Mỹ, Châu Âu bây giờ đang tiến hành thí nghiệm về DVD. Có Tần Mục dự phòng trước, kỹ thuật của Vạn Yến cũng không có tiết ra ngoài, thậm chí từ trong nước tới quốc tế đều độc quyền, người khác chỉ cần sử dụng kỹ thuật thì phải giao phí sử dụng bản quyền cho Vạn Yến. Không nói thị trường trong nước khổng lồ, chỉ cần nước Mỹ nghiêng cứu kỹ thuật DVD cũng dùng một ít kỹ thuật của Vạn Yến, làm cho Vạn Yến kiếm bộn.
Vương Hải Đào cũng từ một tổng giám đốc trong nước tỏa sáng thành kỳ nhân, chẳng những không có bộ dáng lão nông lúc trước, một thân hàng hiệu trên người, tuyệt đối trẻ hơn mười mấy tuổi. Hắn đi theo Lưu Đại Hữu tới Tư Lạc Ngõa bên này, vừa xuất hiện khiến người ta kinh hô.
Lúc này Giản Nông còn đứng ở cửa ra vào của Tư Lạc Ngõa, nhanh chóng giao bọn người Hứa Quân cho Lưu Đại Hữu. Lưu Đại Hữu tới đây thanh tràng, dù sao cũng dùng lực lượng vũ trang của thành phố. Nhưng mà Giản Nông lại hút thuốc với Lưu Đại Hữu, nói vài lời cảm tạ phó cục trưởng công an thành phố ủng hộ hắn lúc trước, Giản Nông tràn ngập lòng cảm kích. Tuy sự kiện kia chủ đạo là Tần Mục, nhưng mà Giản Nông cũng biết Lưu Đại Hữu vì mình mà mạo hiểm bốc lên bao nhiêu phong hiểm, vì vậy tỏ vẻ muốn cùng vợ có thời gian đi bái phỏng Lưu Đại Hữu, khiến Lưu Đại Hữu thoải mái cười ha hả.
Tả Bình An cũng nhận ra Vương Hải Đào, lúc trước đuổi bắt Vương Hải Đào chính là do Tả Bình An tiễn đưa Tần Mục đi tỉnh ủy, giờ phút này nhìn thấy Vương Hải Đào biến hóa nhanh chóng, biến thành thương nhân thanh danh hiển hách, nói ghen ghét cũng không ghen ghét, nói không ghen ghét cũng là ghen ghét, lúc này thở dài khiến tâm tình thoải mái hơn, thừa dịp mọi người khách sáo cũng điện thoại cho Vạn Hữu Niên, báo cáo tình huống bên này.
Vạn Hữu Niên nhận được điện thoại của Tả Bình An xong thì vui vẻ nhìn báo cáo trong tay, liền viết vài câu vào, bảo Tả Bình An ở bên kia dẫn đạo tốt. Tả Bình An có thể hầu hạ hai đời bí thư thị ủy và cũng là tâm phúc của bọn họ chính là vì hắn tâm tư cẩn thận và biết làm việc.
Tư Lạc Ngõa bên này mưa to sấm nhỏ, đám người Tả Bình An đã áp chế xuống, Vạn Hữu Niên cũng thận trọng báo cáo lên, cầm lấy một phần danh sách của huyện Thanh Thao và tên của Điền Phúc Lượng cũng được viết lên đó, sau đó dùng bút đỏ viết tên Tần Mục, trùng hợp điểm vài cái.
Chuyện ngày hôm nay xảy ra hơi nhiều. Vạn Hữu Niên nhíu mày suy nghĩ, người thông minh chắc chắn sẽ nhạn ra chuyện ản trong đó chắc chắn có vấn đề, huống chi Vạn Hữu Niên là người rất thông minh. Tất cả mọi chuyện che dấu đều chuyển về hướng Tần Mục, nhưng Tần Mục hết lần này tới lần khác lại tặng cho mình chỗ tốt lớn, Tần Mục người trẻ tuổi kia không đơn giản ah.
Vạn Hữu Niên nghiền ngẫm cười rộ lên, nghĩ đến Niếp Vinh Bình đã từng không tiếc cái gì ủng hộ Tần Mục, vậy bây giờ có phải nên biểu hiện hữu nghị với Niếp Vinh Bình một chút không? Dù sao Tô Ký Bắc người này là từ trên cao đưa xuống mạ vàng, cũng là người có thủ đoạn, giao Đằng Long ra thì hắn không cam lòng. Nếu như mình động, Tô Ký Bắc này sẽ đào rễ của mình, tìm ra chuyện khiến người ta mất hứng, chuyện gì cũng không được hoàn mỹ.
Như thế nào cũng phải làm cho thành phố Đằng Long an ổn, làm cho nó cân đối, qua ba năm năm năm mình vững bước chân ở nơi khác, thành phố Đằng Long bên này cũng triệt để buông tha đi.