Thanh Xuân Vạn Tuế

Chương 3:

Chương 3:
Tôi: “Cậu hỏi cái này làm gì?”
Lục Nghiêm: “Em gái tớ, dạo này nó đang mê mẩn một nhóm nhạc Hàn Quốc, đặc biệt là đội trưởng. Trong phòng nó toàn poster và đồ lưu niệm của anh ấy, trông như điên cuồng vậy.”
Tôi: “Ai cơ?”
Lục Nghiêm nghĩ ngợi một lúc, trầm ngâm: “Không để ý, tên trên poster… hình như là Hàn Khánh thì phải?”
Ba giây sau.
Tôi: “Hàn Canh chứ.”
Lớp trưởng cũng có nhóm nhạc thần tượng yêu thích.
Thiếu Nữ Thời Đại .
Ừm, rất hợp với cậu ta.
Rồi một hôm, lúc tôi đang ăn mì gói buổi trưa, không cẩn thận làm nước súp bắn tung tóe lên bìa tạp chí mà cậu ấy quý như bảo bối.
Trên mặt Kim Tae-yeon xuất hiện một vết nâu to tướng, giống như một nốt ruồi bẩm sinh.
Lớp trưởng xách nước về, nhìn nhìn quyển tạp chí, rồi nhìn tôi, sắc mặt tối sầm lại.
“Xin lỗi.”
Cậu ngồi xuống, không nói lời nào, chỉ cầm khăn giấy lau chùi cẩn thận.
“Tớ sẽ đền cho cậu.”
Cậu vẫn không thèm để ý đến tôi, vết bẩn trên bìa tạp chí đã không thể lau sạch được nữa.
“Lớp trưởng, cậu nói gì đi chứ.”
Cậu quay đầu, trừng mắt nhìn tôi dữ dội, môi mấp máy, nét mặt méo mó, giọng nghẹn ngào.
Tôi:...
Ngày hôm đó, cậu khóc rất thảm thiết. Khi nước mũi chảy dài nhỏ xuống mặt Hoàng Mỹ Anh, cậu “oa” lên một tiếng rồi hoàn toàn sụp đổ.
Lớp trưởng: “Đây là anh trai tớ mua cho khi đi du lịch Hàn Quốc, bản gốc, độc quyền, phiên bản giới hạn, có chữ ký đấy.”
Thế là xong.
Tôi, đứa học sinh chỉ có 30 tệ tiền tiêu vặt mỗi tháng, đã ký một tờ giấy nợ 500 tệ.
Trả góp, không lãi suất.
Tuổi trẻ mà đã mang nợ ngập đầu rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất