Xem hết đồ vật mà Đề Na bày ra cho mình, sắc mặt Tần Mục trở nên nghiêm túc, ngẩng đầu lên và hỏi thăm:
- Thứ này em làm từ đâu ra?
Đề Na thấy sắc mặt Tần Mục biến thành tái nhợt, trong nội tâm cũng hơi lo sợ. Vốn dựa theo tính tình không sợ trời không sợ đất của nàng, có người dám nói như vậy thì nàng nhăn mặt bỏ đi rồi, nhưng mà Tần Mục đã từng nhiều lần giúp nàng, cũng cho nàng đạt được "Tự do" trên danh nghĩa, cho nên cũng hơi lo sợ Tần Mục, vì vậy rụt cổ nói ra:
- Đêm hôm đó em thấy anh phát hỏa lớn như vậy, nên...
- Liền quay lại làm hacker, lại hạ độc thủ?
Tần Mục vỗ bàn chỉ vào Đề Na giáo dục:
- Nơi này là Trung Quốc, không phải ở nước ngoài của em, tại nơi này phải tuân thủ quy củ!
Nói xong câu đó khóe miệng Tần Mục khóe dương dương tự đắc. Đề Na không có chú ý tới, nhưng mà Tây Môn Nhạn lại bứt được. Loại mỉm cười mơ hồ này Tây Môn Nhạn rất quen thuộc, Tần Mục trêu cợt người khác thích nhất cười như vậy. Nàng vốn định nhắc nhở Đề Na, nhưng nhớ tới chuyện xảy ra ở khu ăn vặt lúc trước cũng biết phải giáo dục nha đầu này mới được, cho nên giả bộ như không biết, đi chuẩn bị nước trà.
Đề Na không nghĩ tới Tần Mục lại giáo huấn nàng, trong lòng giật mình và không vui, lại thấy Tây Môn Nhạn cũng đi qua, nhất thời ủy khuất, lớn tiếng nói:
- Không phải em giúp anh sao? Hừ, kỳ thật rất nhiều chuyện chúng ta không cần bày ra ngoài sáng, nếu như không có kỹ thuật hacker của em, anh làm gì liều mạng mang em từ Vatican về đây chứ?
Tần Mục hừ lạnh, chậm rãi nói ra:
- Nếu như em không có kỹ thuật như vậy, ngươi cảm thấy nước Mỹ sẽ chú ý với em sao? Chuyện gì cũng có hai mặt, em nên biết rõ.
Những lời này vô cùng nghiêm khắc, cũng phi thường thật sự, Đề Na muốn phản bác cũng không có lý do phản bác.
Tần Mục chỉ vào đồ vật trên bàn, nhíu mày nói:
- Thứ này trước tiên đặt ở chỗ của anh, chờ anh xử lý chuyện này xong sẽ trả lại cho em.
Câu sau đã bạo lộ nội tâm âm u của Tần Mục, bỗng nhiên Đề Na ngẩng đầu, vừa vặn bắt được ý cười trong mắt của Tần Mục, nhất thời hiểu Tần Mục đang chơi nàng. Tiểu nha đầu lập tức không vui, tức giận nói ra:
- Khi dễ nữ hài tử như em rất vui sao, cẩn thận em làm ra một cái video cảnh anh và Nhạn Tử thân mật, nhìn xem anh dám như thế với anh không?
Sắc mặt Tần Mục lúc này trắng bệch, tiểu nha đầu này là loại coi trời bằng vung, ngay cả mạng internet của Lầu Năm Góc cũng dám tiến vào, chớ nói chi là đồ chơi nhỏ này. Nàng làm đoạn video này rất nhẹ nhàng, nhưng mà trên đầu Tần Mục cũng có phiền toái lớn. Tần Mục lắc lắc ngón tay, bày ra giọng điệu cao thâm mạt trắc, nói:
- Em có thể thử xem!
Đề Na lúc này nhìn chằm chằm vào gương mặt Tần Mục, nhìn chằm chằm vào hắn không nháy mắt, qua cả buổi tới khi Tây Môn Nhạn bưng trà vào, mới đột nhiên cười khúc khích, nhếch miệng nói ra:
- Bộ dáng lừa gạt người của anh không đáng yêu, lừa dối người ta cũng khi dễ người ta.
Nói xong lại đi vào phòng chẳng quan tâm tới Tần Mục.
Tần Mục lập tức im lặng, nhìn qua Tây Môn Nhạn khoát tay nói ra:
- Cô xem, đây chính là đạp vào mặt của người ta mà.
Tây Môn Nhạn hé miệng cười, đưa ly trà cho Tần Mục.
Ngày hôm sau khu trưởng khu Hoàng Dương Ngôn Thừa Binh nhìn qua màn hình giám sát trong thành phố, chuyện này đã khiến thị ủy xem trọng rồi. Trong màn hình có bản sao Tây Môn Nhạn đánh người, Tần Mục ở bên cạnh xui khiến. Tuy không nghe Tần Mục nói cái gì, nhưng mà hắn và Tây Môn Nhạn đứng cùng một chỗ thì kết quả đã khẳng định.
Quan viên nổi bão bên đường, xui khiến người khác ẩu đả nhân viên giữ trật tự đô thị, chuyện này vô cùng nghiêm trọng. Cho dù Tần Mục muốn lật trời thì Ngôn Thừa Binh cũng không sợ. Buổi tối Ngôn Thừa Binh tìm người trút giận, hành vi đánh người ben đường, chẳng những bôi đen thị ủy, thậm chí còn ảnh hưởng tới chính trường Quảng Châu.
Người sáng suốt cũng nhìn ra được Ngôn Thừa Binh đã sớm tức giận Tần Mục lắm rồi, trước đó lần đầu tiên là sự iện Du Hoa cũng có bóng dáng của Ngôn Thừa Binh. Nhưng mà trong thành phố cường lực ra mặt, chuyện của Du Hoa đã chấm dứt. Hôm nay xem ra rất rõ ràng Ngôn Thừa Binh không cạo chết Tần Mục là không cam lòng, hơn nữa khí thế rất mạnh. Hơn nữa lúc này bím tóc của Tần Mục bị người ta nắm được.
Phương Chấn Bang ra lệnh phi thường nghiêm khắc với chuyện này, ra lệnh cấp dưới hành động, "Không nuông chiều bất luận quan chức thể chế nào xem thường pháp luật", khúc nhạc dạo rất cao, cũng phi thường cường lực được thị ủy thông qua. Cho dù Tần Mục hiện tại thạt sự là người của Phương Chấn Bang thì thế nào, còn không phải cũng phải tuân theo quy củ quan trường sao? Quốc Thụy Tường tươi cười cao thâm mạt trắc, hắn thật sự không hiểu nổi trí tuệ chính trị của Tần Mục tuyệt đối không thấp, sao có thể dễ dàng xuất đầu như vậy?
Tần Mục chọc ra chuyện lớn. Trong lòng người của thị ủy nhìn ra được, hơn nữa Phương Chấn Bang không do dự ra lệnh, đây chính là chiêu thí xe giữ tướng, triệt để vứt bỏ Tần Muc. Trước nhiệm kỳ mới, bí thư thị ủy cùng chủ tịch va chạm mạnh, giống như Phương bí thư hơn một chút. Nếu như Phương Chấn Bang xử lý chuyện này không tốt, vậy địa vị của hắn trong mắt lãnh đạo tỉnh ủy sẽ lung lay, dù sao bí thư không áp nổi tràng diện, không phải là người phù hợp lựa chọn cho vị trí cao hơn.
Sau đó tất cả đơn vị điều tra Tần Mục, mục tiêu hàng đầu là sự kiện đánh người, thành phố đã ra quyết định, cho dù làm cái gì cũng không cho Tần Mục lật bàn.
Thành phố vừa động chưa qua vài ngày, từ chỗ trại tạm giam có tin tức truyền ra, Du Hoa chờ đợi phán quyết của tòa án đột nhiên phản cung, công bố sự kiện dân công chơi gái ở Phổ Thượng là có người làm hậu đài cho hắn. Ý định bóp chết chuyện này đi, mà chuyện này không tiếp tục kéo dài, bây giờ ban thanh tra kỷ luật đi tới nghiên cứu lời khai, tiến hành giao dục nhân viên trong trại giam. Đây vốn là hoạt động vô cùng bình thường, cũng không biết Du Hoa từ nơi nào nghe tới việc mình sẽ bị giết diệt khẩu, mới liên tục không ngừng nhảy ra phản cung.
Loại chuyển biến này khiến Quảng Châu gió nổi mây phun. Người của ban thanh tra kỷ luật tỉnh ủy xuống, còn đi thẳng vào trại tạm giam, căn bản không có thông báo cho bên thị ủy, chuyện này biến thành quỷ dị. Hơn nữa bọn họ tới chuyên môn nhắm vào chuyện này, trực tiếp thẩm vấn Du Hoa, giống như nắm giữ chứng cớ gì đó. Du Hoa vô cùng phối hợp, thẩm vấn hắn thì hắn nói toàn bộ, cũng không cần dùng chiến thuật tâm lý, giống như đã sớm tính toán từ trước cả rồi.
Chuyện này quá quỷ dị, nhưng mà ban thanh tra kỷ luật tỉnh ủy lại lập tức thông tri cho thị ủy Quảng Châu, yêu cầu thành lập đội ngũ điều tra hùng hậu. Lúc này ban thanh tra kỷ luật tỉnh ủy đưa ra một phần chứng cớ, chính là đối thoại trong video, trực tiếp mang những lời lập lờ nước đôi của Ngôn Thừa Binh với Du Hoa về chuyện hãm hại Tần Mục.